Mục lục
[Dịch]Quan Môn - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi trưa, chú Lê an bài cuộc gặp mặt dùng cơm với Vương tư lệnh.

Nhưng thật ra chú Lê chỉ dùng lời nói quá tà môn bóng gió một chút, Vương tư lệnh muốn gặp Diệp Khai bất quá là bởi vì nghe nói về sự kiện mua tàu ngầm hạt nhân, muốn cùng hắn thương lượng vấn đề sở hữu tàu ngầm về sau này.

Về phần nói cái gì mà con gái xinh đẹp gì đó, thuần túy chỉ là chú Lê bịa ra trêu chọc Diệp Khai mà thôi, ít ra trong bữa ăn Diệp Khai cũng không nhìn thấy được nữ binh nào có dáng vóc được gọi là xinh đẹp cả.

Vương tư lệnh quan tâm chính là vấn đề an trí sáu chiếc tàu ngầm hạt nhân đã báo hỏng cùng vấn đề phân phối sáu chiếc tàu ngầm còn mới kia.

- Diệp chủ nhiệm, cậu không biết đó thôi, sau khi cậu đem chuyện này an bài cho hạm đội Đông Hải, mấy đồng chí ở hạm đội khác đều rất có ý kiến, ít nhất là phải chia đều cho các hạm đội Đông Hải, Bắc Hải cùng Nam Hải mới đúng nha.

Vương tư lệnh nói chuyện ngay trên bàn cơm:

- Đám tôn tử kia sau khi biết được chuyện kia, mỗi ngày tìm tôi lề mề, lộng tới mức tôi vô cùng đau đầu!

Diệp Khai liếc mắt nhìn Vương tư lệnh, sau đó lại nhìn qua chú Lê, nâng chén trà lên uống một hớp, chậm rãi hỏi thăm:

- Chuyện gì xảy ra vậy? Tàu còn chưa tới tay, tin tức đã bay đầy trời rồi sao?

Đối với loại tình huống như vậy, Diệp Khai phi thường bất mãn.

Mặc dù nói mười hai chiếc tàu ngầm kia là dùng danh nghĩa mua sắm vật tư báo hỏng, thế nhưng trên thực tế là chuyện gì xảy ra đoán chừng trong nội tâm cao tầng song phương đều hiểu được, chỉ là sự tình đã che giấu nên không ai muốn chen chân vào náo loạn làm gì.

Hải quân Nga xác thực bởi vì chuyện thiếu thốn quân phí mà khó khăn không ngớt, cho nên đối với hành vi làm ẩu của quan quân cấp dưới cũng mở một mắt nhắm một mắt, chỉ cần không gây nên đại loạn thì cũng làm như không hề hay biết.

Nhưng loại tin tức này ngay khi còn chưa hoàn toàn thành công mà đã bị truyền ra, nhất định sẽ tạo nên một ít phiền toái không cần thiết, vì vậy Diệp Khai đối với chuyện này cảm thấy phi thường tức giận.

- Thời điểm điều động nhân thủ, cao tầng hải quân biết rõ chuyện này.

Chú Lê ở một bên giải thích.

Diệp Khai gật nhẹ đầu, biết rõ loại tình huống này đúng là tồn tại.

Dù sao lần này đi đến Nga tiếp đón vật tư, chính là lấy danh nghĩa hải quân song phương giao lưu lẫn nhau, nên phái ra một chi hạm đội chỉnh tề, vì vậy cao tầng hải quân nhất định là phải tinh tường mục đích của chuyến đi này, làm ra an bài tương ứng, chuyện này trên đạo lý vẫn có thể nói qua được.

Nhưng cho dù là như vậy cũng không thể đại biểu cho việc Diệp Khai đồng ý với hành vi hướng thượng cấp yêu cầu vật tư như thế, hắn ho khan một tiếng, nói:

- Những chiếc tàu kia càng thích hợp ở lại hạm đội Đông Hải hơn hết. Về phần hạm đội Bắc Hải cùng Nam Hải, muốn chia cắt không phải là không được, chỉ là đến lúc đó nếu mẫu hạm về tới, sẽ không còn phần của bọn họ nữa đâu.

- Mẫu hạm?

Vương tư lệnh nghe xong lời này, đôi mắt lập tức sáng lên.

Về chủ đề mẫu hạm vĩnh viễn là chủ đề mà mỗi vị tư lệnh viên hải quân luôn quan tâm nhất.

Hải quân nước cộng hòa luôn nằm trong địa vị khá yếu thế, mấu chốt nhất là vì vật tư quân dụng của hải quân không có được biện pháp giải quyết hữu hiệu.

Mặc dù nói lực lượng không quân của nước cộng hòa cũng đã được tăng cường rất lớn, nhưng máy bay xuất phát từ trong lục địa hành trình dù sao chỉ có hạn, muốn trợ giúp tàu chiến tác chiến trên biển thật sự là không đủ lực, mà một cuộc hải chiến hiện đại hóa chỉ có quân hạm là không được, cũng không thể chỉ dựa vào đạn đạo đi đối địch, cho nên lực lượng không trung phải nhận được cam đoan.

Nếu như đã có đội hình mẫu hạm, vậy thì ý nghĩa đã có được một bình đài giúp cho lục quân, hải quân cùng không quân đồng thời tiến hành tấn công địch nhân, mà bình đài này ngoại trừ có thể di động, cũng có thể cam đoan tạo được đả kích hữu hiệu trong phạm vi 2000km khắp chung quanh.

Phương tiện nhất là thông qua đường biển, một đội hình mẫu hạm có thể đem lực uy hiếp bao dung khắp đại bộ phận quốc gia trên thế giới.

Hiện tại người Mỹ có thể diễu võ dương oai chạy khắp thế giới, kỳ thật không phải dựa vào lực lượng đả kích hạt nhân viễn trình, mà là dùng mẫu hạm làm cơ sở di động trên biển chiến đấu. Dựa vào chính là lực lượng hải không liên hợp, vũ khí cùng nhau hiệp trợ tiến hành công kích.

Nếu như nước cộng hòa có mấy đội hình do mẫu hạm tạo thành, rảnh rỗi thì lướt qua ngoài cửa nước Mỹ dạo đạo một vòng, ngươi cảm thấy eo của họ còn cứng rắn lên được hay sao?

Lực lượng phòng ngự của bản thổ nước Mỹ cũng không quá cường đại, đại bộ phận quân đội đều được phái trú ra căn cứ tại hải ngoại, truy cứu nguyên nhân chính là vì chung quanh bản thổ của Mỹ là biển cả vây quanh, không có thiên địch, những nước gần bên đều là những quốc gia tương đối nhỏ yếu, giá trị vũ lực không đáng được nhắc tới, cho nên người Mỹ có thể yên lòng đem lính tác chiến phái đi ra ngoài, trong nhà chừa chút dân binh canh giữ là đã đủ.

Nhưng nếu như nước cộng hòa có mẫu hạm chạy ra Thái Bình Dương hay Đại Tây Dương, khẳng định người Mỹ không thể ngồi yên.

Chính bởi vì như thế, Vương tư lệnh vừa nghe nhắc tới hai chữ “mẫu hạm”, liền có một chút vẻ hưng phấn.

- Bên Nga có hai mẫu hạm sắp lui dịch rồi, tôi có ý định bỏ tiền ra mua về, đặt ở bờ biển làm công viên chủ đề quân sự, thu vé vào cửa lấy tiền.

Diệp Khai thuận miệng nói:

- Nghe nói bên Ukraine cũng có một mẫu hạm còn chưa chính thức sử dụng, tôi cũng có ý định mua về, đổi thành tàu biển chở khách chạy định kỳ, hoặc là cải trang thành thuyền casino, phóng ra vùng biển quốc tế chạy chạy, đến lúc đó chính là một Las Vegas trên biển có đúng không?

- Ngàn vạn đừng…

Vương tư lệnh nghe xong liền cảm thấy thịt đau, đây chính là phung phí của trời nha!

Nhưng hắn cũng không thể phát tiết, dù sao chuyện như vậy quân đội không có cách nào ra mặt, mặc dù quân đội chịu ra mặt trả tiền, đối phương cũng không thể bán cho bọn họ, bởi vì quá nhạy cảm.

Nhất là hai chiếc mẫu hạm của Nga, Vương tư lệnh cũng nghe nói qua, nghe nói bọn họ có ý định sau khi để hai chiếc mẫu hạm kia xuất ngũ sẽ đem tháo gỡ bán sắt vụn.

Mặc dù nói người Nga đã không còn dùng nổi, nhưng cũng không có lý do cho người khác mua về dùng, vì vậy chuyện này cũng không cần nói.

Nhưng chiếc bên Ukraine kia thì có tình huống khác hẳn, Ukraine không cần hải quân, không cần hạm đội, không cần mẫu hạm, cho nên bọn họ muốn đem mẫu hạm kia bán đi lại thật đương nhiên, hơn nữa bọn họ cũng vui vẻ ngồi xem những quốc gia khác vì chuyện này mà chế tạo ra một đống mâu thuẫn phiền toái.

Mấu chốt nhất chính là hải quân không khả năng bỏ tiền ra mua sắm mẫu hạm hoặc là tàu ngầm hạt nhân.

Điểm này là do chính sách trước kia kéo dài xuống, ở ngoài đường biển không làm bá chủ là cách nói từ xưa rồi, hải quân nước cộng hòa cũng tốt, không quân hay lục quân cũng vậy, đều chỉ dùng loại chính sách này đến trị quân.

Xô Viết cùng Mỹ làm thi đua quân bị, kết quả Xô Viết phá đổ chính mình, vết xe đổ nằm ngay trước mắt, cao tầng đối với phương diện này vẫn tương đối thận trọng, cho nên đại đa số người sẽ không ủng hộ đề nghị mua sắm.

Mà những quốc gia khác trên cơ bản cũng là như thế, phí tổn mua sắm mẫu hạm có thể không quá cao, nhưng phí tổn hậu kỳ bảo dưỡng sẽ lớn phi thường, những tiểu quốc gia như Hàn Quốc đoán chừng muốn gom góp số thành viên cho một mẫu hạm còn tương đối khó khăn, chớ nói chi còn muốn duy trì một đội hình cần thiết cho một mẫu hạm, máy bay cùng nhân viên chiến đấu, nhân viên duy tu, đây quả thực là một hồi tai nạn khảo nghiệm quốc lực của Hàn Quốc!

Nói tóm lại, đây đều là do không có tiền gây ra.

Người Mỹ duy trì đội hình tạo thành mẫu hạm, trong kinh tế cũng gặp phải áp lực nhất định, cho nên bọn họ mới không ngừng khơi mào chiến tranh trên thế giới, thông qua chiến tranh kiếm tiền nuôi sống chính mình, bọn họ dùng hình thức lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, không khác biệt bao nhiêu với người Nhật Bản trong chiến tranh thế giới lần thứ hai.

Nước cộng hòa nhất định không thể làm như vậy, cho nên mặc dù có tổ kiến đội hình mẫu hạm cũng không trọng dụng, chỉ có thể biến thành một đại gia hỏa đốt tiền.

Dù sao, ngoại trừ Diệp Khai, đại bộ phận người đối với nguy cơ tranh chấp vùng biển còn chưa hiểu rõ tinh tường, không ý thức được ngày sau biển cả sẽ là tiêu điểm tranh đoạt chủ yếu của các quốc gia, cũng không nghĩ tới người Mỹ sẽ liên hợp tiến hành phong tỏa cùng ngăn chặn phạm vi hải dương chung quanh.

- Kỳ thật bắt đầu từ tiền nhiệm tư lệnh hải quân, đã phi thường quan tâm đối với mẫu hạm, đáng tiếc bởi nguyên nhân phương diện kinh tế, cao tầng một mực không đáp ứng.

Vương tư lệnh nhắc tới chuyện này cũng có chút cảm khái:

- Lúc trước thậm chí người Mỹ từng nguyện ý bán mẫu hạm cho chúng ta, hoặc là trợ giúp nước cộng hòa chế tạo mẫu hạm, nhưng với tình huống lúc đó cao tầng từng cân nhắc qua, có phải ý đồ của họ là muốn làm tiêu hao quốc lực của nước cộng hòa hay không? Cho nên vì vậy vẫn không chịu đáp ứng. Về sau khi hải quân ý thức được tính trọng yếu của mẫu hạm, muốn cùng người Mỹ tiếp xúc, thảo luận khả năng này nhưng Xô Viết lại giải thể…

Xô Viết giải thể, đại địch của người Mỹ biến mất, như vậy nước cộng hòa liền biến thành quân xanh trọng yếu, người Mỹ tự nhiên không khả năng nhắc lại chuyện kia, trên thực tế những đề tài thảo luận hợp tác hạng mục phi cơ cùng quân sự ngày trước đều bị gác lại, không còn tiếp tục nhắc tới.

Bên trong còn có một tình huống, đó là biến cố Nam Môn ba năm trước, làm cho thái độ của các quốc gia phương tây biến chuyển cực lớn đối với nước cộng hòa.

Cho nên nói, có những sự tình vốn không cách nào có thể đoán trước.

Cho dù là hiện tại Diệp Khai đã có chút nắm chắc cũng không dám khẳng định bản thân mình có thể thuận lợi đem tàu ngầm hạt nhân cùng mẫu hạm đồng thời mang trở về.

Chỉ cần người Mỹ đưa tay, tuyệt đối liền có thể ảnh hưởng tới cả hướng đi của chuyện này.

Ba người đang nói chuyện, sau đó Vương tư lệnh đi ra ngoài một chuyến, lúc trở lại có một nữ quan quân trẻ tuổi xinh đẹp đi theo bên người, nhìn quân hàm là thượng úy hải quân.

- Con gái của tôi, Vương Lạc Đan!

Nhìn thấy Diệp Khai có chút kinh ngạc nhìn con gái của mình, Vương tư lệnh rất có mặt mũi giới thiệu nói.

- Chào Vương tiểu thư.

Diệp Khai gật nhẹ đầu, không khỏi liếc mắt nhìn chú Lê.

Chú Lê nhướng mắt, ý muốn nói chú nói không sai đi, con gái Vương tư lệnh quả nhiên là rất đẹp.

Diệp Khai sờ sờ mũi, thoáng đánh giá một phen, cảm thấy Vương Lạc Đan ngoại trừ dáng người rất tốt, trên người mặc bộ chế phục quan quân hải quân cũng đã tăng thêm điểm cho nàng không ít!

Chỉ là lão Vương kéo cả con gái hắn tới tiếp khách là có ý gì đây?

Muốn chơi mỹ nhân kế sao? Diệp Khai cảm giác mình là người có kiến thức rộng rãi, không có khả năng bị người vung kiều lập tức sẽ bị váng đầu.

Lão Vương ở trước mặt mình mà làm ra loại xiếc này, tựa hồ là có chút khinh thị hắn.

Nhưng nhìn lại Vương Lạc Đan, tuy nhìn qua rất đẹp lại không diêm dúa lẳng lơ, thấy thế nào cũng không giống những cô gái lẳng lơ câu dẫn nam nhân đi.

Đây rốt cục là tình huống gì, Diệp Khai thực sự có chút không hiểu nổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK