Mục lục
[Dịch]Quan Môn - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy Giang Hiểu Mai do bộ trưởng Niếp Vân Phi điều động xuống, nhưng nền tảng có chút không rõ ràng, thực sự không phải do quan hệ riêng tư của Niếp Vân Phi.

Trên thực tế Niếp Vân Phi có tính nguyên tắc rất mạnh, hắn thượng vị có được tính ngẫu nhiên nhất định, đặc điểm lớn nhất là không thích kéo bè kết phái, cho nên để hắn làm công tác tổ chức nhân sự mọi người đều cảm thấy rất yên tâm, chỉ vì hắn công chính.

Giang Hiểu Mai cùng Diệp Khai vốn không có ân oán cá nhân gì, nhưng vì nhìn thấy một thanh niên trẻ tuổi như thế đã trở thành cấp trên của mình, bản thân Giang Hiểu Mai luôn tự cho rằng mình tài giỏi nổi bật đương nhiên trong nội tâm không được thoải mái, vì vậy châm chích hắn đương nhiên là nhiều một ít.

Lúc này ánh mắt Giang Hiểu Mai liên tục quan sát Mộc Uyển Dung cùng Diệp Khai, phát giác có chút tình huống, hai người kia khi trò chuyện với nhau có vẻ như thật sự nhiệt tình.

- Nếu trong tỉnh phái xuống một bộ trưởng Ban mặt trận tổ quốc, thật sự lại có tranh đấu nữa cho xem.

Mộc Uyển Dung nhắc tới chuyện này không khỏi thở dài nói.

Hiện tại thành phố Đông Sơn có thể nói là kỳ ngộ cùng khiêu chiến đều cùng tồn tại, là một địa phương mà mọi người đều muốn chui vào.

Bây giờ bất cứ người nào đều nhìn ra được thành phố Đông Sơn sau khi bị Diệp Khai giày vò một trận, xu thế bay lên đã không thể tránh, nếu không phải kiêng kỵ Diệp Khai quá mức cường thế, đoán chừng đã sớm có người đến đoạt vị.

Thành phố lưu lại chiếc ghế trống của bộ trưởng Ban mặt trận tổ quốc, tạm thời còn chưa tìm được người thích hợp đảm nhiệm, như vậy một ít người trong tỉnh khẳng định sẽ có ý nghĩ, không khỏi tranh giành thêm một phen.

- Vị trí này không sao cả, chỉ là một chiếc ghế râu ria mà thôi!

Diệp Khai không có chút quan tâm gì về vấn đề này.

Theo ánh mắt của hắn, sau khi Mộc Uyển Dung đi vào Đông Sơn thì tình thế hội thường ủy đã biến thành càng khó phân biệt, tâm tư nhóm thường ủy khẳng định không ngừng xoay chuyển, cụ thể sẽ dựa vào phương hướng nào còn phải thận trọng lựa chọn.

Nhưng hiện tại có chỗ tốt lớn nhất là vô luận mọi người đảo hướng Mộc Uyển Dung hay là đảo hướng Diệp Khai, vấn đề hoàn toàn không lớn, bởi vì hai người chỉ là hai mặt nhưng một thể mà thôi, sau khi trải qua việc phó chủ tịch thường vụ Tống Lâm Sinh bị bắt, thư ký trưởng Tôn Kế Hải sung quân thủ đô, bộ trưởng Ban mặt trận tổ quốc Trương Thiếu Kiệt bị miễn chức, thế lực bản thổ phản đối Diệp Khai đã nguyên khí đại thương, không còn làm được sóng gió gì thêm nữa.

Tình huống như vậy Diệp Khai tự nhiên không cần lo lắng.

Cho nên vô luận trong tỉnh phái người nào đi xuống, không quan hệ gì lớn tới Diệp Khai, hắn cũng không cần xoắn xuýt trong vấn đề này.

Hoạt động liên hoan giằng co hơn một giờ, sau đó mọi người cùng nhau ăn cơm.

Trên đường trở về, Diệp Khai lại nhận được điện thoại của Uông Tình.

- Diệp Khai, chừng nào anh quay về thủ đô? Tôi mời anh ăn cơm!

Thanh âm Uông Tình tràn ngập vui sướng hưng phấn, làm người cảm thấy phi thường thoải mái.

- Vì sao đột nhiên nhớ tới việc mời tôi ăn cơm?

Diệp Khai nghe xong cười hỏi.

- Cha tôi đã tấn thăng quân hàm thượng tướng rồi!

Uông Tình hưng phấn đáp, sau đó lại líu ríu nói thật nhiều việc đã xảy ra.

- Vậy thì phải chúc mừng cô!

Diệp Khai vừa cười vừa nói tiếp.

Trên thực tế từ lần trước Diệp Khai hỗ trợ vận tác chuyện đưa Đường Tế Xuyên lên vị trí tư lệnh quân khu Tây Bắc, hắn biết sẽ có một ngày như vậy.

Dù sao là một đại quân khu phi thường trọng yếu, vị trí chủ quan quân sự Tây Bắc vẫn phải do tướng lãnh cấp bậc thượng tướng đảm nhiệm, mà tạm thời phụ trách quân vụ Tây Bắc cấp bậc của Đường Tế Xuyên chỉ là trung tướng, có chút không hợp, cho nên tấn thăng quân hàm thượng tướng là chuyện trong dự liệu.

Chỉ là thật không nghĩ đến bổ nhiệm cùng tấn thăng quân hàm thượng tướng lại nhanh như vậy.

- Theo kế hoạch là ngày lễ 1-8 sẽ do thủ trưởng số một tự mình trao quân hàm đâu. Nghe nói tổng cộng có bảy tám vị vinh dự trở thành thượng tướng!

Uông Tình nói với Diệp Khai.

Từ đại tá đến thiếu tướng, một bước này phi thường gian nan, mà từ thiếu tướng tới trung tướng lại lên thượng tướng thì càng không dễ dàng.

Mỗi một vị quan quân tấn chức thượng tướng không có người nào mà không phải tinh anh trong quân đội, từ trong thiên quân vạn mã chém giết đi ra, sau đó mới có cơ hội đứng trên đỉnh cao nhất trong quân đội, thật sự là không dễ dàng.

Đường Tế Xuyên còn chưa đầy năm mươi đã tấn thăng thượng tướng, ngoại trừ có kỳ ngộ tốt còn nhờ thanh danh của hắn vang dội, đương nhiên nếu như không có Diệp gia ra tay tương trợ chuyện này còn chưa thành dễ dàng như vậy, mặt khác còn do chủ quan quân sự trước kia của quân khu Tây Bắc Lý Phổ Lam gặp tai nạn máy bay, vì vậy cũng thành nguyên nhân trọng yếu giúp hắn thượng vị.

Đổi lại một câu nói thông tục, là Đường Tế Xuyện vận khí tốt hơn nữa mạng cứng rắn mới đạt được thành tựu hôm nay.

- Giúp tôi chúc mừng cha của cô, hiện tại thời kỳ khá mẫn cảm tôi không thể quay về tham gia náo nhiệt rồi.

Diệp Khai nói với Uông Tình:

- Có cơ hội đến Tây Bắc chơi, nhất định phải xem tình huống nơi đó như thế nào.

- Tây Bắc có địa phương nào thú vị đâu, là vùng đất nghèo nàn, anh không thấy cha tôi còn chưa đầy năm mươi nhìn vào thật nhiều nếp nhăn sao, có khác gì người sáu mươi kia chứ? Chỗ đó khí hậu chênh lệch ngày đêm thật lớn, bão cát lại nhiều, không thích hợp cho con gái đến ở đâu!

Uông Tình không có chút hảo cảm gì với vùng đất Tây Bắc.

Sau đó Uông Tình lại hỏi thăm khi nào Diệp Khai có thời gian quay về thủ đô.

- Việc này thật không dễ dàng rồi, dù sao hiện tại tôi làm chủ tịch thành phố, công tác bận rộn, thật không thể thoát thân đâu.

Diệp Khai trả lời.

- Ai, trước kia anh làm bí thư Ban kỷ luật thanh tra thật tốt, thời gian có nhiều, công tác không vội, hiện tại thành chủ tịch thành phố thì đem bản thân mình trói buộc lại rồi, làm chuyện gì cũng không thể tự do tính toán, anh đúng là chịu thiệt thòi!

Uông Tình nghe xong cằn nhằn.

- Cũng không thể nói như vậy, làm công việc trong chính phủ, tầm mắt phải khoáng đạt một chút, về sau mới có lợi!

Diệp Khai cười đáp.

Trên thực tế tuy công việc của Ban kỷ luật thanh tra an nhàn một ít, nhưng bất lợi với việc phát triển của Diệp Khai.

Ở trong quan trường, bình thường kết giao một người chưa hẳn có khả năng giúp đỡ được mình, nhưng đắc tội một người cũng sẽ dễ dàng làm người hận thù, đưa tới tai họa bất ngờ.

Trên quan trường người dễ kết giao nhất đại khái là quan viên trong hệ thống Ban tổ chức.

Điều này cũng rất bình thường, bởi vì không có Ban tổ chức quan tâm thì không khả năng thăng quan, Ban tổ chức kỳ thật là một hệ thống bán sỉ mũ quan, có thể giúp quan viên thăng quan tấn tước.

Cho nên quan viên Ban tổ chức từ trước tới nay đều là đối tượng mà quan trường thích kết giao, ngày lễ ngày tết cánh cửa nườm nượp giẫm phá, mà Ban kỷ luật thanh tra hoàn toàn trái ngược, chỉ cần bị bộ môn này gọi điện thoại tới liền làm thật nhiều quan viên hãi hùng khiếp vía, ngủ không yên, trốn còn không trốn kịp.

Nếu nói tỉ mỉ việc này cũng không kỳ quái, bởi vì làm kiểm tra kỷ luật giám sát điều tra vụ án là đoạn tương lai người khác, tháo mũ quan của họ, đây là công tác kéo cừu hận nhiều nhất, làm người nóng nảy thậm chí còn có người nhảy ra liều mạng với mình, dĩ vãng có thật nhiều cán bộ trong Ban kỷ luật thanh tra vì điều tra vụ án mà bị người ám sát thật không ít.

Hơn nữa bất kỳ vụ án nào chỉ cần chăm chỉ điều tra, khó có khả năng chỉ bắt một người mà sẽ bắt theo cả chuỗi người dính líu.

Những người kia đã có thể bước lên cương vị lãnh đạo, đã nói năng lượng bản thân rất cao, sau lưng có được hậu thuẫn kiên cường, muốn rung chuyển bọn họ tuyệt không phải chuyện dễ, huống chi bộ môn kiểm tra kỷ luật cũng giống như hệ thống cảnh sát, đều là cây đao của lãnh đạo, công tác trong đơn vị như vậy mặc dù là người lanh lợi cũng khó tránh khỏi gây thù hằn, vì con đường làm quan của mình chôn vào địa lôi chính trị, đây là việc mà không cách nào tránh khỏi.

Đừng nói người khác, chỉ nhìn Diệp Khai liền biết, hắn mới ở lại Long Thành chưa bao lâu đã lấy xuống một đống cán bộ cấp sảnh, cán bộ cấp phó tỉnh cũng kéo xuống không chỉ một người, đã tích góp bao nhiêu cừu hận ah, mặc dù nói hiện tại có số người mặc dù vị trí hiện tại chưa cao, năng lượng không lớn, nhưng những người đó sớm muộn cũng có ngày trưởng thành.

Bao nhiêu năm về sau, khi Diệp Khai lên tới địa vị cao, những người kia đồng dạng cũng đi lên, đến lúc đó bị mọi người vây công khẳng định là không được sống yên thân.

Chính bởi vì như thế Diệp gia đều nhất trí không đồng ý cho Diệp Khai tiếp tục ở lâu trong Ban kỷ luật thanh tra.

Hiện tại tuy làm chủ tịch thành phố vẫn sẽ đắc tội không ít người, nhưng dù sao không phải trực tiếp động vào, hơn nữa việc kiến thiết thị chính cùng chiến tích huy hoàng phát triển kinh tế cũng sẽ làm lực chú ý của mọi người di chuyển, làm cho hắn có khả năng làm được thanh danh sáng lạn.

Chuyện đơn thuần đắc tội với người xác thực không cần làm.

Uông Tình cằn nhằn trong điện thoại thật lâu, lôi kéo Diệp Khai quay về thủ đô, cuối cùng khi nhận được lời khẳng định của hắn, nói là tới ngày sinh nhật của Diệp lão gia tử hắn nhất định sẽ về, lúc đó mọi người gặp mặt rồi nói tiếp.

- Đến lúc đó Sở đại tiểu thư nhà anh nhất định là có mặt, tôi tìm anh làm sao được chứ.

Uông Tình nói.

Nhưng chứng kiến Diệp Khai xác thực không thể rút thời gian, Uông Tình cũng không biết nói gì thêm, chỉ nói muốn dùng danh nghĩa Đường Tế Xuyên mời hắn ăn cơm.

Đối với việc này Diệp Khai cũng đáp ứng, dù sao Đường Tế Xuyên là nhân vật tiêu chí mới trong quân đội, lực ảnh hưởng cũng lớn, tương lai thậm chí có cơ hội tiến vào Quân ủy, đối với nhân vật như vậy tự nhiên lên dùng giao hảo cùng lung lạc làm chủ, nếu như có thể thành lập được cùng nhau truy cầu lợi ích thì càng thêm hoàn mỹ.

Đương nhiên, Đường Tế Xuyên không có nhược điểm gì khác, nhược điểm duy nhất là con gái Uông Tình, chỉ cần quan hệ giữa Diệp Khai cùng Uông Tình tốt đẹp, tương lai thì càng dễ qua lại.

Tóm lại thời đại thuộc về Đường Tế Xuyên vẫn còn tới hai mươi năm, giai đoạn này cũng là thời kỳ phát triển hoàng kim của Diệp Khai, được nhân vật trọng yếu của quân đội ủng hộ đối với Diệp Khai phi thường trọng yếu.

Sau khi Diệp Khai cúp điện thoại, vuốt vuốt lỗ tai, trong lòng tự nhủ mình phải mua một tai nghe, thường xuyên nghe điện thoại như vậy thật sự là vô cùng khó chịu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK