Mục lục
[Dịch]Quan Môn - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cha đang ở nơi nào?

Lúc Nam Cung Thủ Chuyết tỉnh táo lại thì cảm thấy đau đầu.

Sau khi tác dụng của khí gây tê biến mất sẽ để lại di chứng nhất định, biểu hiện là Nam Cung Thủ Chuyết cảm thấy hơi đau đầu nhưng cảm giác này cũng không phải không thể chịu đựng được mà là đau đầu như sau khi say rượu.

Có lẽ bị ảnh hưởng như vậy mà Nam Cung Thủ Chuyết chỉ nhớ mơ hồ về chuyện trước kia. Ông chỉ nhớ bị Nam Cung Ly ám toán, sau đó cho nhốt tại một tầng hầm để khảo vấn, chuyện sau đó như thế nào thì không hề có ấn tượng.

Chuyện này nói ra cũng có chút oan ức, bởi vì cái gọi là lật thuyền trong cống rãnh.

Nam Cung Thủ Chuyết không ngờ tới, Nam Cung Ly rõ ràng có lá gan lớn như vậy, dám ám toán bắt cóc Gia chủ.

Chuyện như vậy nếu truyền ra ngoài, người muố lấy đầ uNam Cung Ly tuyệt đối không chỉ là con gái Nam Cung Vân mà ngay cả Nam Cung lão gia tử Nam Cung Kinh Hồng đã sớm không hỏi thế sự cũng không có khả năng buông tha loại con cháu khi sư diệt tổ đại nghịch bất đạo như Nam Cung Ly.

Chỉ là Nam Cung Thủ Chuyết hiện tại còn chưa quan tâm muốn những vấn đề này. Đầu ông vẫn còn đau, thầm nghĩ muốn đi ra ngoài hô hấp một chút không khí trong lành.

- Cha......

Thanh âm Nam Cung Vân truyền tới, lúc này Nam Cung Thủ Chuyết mới ý thức chính mình đang nằm trên giường, xem ra hẳn là ở trong một khách sạn xa hoa nào đó, thanh âm con gái cũng không phải ảo giác mà là tồn tại chân thật.

Đợi đến lúc mở mắt, thấy đúng là Nam Cung Vân xuất hiện tại trước mặt thì tâm trạng Nam Cung Thủ Chuyết cuối cùng khá hơn một chút.

- Tiểu Vân, sao con lại ở chỗ này, đây là đâu?

Nam Cung Thủ Chuyết dùng ngón tay vuốt vuốt thái dương, có chút khó hiểu hỏi:

- Cha chỉ nhớ lúc bị Nam Cung Ly ám toán, không biết về sau đã xảy ra chuyện gì......

- Cha. Nơi này là khách sạn, không có chuyện rồi.

Nam Cung Vân nói với Nam Cung Thủ Chuyết, thấy ông không sao thì cô ta cũng an tâm hơn rất nhiều:

- Nam Cung Ly đã bị con bắt lại, chỉ là không nên ở lại đây lâu. Dù sao cảnh sát khả năng đã tìm ra chút manh mối. Con lo lắng bọn họ sẽ tìm hiểu nguồn gốc tìm tới tận cửa rồi.

- Cảnh sát...... Cảnh sát dám quản chuện của Nam Cung thế gia chúng ta?

Tư duy Nam Cung Thủ Chuyết còn có một chút theo không kịp tình huống biến hóa. Sau khi ông ta hỏi vậy đã cảm thấy có chút không đúng liền hỏi tiếp:

- Đúng rồi. Cha ở Paris thì bị tiểu tử kia cho ám toán, vậy chúng ta bây giờ vẫn ở Paris hả?

Nam Cung Vân nhẹ gật đầu.

Nam Cung Thủ Chuyết vuốt vuốt trán của mình, trong lòng tự nhủ khó trách cảnh sát không để cho mặt mũi như vậy, nếu như nói là ở hang ổ Nam Cung thế gia thì có cảnh sát nào dám quản xem bọn họ làm việc gì? Thậm chí có cảnh sát cao cấp cũng là con cháu của Nam Cung thế gia, sao dám gây chuyện với đám lão tổ tông?

Ý thức được điểm này, Nam Cung Thủ Chuyết nhìn nhìn hoàn cảnh chung quanh thì thấy trong phòng trang trí hoa mỹ, diện tích cũng rất lớn, chắc là khách sạn cao cấp ở Paris.

Lại nhìn sang Nam Cung Vân thấy con gái mình vẫn mặc đồ dạ hành, hiển nhiên là sau khi hành động còn chưa kịp thay quần áo.

Nam Cung Thủ Chuyết trong nội tâm không khỏi có chút cảm khái, trên thực tế, ông ta vẫn phi thường hài lòng với con gái. Nam Cung thế gia những năm gần đây đã bị tư tưởng Châu Âu ảnh hưởng, cũng không kỳ thị nữ nhân, mà Nam Cung Vân cũng xác thực là một trong những nhân tuyển được các trưởng bối coi trọng.

Với tư cách đương kim Gia chủ, Nam Cung Thủ Chuyết tự nhiên hi vọng Gia chủ có thể vĩnh viễn phát triển, phát dương quang đại. Có một người nam thừa kế thì không còn gì tốt hơn, nhưng theo tình huống trước mắt thì mấy nhân tuyển cũng không hơn kém nhau bao nhiêu, nhưng không ai có thể cho thấy hoàn toàn xứng đáng nên kế thừa vị trí Gia chủ.

Dù như Nam Cung Ly kỳ thật cũng chỉ coi là một trong số nhân tuyển có lực cạnh. Đáng mừng là hắn phạm thượng, làm ra chuyện ngỗ nghịch, sau này không chỉ không có tư cách kế thừa mà ngay cả phải chăng có thể sống sót cũng phải xem quyết định cuối cùng của gia tộc.

Đối với đám con cháu phạm vào trọng tội này, thủ đoạn của tầng quyết sách luôn luôn phi thường nghiêm khắc.

Nam Cung Thủ Chuyết không cho rằng một người cả gan bắt cóc Gia chủ sẽ có cơ hội chứng kiến mặt trời ngày mai.

Nếu như không phải là vì tránh hiềm nghi, sợ bị người nói mình tự ý chuyên quyền độc đoán thì Nam Cung Thủ Chuyết đã thủ tiêu Nam Cung Ly, làm sao có thể tiếp tục giữ lại hắn tiêu dao?

- Sao mọi người biết cha bị Nam Cung Ly ám toán?

Nam Cung Thủ Chuyết có chút tò mò.

Theo như ông ta biết, Nam Cung Vân lúc này đúng ra đang hoạt động ở đại lục, như thế nào lại đến Paris, còn trùng hợp cứu mình? Nam Cung Thủ Chuyết cảm thấy chuyện này xác thực có chút kỳ quặc.

- Cơ duyên xảo hợp mà thôi.

Một thanh âm bình thản vang lên.

Nam Cung Thủ Chuyết nghe tiếng, quay đầu nhìn sang thì thấy một thanh niên người Hoa tuổi còn rất trẻ, cười nhẹ đi tới, hơn nữa còn lên tiếng chào:

- Nam Cung tiên sinh mạnh giỏi, cháu là Diệp Khai.

- Diệp Khai?

Nam Cung Thủ Chuyết sửng sốt một chút, suy nghĩ cẩn thận vị Diệp Khai này là người ra sao .

Nam Cung thế gia tuy tránh ra hải ngoại, nhưng vẫn chưa hề dừng nói về chủ đề trở về đại lục trong những năm gần đây. Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà lão gia tử lại có cách nghĩ trở về nội địa.

ở một mức độ nào đó mà nói, Nam Cung thế gia tuy phát triển ở hải ngoại coi như thuận lợi, nhưng hiện tại thì các nước Châu Âu đã bắt đầu lo lắng về bọn họ, cũng sẽ không loại trừ áp dụng một số thủ đoạn áp chế, thậm chí là phá hủy.

Căn cứ vào cân nhắc phương diện này, Nam Cung Thủ Chuyết mặc dù không có minh xác ủng hộ trở về, nhưng cũng không trực tiếp phủ nhận. Bằng không mà nói, dù với sự dụ hoặc của vị trí kế thừa Gia chủ, ông cũng không có khả năng bỏ mặc con gái Nam Cung Vân trở lại đại lục, đi vận tác chuyện này.

Cho nên, đối với tồn tại của Diệp Khai, Nam Cung Thủ Chuyết vẫn biết đến.

Thực tế ông còn biết, Diệp Khai không chỉ là cháu trai của đỉnh cấp chính trị hào phú trong nước là lão Diệp gia mà còn là một cao quan có sức ảnh hưởng cực lớn, có thể khiến cho người nghẹn họng nhìn trân trối.

Đương nhiên, những tin tình báo này đều nằm trong báo cáo của con gái Nam Cung Vân.

- Nguyên lai là Diệp tiên sinh, không nghĩ tới anh đã đến Paris, thật là làm cho người có chút giật mình rồi.

Nam Cung Thủ Chuyết nhìn xem Diệp Khai, cẩn thận đánh giá hắn một hồi, cảm thấy người trẻ tuổi này khá bình đạm, chỉ là thoạt nhìn tinh quang nội liễm, cũng không có ngạo khí thiếu niên đắc chí khinh người.

Nam Cung Thủ Chuyết cảm thấy, Diệp Khai vẫn có chút bổn sự, bằng không mà nói, cũng sẽ không đột nhiên xuất hiện tại Paris.

Rất hiển nhiên, Diệp Khai là theo con gái Nam Cung Vân một đường đến Paris.

Nếu như đặt vào con cháu thế gia tầm thường, quả quyết là sẽ không chạy xa như vậy để vận tác chuyện Nam Cung thế gia trở về.

- Cha, lần này có thể cứu cha khỏi tay Nam Cung Ly toàn bộ nhờ Diệp tiên sinh xuất thủ tương trợ.

Nam Cung Vân ở một bên đối với Nam Cung Thủ Chuyết giải thích.

Nam Cung Vân hiện giờ ở Paris cũng không triệu tập bao nhiêu người đến xử lý việc này, ngược lại là nhờ lực lượng Diệp Khai, thông qua bọn thủ hạ của hắn, hoàn thành tập kích đám người Nam Cung Ly, hơn nữa đã đạt thành mục tiêu giải cứu Nam Cung Thủ Chuyết.

- Như vậy ah, vậy phải đa tạ ân cứu mạng của Diệp tiên sinh rồi.

Nam Cung Thủ Chuyết sau khi nghe, quả nhiên cảm thấy có chút kinh ngạc, ông ta không nghĩ tới là lực lượng hải ngoại của Diệp Khai cũng có chút không kém.

Bởi vì Nam Cung Thủ Chuyết rất rõ ràng, Nam Cung Ly kinh doanh lâu năm ở Paris, lực lượng vũ trang trong tay khá lớn, nếu như không có một đám hảo thủ tương trợ, căn bản là không thể tiến vào tửu trang, đừng nói đến việc giải cứu con tin.

Hôm nay Diệp Khai dễ dàng làm được chuyện này, đủ thấy năng lượng của hắn cũng không vì đi ra khỏi nội địa mà trở nên suy yếu.

Thiếu niên tuấn kiệt, xác thực là đáng giá Nam Cung Thủ Chuyết đặc biệt chú ý.

- Nam Cung tiên sinh khách khí, cái này vốn chính là chuyện phải làm.

Diệp Khai nhìn nhìn Nam Cung Thủ Chuyết, lại nhìn một chút Nam Cung Vân, cảm thấy cho con bọn họ rất có chút tương tự.

Mặc dù nói tuổi của Nam Cung Thủ Chuyết cũng đã hơi lớn, trên mặt đượm vẻ phong trần nhưng vẫn có nét tương đồng với dung nhan đẹp đẽ của Nam Cung Vân . Có thể nhìn ra, năm xưa Nam Cung Thủ Chuyết chắc chắn là một mỹ nam tử được nữ nhân hoan nghênh.

Nếu không có như thế, ông ta cũng không sinh ra con gái như Nam Cung Vân.

Diệp Khai lại nói một câu:

- Lần này cháu tới chủ yếu là vì trải đường cho chuyện Nam Cung Kinh Hồng lão tiên sinh trở về không ngờ Nam Cung tiên sinh gặp chuyện không may, bây giờ nhìn lại, bên trong Nam Cung thế gia cũng không thống nhất tư tưởng đối với chuyện trở về. Cháu muốn mạo muội hỏi một câu, Nam Cung tiên sinh có thái độ như thế nào đối với việc này?

Nam Cung Vân nghe xong, không khỏi lắp bắp kinh hãi, ánh mắt nhìn về phía Diệp Khai cũng lộ ra có chút kinh ngạc.

Mặc dù nói cô ta trước kia đã bày tỏ với Diệp Khai là trong nội bộ Nam Cung gia cũng không thống nhất ý kiến, mà thái độ của Nam Cung Thủ Chuyết tựa hồ cũng có khuynh hướng bảo thủ, ở lại Châu Âu tiếp tục phát triển, nhưng lúc này Diệp Khai đột nhiên đưa ra vấn đề này, chắc hẳn sẽ khiến Nam Cung Thủ Chuyết khó xử.

Dù sao, muốn cho Nam Cung Thủ Chuyết thay đổi lề lối cũng không phải dễ dàng như vậy. Mà nếu như ông ta bày tỏ phản đối thì đoán chừng bên Diệp Khai cũng sẽ không cảm thấy cao hứng.

- Làm sao hắn lại hỏi vấn đề này đâu này? Chính là chính diện trùng kích à!

Nam Cung Vân khẩn trương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK