Mục lục
[Dịch]Quan Môn - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Soviet đã xong, thừa dịp hiện tại kiếm thêm tiền, lưu lại đường lui cho mình.

Diệp Khai đối với tướng quân Annuo nói ra.

Lúc này thực ra trong lòng Diệp Khai cũng rất phiền muộn.

Hắn đột nhiên có chút hối hận, đem phụ thân Diệp Tử Bình vào Minh Châu cũng chưa biết là đúng hay sai?

Thành phố Minh Châu trong mắt Diệp Khai và thành phố Minh Châu theo ấn tượng của hắn thật sự khác khá xa.

Lúc này Phổ Đông chưa bắt đầu khai mở, toàn bộ thành thị tựa như một con bò già không chịu nổi gánh nặng, chịu một phần sáu ngân sách và thuế trung ương, còn về đầu tư xây dựng thì gần như giữ nguyên trong nửa thế kỷ.

Thành phố Minh Châu cho ấn tượng chỉnh thể với Diệp Khai là kiến trúc lạc hậu, diện mạo không tốt, tưởng chừng còn ở những năm ba mười.

Kết cấu phòng ốc của thành phố Minh Châu vẫn theo kiểu cũ, diện tích cần cải tạo lên đến 2000 vạn m².

Một số lượng lớn phòng cũ còn tồn tại khiến chất lượng sinh hoạt của dân chúng bị kiềm chế, phương tiện giao thông công cộng tụt hậu khiến trở ngại sự phát triển của đô thị.

Đường sá hẹp, giao thông chen chúc, thoát nước không nhanh, thiếu cây xanh, khí than và cung cấp thông tin chưa đủ…một loạt vấn đề nan giải bao trùm lấy thành phố Minh Châu.

Diệp Khai sau khi tới đây liền lên trực thăng quân đội dạo một vòng trên thành phố, lại chụp không ít ảnh thực địa, sắc mặt trở nên u ám.

- Nhị thiếu gia, sắc mặt của cậu kém quá.

Lê Tam cùng Diệp Khai tiến hành thị sát trên không trung, thấy sắc mặt của hắn cũng thở dài.

- Sắc mặt của tôi sao u ám bằng hoàn cảnh Minh Châu.

Diệp Khai thở dài nói.

Nếu chỉ du lãm tại khu vực phồn hoa nhất Minh Châu thì cũng không thấy có bao nhiêu lực cản, nhưng nhìn từ không trung thì có thể thấy hết cảnh tượng, bao gồm những khu nhà ổ chuột, đường sá lộn xộn, thật khiến Diệp Khai phiền muộn.

Diện tích tổng cộng toàn bộ chừng sáu nghìn Km2 diện tích, một ngàn hai trăm vạn nhân khẩu, 16 khu một huyện.

Muốn cải tạo một thành thị như vậy cần bao nhiêu công phu?

- Nhưng bất kể nói thế nào, hiện tại thành phố Minh Châu cũng là của lão Diệp gia rồi.

Diệp Khai nhìn qua mặt đất, đột nhiên tràn đầy hào khí:

- Vì ngày mai của lão Diệp gia, Minh Châu phải quật khởi! Ai cũng ngăn cản không được chúng ta!

Đang lúc Diệp Khai lo lắng cho chuyện của cha mình vào Minh Châu thì cục chính trị đang ở hội nghị khẩn cấp.

Cục chính trị không phải không dự kiến chính biến của láng giềng Soviet, chẳng qua sau khi chính thức phát sinh thì trong lòng mọi người cảm giác khó có thể tin.

Dù thế nào thì tin tức truyền tới từ Soviet đã cho thấy đế quốc chủ nghĩa xã hội khoa học khổng lồ này xác thực đã không kiểm soát.

Vào lúc này, tổng thống Gorbachov đang nghỉ ngơi tại biệt thự ở bán đảo Crime.

Sau khi Gorbachov rời khỏi Moscow nghỉ ngơi, phó tổng thống Soviet Yanayev và thủ tướng Pavlov trở thành lãnh đạo tối cao ở Moscow, ngoài ra còn có chủ tịch KGB Kryuchkov, Bộ trưởng bộ quốc phòng Yazuo Fu, bí thư trưởng Boldin, bộ trưởng bộ nội vụ trường Puge.

Những người này đều nhất trí cho rằng, hiệp ước liên minh mới sẽ khiến quốc gia càng thêm nguy hiểm, qua hai tuần bí mật chuẩn bị thì vào ngày 18 tháng 8 , đặc công KGB bí mật đi vào bán đảo Crime khống chế Gorbachov, cắt đứt mọi liên hệ với bên ngoài. Sau đó dưới sự chủ trì của Yanayev quyết định thành lập Ủy ban về tình trạng khẩn cấp của quốc gia.

Những người trong cục chính trị trên cơ bản đều là những nhân vật trải qua thời Xô Trung còn hữu hảo, tình cảm với Soviet cũng rất phức tạp, đều cảm thấy thương tiếc đối với tình cảnh của đế quốc đã từng là lão đại ca này.

- Chuyện xảy ra đột nhiên như vậy, xin mời đồng chí Diệp Tương Khôn nói qua về tình huống.

Đồng chí Giang Thành trước khi nói ra.

Nhị lão gia tử Diệp Tương Khôn chủ trì công tác quân ủy, dĩ nhiên bao gồm cả công tác tình báo nên ông lên tiếng trước là đúng quy trình.

- Chúng ta đã sớm phát hiện chính biến của đám phó tổng thống Soviet Yanayev.

Nhị lão gia tử Diệp Tương Khôn vừa nói đã vất cho mọi người một viên thuốc an thần.

Trên thực tế về vấn đề này, Diệp Khai đã sớm trao đổi với Nhị lão gia tử. Qua thời gian hắn đi Soviet cũng hợp tác tương đối sâu với tướng quân Annuo nên biết được một ít tin tức trong KGB.

Từ mọi phương diện tin tức có được đều cho thấy, chính biến ở Soviet đã không thể tránh né rồi.

Bởi vậy khi sự kiện này phát sinh, Nhị lão gia tử rất bình tĩnh.

Bất quá có người lại không quen nhìn bộ dạng này của Nhị lão gia tử, Hứa chủ tịch hiệp thương lên tiếng: - Đồng chí Diệp Tương Khôn, nếu như quân ủy đã sớm phát hiện thì sao không đưa ra thảo luận trong cục chính trị?

Mọi người nhao nhao gật đầu, trong lòng tự nhủ chuyện lớn như vậy, thông báo cho cục chính trị là tất yếu, sao bên quân ủy không lên tiếng?

Đối mặt với chất vấn từ cao tầng, Nhị lão gia tử Diệp Tương Khôn vẫn rất bình tĩnh, ông ho khan một tiếng nói:

- Đối với chính biến Soviet, quân ủy cho rằng không cần phải ngạc nhiên, chính biến lần này chỉ có thể duy trì ba ngày. Theo căn bản thì cái gọi là Ủy ban tình trạng khẩn cấp quốc gia không làm được chuyện gì. Cho nên chúng tôi cho rằng không cần phải kinh động cục chính trị.

- Ba ngày?! Đây là ý kiến tập thể quân ủy sao?!

Hứa chủ tịch hiệp thương nghe xong thì nóng mặt, cho rằng Nhị lão gia tử lừa dối:

- Phải biết rằng tham dự chính biến ngoài phó tổng thống Yanayev còn có thủ tướng Pavlov trở thành lãnh đạo tối cao ở Moscow, ngoài ra còn có chủ tịch KGB Kryuchkov, Bộ trưởng bộ quốc phòng Yazuo Fu, bí thư trưởng Boldin, bộ trưởng bộ nội vụ trường Puge. Lực lượng như vậy liên thủ mà anh cảm thấy chỉ có thể được ba ngày?! Đồng chí Diệp Tương Khôn, tôi không biết tại sao anh lại tự tin như vậy?!

Ý kiến của Hứa chủ tịch hiệp thương cũng là tiếng lòng của rất nhiều uỷ viên, mọi người đều thấy bất mãn với phản ứng của quân ủy, chuyện lớn như vậy sao không báo với họ một tiếng?

Soviet là ai? Là đế quốc chủ nghĩa xã hội khoa học có đường biên giới chung dài nhất với nước cộng hòa, một khi Soviet sinh ra nội loạn thì dù sao bên quân đội cũng phải có đối sách tương ứng. Ví dụ như điều động quân đội, thay đổi lực lượng phòng vệ, thậm chí khởi động tên lửa đạn đạo để có tác dụng uy hiếp chứ. Các anh giờ thì tốt rồi, không hề có phản ứng gì, đây là chuyện quân ủy phải làm sao?

Đương nhiên, cũng có khả năng quân ủy có điều chỉnh ở phương diện này nhưng không thông báo cục chính trị, khả năng này đương nhiên là có.

Nhưng nếu làm như vậy thì vấn đề càng lớn, chẳng lẽ quân đội muốn thoát ly đảng lãnh đạo sao?!

Trong phòng họp, mọi người đều thấy chuyện hôm nay dường như có điều gì đó bất thường, Hứa chủ tịch hiệp thương đột nhiên cao giọng nhằm vào Diệp Tương Khôn, tựa hồ có ý tứ ám chỉ lão Diệp gia, chẳng lẽ nói là ý định thừa cơ hội này dồn toàn bộ lão Diệp gia vào khó khăn?

Thế lực quân đội luôn là căn cơ đứng chân của lão Diệp gia, nếu như hiện giờ muốn thông qua chuyện này để hạ Nhị lão gia tử Diệp Tương Khôn thì đúng là một cơ hội tốt.

Chỉ là mọi người xem xem Diệp Tương Kiền, thấy Diệp lão gia tử thần thái tự nhiên, hoàn toàn nhìn không ra bất luận cái gì, nhất thời cũng thấy chần chừ, không biết có nên ném đá xuống giếng hay không?

Diệp gia giờ đang chiếm thế lực lớn ở quân đội nhưng nếu làm sai chuyện bị xử lý cũng không thể oán hận người khác.

- Quân ủy tự nhiên có phép tắc làm việc của quân ủy.

Nhị lão gia tử không sợ chút nào, sắc mặt trầm xuống nói.

Nhị lão gia tử cũng đã từng là hổ tướng xuất thân, một thân khí thế. Hứa chủ tịch hiệp thương vốn theo đường quan văn không thể nào bì kịp, trầm mặt khiến nhiệt độ trong phòng như giảm xuống mấy độ.

Đúng lúc này, rất nhiều người mới kịp phản ứng, người chơi qua chiến trường luôn có sát khí!

- Anh.

Hứa chủ tịch hiệp thương bị một câu của Nhị lão gia tử ném trở về, sắc mặt tái nhợt.

Trên thực tế, có thể chính diện chất vấn Nhị lão gia tử Diệp Tương Khôn chỉ có thể là đồng chí Giang Thành kiêm nhiệm chủ tịch quân ủy.

Nhưng đồng chí Giang Thành với tư cách thủ trưởng Số 1, xuất thân từ hệ thống quan văn, cũng không có nhiều quyền hạn với sự vụ hàng ngày của quân đội. Ông chỉ nắm đại thế, ví như nhân sự, về phần chi tiết thì không chú ý.

- Quân ủy tự nhiên là có phép tắc của mình, nhưng chuyện quan trọng thì cục chính trị hỏi đến cũng là hợp lý.

Thủ tướng Vân bỗng nhiên mở miệng.

Diệp lão gia tử không có lên tiếng, đồng chí Giang Thành hình như là đang tự hỏi vấn đề gì, đồng dạng không có nghe được những lời này.

Ánh mắt Nhị lão gia tử lóe lên, trong lòng tự nhủ quả nhiên là thế ah, lão Diệp gia bắt lấ vị trí bí thư thành ủy Minh Châu, tuy lúc đó mọi người chưa kịp phản ứng nhưng lúc này bắt đầu phản kích, mọi người đều mình trần ra trận.

Bất quá Nhị lão gia tử cũng không phải không có chuẩn bị. Vì vậy ông nhắc lại lập trường của mình:

- Ý kiến của quân ủy là minh xác, chính biến của Soviet chính biến là một hồi khôi hài, ba ngày sau đó tự nhiên sẽ chào cảm ơn, không tất yếu phải thảo luận, cũng không vì thế làm ra điều chỉnh quá lớn về phòng ngự trong nước.

Về phần phương diện ngoại giao, không có chức quyền trong quân ủy nên bọn họ không xen vào.

Nhị lão gia tử lập trường kiên định, ý là rất rõ ràng, quyết định của chúng tôi chắc chắn sẽ không phạm sai lầm, bởi vì chúng tôi là chuyên nghiệp, quyết định của các ngươi chúng tôi cũng không tham dự, bởi vì chúng tôi không chuyên nghiệp.

Tthủ tướng Vân cùng Hứa chủ tịch hiệp thương nghe xong Nhị lão gia tử nói cũng không thể làm gì. Thành như Nhị lão gia tử nói, quân ủy tự nhiên có phép tắc làm việc của quân ủy, thủ trưởng số 1 là đồng chí Giang Thành không nói thì người khác cũng không biết làm sao.

- Được rồi, ba ngày đúng không? Chúng ta đây mỏi mắt mong chờ rồi!

Hứa chủ tịch hiệp thương hừ một tiếng nói.

Ông ta tuyệt không tin tưởng cao tầng Soviet đã làm ra chính biến quy mô như vậy, khống chế được tổng thống mà thậm chí ngay cả ba ngày cũng chịu không được? Không có khả năng!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK