Mục lục
[Dịch]Quan Môn - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Long Chính Tiết trải qua suy nghĩ tính toán kỹ lưỡng, quyết định trì hoãn công tác khảo sát thành phố Đông Sơn.

Hắn đã nghĩ thật rõ ràng, hiện tại thành phố Đông Sơn chính là thùng thuốc nổ, không biết lúc nào sẽ bị nổ tung, lúc này đi xuống thành phố Đông Sơn tất nhiên sẽ lâm vào cuộc phân tranh của nhóm lãnh đạo trọng yếu thành phố Đông Sơn.

Mặc dù Long Chính Tiết có cân nhắc qua muốn bồi dưỡng vài nhân tài trong ban lãnh đạo thành phố Đông Sơn, nhưng với tình thế trước mắt hắn cảm thấy động không bằng tĩnh, vẫn nên đứng bên ngoài quan sát cục diện chính trị thành phố Đông Sơn ổn định trở lại thì mới suy nghĩ tính toán tiếp cho thỏa đáng.

Hiện tại tùy tiện nhúng ta đi vào, sẽ mang tới bất tiện rất lớn cho chính mình.

Tin tức Long Chính Tiết trì hoãn việc khảo sát thành phố Đông Sơn rất nhanh đã truyền tới Ủy ban thành phố Đông Sơn.

- Lão Long ngược lại biết nhìn thấy rõ tình thế…không đến cũng tốt…

Diệp Khai nhìn tin tức phát tới, cười ném sang một bên.

Rất hiển nhiên, Long Chính Tiết không muốn bị trộn lẫn vào trong phiền toái của thành phố Đông Sơn hiện tại.

Mặc dù nói hiện tại thành phố Đông Sơn có một ít người hi vọng có thể ôm đùi Long Chính Tiết để tránh né sóng gió lần này, nhưng lão Long là người khôn khéo như vậy, tự nhiên sẽ không tham những món lợi nhỏ mà làm chính mình bị lâm vào giữa nguy cơ.

Dù sao tình huống của thành phố Đông Sơn tệ hại đến cỡ nào cũng không phải chỉ có người trong cuộc mới cảm thụ được, những người lãnh đạo trong tỉnh đều nhìn thấy thật rõ ràng, đều phân biệt rõ nặng nhẹ.

Cho dù Long Chính Tiết có lòng muốn cấu kết với cán bộ thành phố Đông Sơn, nhưng thực sự không cần thiết chọn lựa thời gian lộn xộn như vậy tới tham gia, người ta là quyền chủ tịch tỉnh, rất dễ dàng tìm được cái cớ tránh né.

Chỉ có điều có một ít người đối với tin tức kia sẽ cảm thấy khá thất vọng.

- Long Chính Tiết không đến Đông Sơn, nhị thiếu gia vừa lúc có đủ thời gian chỉnh đốn đội ngũ cán bộ Đông Sơn thôi!

Đường Mộc nói ra.

Nghe nói trong tỉnh sắp phái xuống một bí thư thành ủy, Đường Mộc cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, bởi như vậy chức quyền chủ tịch thành phố cùng quyền bí thư thành ủy của Diệp Khai giống như một tay che trời đã xong, sau này thành phố Đông Sơn sẽ tiến vào cục diện chính trị hai đầu, điều này đối với Diệp Khai mà nói không phải là tin tức gì vui vẻ.

Như vậy cũng chỉ có thể thừa dịp hiện tại mà nắm lấy việc kiến thiết đội ngũ cán bộ, nên bắt xuống người nào thì bắt xuống, nên đề bạt ai thì đề bạt, nếu không ngày sau thật khó tìm được cơ hội thuận tiện như thế.

- Kỳ thật cho dù không bị sự kiện hạ độc làm ảnh hưởng, khả năng Long Chính Tiết đi tới thành phố Đông Sơn cũng không lớn.

Diệp Khai tỏ vẻ:

- Bí thư Tần Phương Trần đi tới thành phố Đông Sơn tọa trấn, nếu Long Chính Tiết cũng tới khả năng rất nhỏ, dù sao chỉ là một Đông Sơn nho nhỏ, thật không cần thiết cho hai vị ủy viên Tỉnh ủy cùng nhau đi tới rồi!

Đối với vấn đề chỉnh đốn đội ngũ cán bộ, lúc này Diệp Khai lại không quá xem trọng, trải qua sự kiện lần này hắn chẳng những nắm xuống phó chủ tịch thường vụ thành phố Tống Lâm Sinh, còn bắt toàn bộ đội ngũ phạm tội của Tống Hỏa Sinh, đề bạt một phó chủ tịch thường vụ thành phố, lại chôn một cây đinh phó chủ tịch thành phố, có thể nói là thực lực trướng lớn, thành phố Đông Sơn đã không còn người nào dám xem thường một quyền chủ tịch thành phố trẻ tuổi như hắn.

Nếu như đã đạt tới mục đích mong muốn, cũng không cần tiếp tục hùng hổ dọa người.

Đối với việc xâm nhập điều tra vụ án của Tống Hỏa Sinh, sau khi tổ điều tra của Sở cảnh sát tỉnh đi tới, đã có thêm đột phá càng sâu hơn, tổng cộng tra xét ra đội ngũ của Tống Hỏa Sinh mấy năm qua đã làm ra mấy chục vụ án phạm pháp, có hơn mười vụ án giết người cùng đánh trọng thương người, có hơn mười vụ án bức hiếp phụ nữ bán dâm vân vân.

Thông qua lời khai của thủ hạ Tống Hỏa Sinh, trong một lần hành động đã nhổ bật hơn mười hộp đêm cùng câu lạc bộ đêm của thành phố Đông Sơn, giải cứu được hơn trăm phụ nữ bị bức hiếp bán dâm.

- Thật sự là coi trời bằng vung!

Bí thư Tần Phương Trần nhận được bản báo cáo, giận dữ mắng.

Từ khi hắn công tác cho tới nay, từng phá được thật nhiều vụ án, nhưng kiểu như hai anh em Tống Lâm Sinh cùng Tống Hỏa Sinh hắc bạch liên thủ, cơ hồ lũng đoạn toàn bộ tổ chức thành phố Đông Sơn, tình huống như vậy thật sự chưa từng thấy bao nhiêu.

Nhất là hai anh em Tống thị, nghiệp quan cấu kết, hoặc là nói hắc bạch cấu kết, đã biến thành hai khối u ác tính lớn của xã hội địa phương Đông Sơn.

Ngay sau khi tin tức Tống Hỏa Sinh bị bắn gục truyền ra, dân chúng Đông Sơn đã tự phát đốt pháo chúc mừng, tiếng pháo vang hơn một giờ, đủ thấy quần chúng đối với việc lãnh đạo thành phố cùng trong tỉnh kiên quyết đả kích bọn tội phạm biểu thị ra ủng hộ nhất trí.

- Công đạo ở trong lòng người, thị phi cuối cùng có quả báo!

Lúc này tâm tình Diệp Khai lại tương đối thoải mái.

Trên thực tế khi bắn gục Tống Hỏa Sinh, trong nội tâm Diệp Khai từng nghĩ qua thật nhiều tràng cảnh làm thế nào thoát tội cho Lý Hải, làm thế nào phai nhạt sự kiện này, nhưng vào lúc ấy hắn chưa hề nghĩ tới trên người Tống Hỏa Sinh lại có vấn đề lớn tới như vậy, khiến cho cả tiền đồ của Tống Lâm Sinh cũng bị chôn vùi.

- Tôi không nghĩ tới anh em Tống Lâm Sinh lại có hành vi phạm tội nghiêm trọng như vậy, thật sự khiến người đau lòng.

Tâm tình lúc này của phó bí thư Lý Văn Hải tự nhiên là phi thường phức tạp, nhưng không thể không bày tỏ thái độ trước mặt lãnh đạo:

- Tội của bọn hắn vô cùng xác thực, mang tới tổn thương thật thê thảm cho dân chúng, chúng ta cần tổng kết kinh nghiệm, quản lý tốt đội ngũ cán bộ, tránh phát sinh những sự kiện tương tự như vậy nữa!

Là phó bí thư chuyên trách thành ủy, kỳ thật lực ảnh hưởng của Lý Văn Hải tại Đông Sơn cũng không yếu hơn Tống Lâm Sinh, chỉ là Tống Lâm Sinh ăn hết cả hắc bạch lưỡng đạo, vì vậy lực ảnh hưởng thực tế mạnh hơn Lý Văn Hải một ít. Lúc này Tống Lâm Sinh ngã xuống, tuy Lý Văn Hải cảm thấy thiếu đi một đối thủ cạnh tranh, nhưng nhìn thấy một vị phó chủ tịch thường vụ thành phố bị gục ngã trước mặt Diệp Khai, hắn không khỏi phát sinh ra tâm tình thỏ tử hồ bi.

Ai có thể dự đoán được người kế tiếp ngã xuống dưới chân Diệp Khai sẽ là ai nữa?

Đối với vị quyền chủ tịch thành phố trẻ tuổi ngang trời xuất thế, mới đi tới Đông Sơn đã làm ra trận thế lớn như vậy, lúc này Lý Văn Hải bỗng dưng sinh ra vài phần sợ hãi, chỉ nhìn thấy thái độ của bí thư Tần Phương Trần của Ban kỷ luật thanh tra tỉnh đối đãi với Diệp Khai, như vậy là có thể đoán ra được bối cảnh của Diệp Khai lợi hại đến thế nào, khó trách nghe người ta nói hắn xuất thân là thiếu gia Diệp gia của thủ đô thế gia.

Từ những phương diện biểu hiện bây giờ mà xem, Diệp Khai đi ra từ đại gia tộc kia là chuyện không thể nghi ngờ.

Trưởng ban tổ chức Lâm Kế Văn tỏ vẻ:

- Tôi kiên quyết ủng hộ quyết định của Tỉnh ủy cùng thành ủy, nhất định phải đấu tranh đến cùng với những phần tử hủ bại kia!

Trong phương diện này hắn không bị liên lụy đi vào, vì vậy mừng rỡ khi chứng kiến Tống Lâm Sinh rơi đài, Lý Văn Hải không vui, hắn cũng không để ý ở trước mặt mọi người biểu hiện ra lập trường của bản thân.

Bí thư Đoạn Phi của Ban kỷ luật thanh tra thành phố ngồi ở nơi đó rất ít nói, thành phố Đông Sơn xảy ra sự kiện lớn như vậy, chức vị bí thư Ban kỷ luật thanh tra của hắn thật sự có chút khó chịu nổi, nhất là có mặt bí thư Tần Phương Trần của Ban kỷ luật thanh tra tỉnh, vì vậy hắn vẫn luôn trầm mặc, chỉ yên tĩnh quan sát tình thế mà thôi.

Những ủy viên thành ủy khác cũng vội vã phát biểu ý kiến của mình, nói tóm lại ý kiến chủ lưu của mọi người là hai anh em Tống Lâm Sinh cùng Tống Hỏa Sinh là khối u ác tính của Đông Sơn là chuyện thực sự, nhưng hai anh em kia giỏi ngụy trang chính mình, biểu hiện ra thích làm việc từ thiện, nhiệt tình vì lợi ích chung, trên thực tế lại luôn phạm pháp, ý nghĩ xấu đầy mình.

Cũng may lần này được Tỉnh ủy cùng thành ủy quyết định chính xác, một lần hành động nắm bắt đội ngũ phạm tội kia, đã giải quyết họa tâm phúc cho dân chúng thành phố Đông Sơn.

Nhưng bí thư Tần Phương Trần lại có chút không vừa ý đối với thái độ của bọn họ:

- Tống Lâm Sinh cùng Tống Hỏa Sinh chiếm giữ thành phố Đông Sơn không phải là chuyện trong một hai ngày, tôi cũng không tin bình thường bọn hắn không hề biểu lộ ra chút dị thường nào đi? Vì sao Diệp chủ tịch mới đến Đông Sơn được vài ngày liền có thể phát hiện ra vấn đề, hơn nữa còn kịp thời giải quyết phiền toái? Điều này nói rõ những bộ môn cơ quan chúng ta trên tư tưởng đã không xây dựng tinh thần vì nhân dân phục vụ kiên định!

- Chỉ biết quan tâm bàn tính của mình nên đánh như thế nào, không quan tâm làm sao khai triển công tác, làm sao giữ gìn lợi ích của dân chúng, quan viên như vậy là không được!

Bí thư Tần Phương Trần thật nghiêm khắc nói:

- Thành phố Đông Sơn là tòa thành thị trọng yếu nhất trên tuyến đường cao tốc tỉnh Hà Đông, tương lai cũng là nơi đạt được lợi ích lớn nhất trong hạng mục công trình xây dựng này, nếu như các vị không thể nghiêm khắc quản lý, giải quyết vấn đề hủ bại, như vậy trong tương lai hạng mục kia còn lưu lại không gian thao tác cho thành phố Đông Sơn hay không, sẽ rất khó nói!

Hắn vừa nói như thế, quả nhiên đã tạo thành xúc động thật lớn cho những cán bộ thành phố Đông Sơn.

Hạng mục đầu tư kiến thiết đường cao tốc rất lớn, đã kéo theo hiệu quả sản nghiệp bổ sung thành chuỗi xích rất rõ ràng, hôm nay hạng mục đã được bắt đầu, thành phố Đông Sơn cũng đã dựng lên những cơ cấu phối hợp với công việc này, nói cách khác thành phố Đông Sơn có thể từ bên trong đạt được cơ hội, đề cao tỉ lệ việc làm, gia tăng thu nhập, cải thiện sinh hoạt quần chúng vân vân.

Nếu như thực sự vì vụ án của hai anh em Tống Lâm Sinh cùng Tống Hỏa Sinh, khiến những vị lãnh đạo trong tỉnh không được hài lòng, trực tiếp lách qua thành phố Đông Sơn đến thao tác công trình này, như vậy xem như Đông Sơn sẽ biến thành gà bay trứng vỡ, không còn đạt được chút lợi ích gì.

Diệp Khai đối với chuyện này không để ý, hắn mới đến, chưa nói tới việc có nhu cầu tìm kiếm lợi ích, nhưng đám người Lý Văn Hải thì khác, bọn họ chỉ đang đợi công trình này nhanh chóng chứng thực, quan hệ tới mưu cầu lợi ích của riêng mình, lúc này nghe được lời nói của Tần bí thư, trong lòng phi thường sốt ruột, lo lắng chuyện của mình sẽ bị thất bại.

Vì vậy mọi người ồn ào tỏ vẻ bên thành ủy cùng Ủy ban thành hố sẽ khởi xướng hoạt động phản hủ thật lớn khắp thành phố, thời gian sẽ dài, nội dung học tập phải được thực hành, hiệu quả phải nổi bật, phối hợp đủ mọi phương diện, chế tạo một không khí thanh tâm cùng hoàn cảnh làm việc trong sáng cho đội ngũ cán bộ Đông Sơn.

- Tốt, tôi mỏi mắt mong chờ!

Bí thư Tần Phương Trần nghe xong lời cam đoan của bọn họ, gật đầu đáp.

Diệp Khai cũng không nhiệt tâm đối với công việc này, bởi vì hắn biết rõ bí thư thành ủy sắp đến, đến lúc đó hắn tối đa chỉ làm người phối hợp, không cần ra sức như thế.

Đối với những chuyện này hắn cảm giác lực chú ý của mình nên tập trung trong công tác kinh tế của Đông Sơn, đây mới là công việc trọng điểm của một chủ tịch thành phố.

Nhưng bản án của hai anh em Tống Lâm Sinh lại rất nhanh xuất hiện trên các tạp chí lớn.

Mọi người vừa nghị luận về bản án này, đều chú ý tới thân ảnh cất giấu đằng sau vụ án, đó chính là quyền chủ tịch thành phố Đông Sơn Diệp Khai.

Thật không hề nghĩ tới Diệp Khai lại trở thành tiêu điểm của truyền thông, điều này làm cho hắn cảm thấy phi thường không thoải mái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK