Mục lục
[Dịch] Chiến Thần Bất Bại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quang mang nổ tung thỉnh thoảng soi sáng cứ điểm phế tích.

Binh lính đang trong điên cuồng đem số bí bảo còn lại dồn vào chiến đấu, bí bảo thường ngày trân quý hơn sinh mệnh, lúc này thô bạo mà bị kích nổ. Từng cái khuôn mặt tuổi trẻ dữ tợn điên cuồng dĩ nhiên có phủ đầy nước mắt, bọn họ luyến tiếc.

Trước đây bọn họ chính là tiểu binh đoàn phụ trách trị an một địa phương. Một kiện hồn vật đã đủ để mua lấy cả binh đoàn của bọn họ, dù cho qua lâu như vậy, kỳ thực trong tâm trí bọn họ vẫn vẫn là một đám người quê mùa.

Ai còn nhớ kỹ đám người quê mùa địa phương kia? Ai còn nhớ kỹ Song Phi yến năm đó?

Một chi tiểu binh đoàn địa phương được mua về, một vị chiến tướng đã đến trung niên lại còn bàng hoàng không tiếng tăm gì, chỉ là một phần thêm ngoài vụ buôn bán.

Không dám có lý tưởng xa vời, không dám nói tới lòng tin. Lúc đó, bọn họ là mù mịt như vậy, phí hoài năm tháng.

Lỗ tai Tạ Vũ An nghe không được bất cứ âm thanh gì, nổ tung mãnh liệt cùng xung kích khiến cái lỗ tai hắn không thể nghe ra được gì. Nhưng hắn liều mạng huy vũ cánh tay, gào thét kêu gọi lời nói mà mình cũng không biết đang nói cái gì để cổ vũ binh sĩ, cổ vũ chính mình.

Dù cho mình nghe không thấy, dù cho tất cả mọi người đều nghe không thấy.

Nổ tung thỉnh thoảng thoáng hiện lên quang mang, hình ảnh rung động lặng im vô thanh, Tạ Vũ An tình trạng như điên cuồng trong lòng lại rất bình tĩnh. Tâm tư như bóng, năm tháng trước kia thoáng qua như khói.

Không được trở thành Hoàng kim chiến tướng rồi, có điểm tiếc nuối a.

Đại nhân mua bọn họ rẻ như vậy, thực sự là kiếm lớn rồi. Cũng phải, làm buôn bán thì mình thế nào so được với đại nhân?

Nhưng, một chút cũng không hối hận a.

...

Trong lúc mơ màng lông mi Tạ Vũ An rung động một cái, hắn chậm rãi mở mắt, ánh nắng chiếu vào cửa sổ, rơi vào trên mặt hắn, ấm áp dào dạt. Cảm giác dường như đã có mấy đời tự nhiên sinh ra, mấy ngày nay hắn có cùng một giấc mộng, mỗi lần tỉnh lại, trong lòng đều tràn ngập sầu não khó giải thích.

Tràng chiến đấu kia đã kết thúc, nhưng hắn biết rõ, cả đời này đều vĩnh viễn không cách nào quên trận chiến đấu này.

Hắn ngồi lên, mặc giầy, đi xem xét phòng bệnh. Trong phòng bệnh tất cả đều là binh sĩ của hắn, Vũ Yến binh đoàn lần này tổn thất thảm trọng, vượt xa quá bất cứ một lần nào trước đây. Toàn bộ binh đoàn chỉ còn lại có không đến một phần năm người sống sót, những người sống sót này cũng không một ai nguyên vẹn không tổn thương gì.

Tạ Vũ An yên lặng xem xét binh sĩ an tĩnh ngủ say trên giường bệnh, động tác hắn rất nhẹ nhàng.

Kiểm tra xong một vị binh sĩ cuối cùng, hắn xem bốn phía, rất nhiều giường bệnh trống không, những khuôn mặt quen thuộc đã vĩnh biệt, những cảnh hỗn loạn trước kia, hiện lên tại trước mắt hắn.

Hắn trầm mặc đi ra phòng bệnh.

Trên ghế dài dưới ánh nắng, nước mắt hắn rơi như mưa.

Trận chiến Vệ Hải cứ điểm oanh động thiên hạ.

Một trận chiến này đủ để ghi vào sử sách chiến tranh, trình độ thảm liệt của nó chấn động khiến toàn bộ Thánh vực. Hai mươi hai chiếc đại thuyền công thành, đội hình kinh khủng như thế đủ để bất cứ một vị danh tướng nào cảm thấy tuyệt vọng, thậm chí tước vũ khí đầu hàng.

Không bất cứ một tòa cứ điểm nào có thể chống lại hai mươi hai chiếc đại thuyền công thành.

Nhưng Nam Minh đã làm được điều kỳ tích.

Tạ Vũ An đóng giữ Vệ Hải cứ điểm kiên trì tròn sáu tiếng đồng hồ, phá hủy gần nửa đại thuyền công thành. Trong lúc Câu Thành Văn Đao cho rằng thắng lợi đã tới thì Hạc suất lĩnh Bí Bảo binh đoàn, đột nhiên đánh vào chiến trường.

Đại thuyền công thành không cách nào di động, một khi bị địch nhân tới gần, lập tức trở thành bia ngắm rõ ràng.

Toàn bộ đại thuyền công thành bị cho một mồi lửa, không những như thế, cỡ trung công thành thuyền cũng như là bị phá hỏng hầu như không còn. Câu Thành Văn Đao giận tím mặt, toàn tuyến xuất kích. Nhưng khiến hắn không nghĩ đến chính là cái chi binh đoàn thần bí này lại không lui bước, trái lại dựa vào hài cốt của công thành thuyền tiến công xạ kích bọn họ.

Chiến trường thảm liệt, khắp nơi là hài cốt.

Đại thuyền công thành lớn như một tòa cứ điểm, cỡ trung công thành thuyền cũng giống như núi nhỏ, khắp chiến trường rải rác hài cốt. Hạm đội của Câu Thành Văn Đao ở trong địa hình phức tạp như vậy trái lại thi triển không được, nhưng đối phương lại mượn nhờ hài cốt thuyền (xác thuyền - DG) yểm hộ, phát động từng đợt công kích bọn họ.

Khiến Câu Thành Văn Đao gần như muốn thổ huyết chính là cái chi binh đoàn này cũng mỗi người thủ một kiện bí bảo.

Quang Minh võ hội phổ thông binh sĩ chỉ biết Thương châu có hồn vật, nhưng Câu Thành Văn Đao lại biết, hồn vật của Thương châu là đến từ bí bảo của Thiên lộ!

Chiến hạm bước đi trong khó khăn, nhưng Câu Thành Văn Đao không hề xúc động, tuy rằng hai mươi hai chiếc đại thuyền công thành bị diệt khiến hắn cảm thấy căm tức, nhưng hắn có được ưu thế về nhân số.

Câu Thành Văn Đao lập tức hạ lệnh, rời thuyền chiến đấu.

Thế cục chiến trường lại một lần nữa khiến Câu Thành Văn Đao cảm thấy giật mình. Địch nhân lại dị thường linh hoạt trong năng lượng hải, song phương vừa tiếp xúc, Quang Minh đại quân có được ưu thế binh lực lại lập tức xuất hiện lượng lớn thương vong.

Câu Thành Văn Đao trán nhăn thành một cục.

Hắn phát hiện mình thực sự quá coi thường Nam Minh rồi. Chiến tranh thúc đẩy đến bây giờ, va chạm xung đột, kỳ quặc không thể nói ra, đối phương luôn luôn ở địa phương hắn không tưởng được thình lình mà chơi hắn một cái. Cái này không giống với bất cứ một trận chiến đấu nào hắn từng trải qua qua trước đây, những lần trước, địch nhân tự nhiên cũng sẽ có điểm khiến hắn cảm thấy kiêng kỵ, nhưng đối với Câu Thành Văn Đao thờ phụng "Ngươi đánh ngươi ta đánh ta " mà nói, ảnh hưởng không quá lớn.

Hắn giống như một thanh đao chỉ công không thủ nhưng lại sắc bén đến cực điểm, hắn không quan tâm mình bị địch nhân chém bao nhiêu đao, không ai có thể đủ ngăn cản đao của hắn.

Thế nhưng cảm giác lần này lại hoàn toàn bất đồng, hắn cảm giác mình chém vào trong một đống bông, chém vào trong nước, chậm chạp vô cùng.

Hắn là người điên, lại là người điên thông minh.

Hắn không chút động lòng với thương vong trên chiến trường, mà là nheo lại con mắt, cẩn thận quan sát chiến trường.

Địch nhân rất am hiểu chiến đấu tại năng lượng hải, hiển nhiên trải qua huấn luyện đặc biệt, điểm ấy khiến Câu Thành Văn Đao có chút bất ngờ. Tại năng lượng hải, là thiên hạ của chiến hạm, không chiến hạm bảo hộ, năng lượng ăn mòn chỗ nào cũng đủ để làm tan rã bất cứ một chi binh đoàn nào. Cho dù là hải tặc cũng sẽ không đi huấn luyện đi bộ chiến đấu ở trong năng lượng hải. Hơn nữa sức chiến đấu cá nhân ở trước mặt chiến hạm là không đáng nhắc tới.

Thật không ngờ, Nam Minh lại bình thường sẽ có huấn luyện phương diện này, lẽ nào bọn họ đã sớm đoán tới sẽ xuất hiện tình huống như vậy?

Câu Thành Văn Đao lắc đầu, tràng diện trước mắt chỉ là đánh bậy đánh bạ, nếu như không những hài cốt này, đối diện hạm đội công kích kinh khủng và dày đặc, những binh đoàn này sẽ tan thành tro bụi trong chớp mắt.

Trong Năng lượng hải có thể tìm được nơi có công sự che chắn ít được thương cảm, tuyệt đại bộ phận đều là năng lượng loạn lưu rộng lớn vô biên và hỗn loạn.

Về phần cái chi binh đoàn này am hiểu lợi dụng bí bảo, Câu Thành Văn Đao trái lại không chút nào kỳ quái. Lai lịch của Đường Thiên, Quang Minh châu cao tầng đã sớm hỏi thăm rõ ràng, Nam Minh am hiểu lợi dụng bí bảo không thể nghi ngờ là việc vô cùng bình thường.

Duy nhất khiến hắn cảm thấy bất ngờ đó là uy lực của bí bảo ở trong năng lượng hải.

Nó lại có thể tạo ra uy hiếp với chiến hạm!

Câu Thành Văn Đao tận mắt thấy mấy chiếc chiến hạm bị phá hủy, hắn hiện lên mấy phần dự cảm bất tường.

Hắn không biết, thời điểm này, một chỗ khác của chiến trường, Hạc cũng nhớ tới một ít lời Binh đã nói.

"Ngươi không nên quá lo lắng các loại binh đoàn chiến pháp, bởi vì hình thức chiến tranh tại Thánh vực đã định trước sẽ bị bí bảo cải biến. Không nên cảm thấy ta vô cùng khuếch đại tác dụng của bí bảo, một điểm này, thỉnh tin tưởng ánh mắt một vị tướng lĩnh trải qua qua chiến dịch tàn khốc nhất. Hình thái chiến tranh sẽ không vĩnh hằng bất biến, trái lại, bất cứ cái gì mà lượng biến đổi đều có khả năng cải biến nó. Mà bí bảo, chính là một cái lượng biến đổi như vậy."

"Bí bảo tại Thiên lộ, bởi vì vấn đề độ dày năng lượng, uy lực của nó bị suy yếu thật lớn. Nhưng tại Thánh vực, có năng lượng cuồn cuộn không ngừng, cực độ nồng nặc bổ sung, uy lực của nó sẽ nhận được đề cao trước nay chưa từng có."

"Biết rõ cái này ý nghĩa cái gì không? Cái này có nghĩa, một loại trang bị cá nhân binh sĩ cường đại xuất hiện. Nó xuất hiện, rất có khả năng đánh vỡ hình thức binh đoàn hiện hữu tại Thánh vực. Ta nói không phải là binh đoàn sẽ rời khỏi sân khấu lịch sử, mà chỉ là binh đoàn tương lai sẽ càng thêm linh hoạt, càng thêm chú ý năng lực cá nhân."

"Bây giờ còn không một ai ý thức được một điểm này, ngoại trừ ta. Đem kinh nghiệm tu luyện của ngươi tại Thiên lộ truyền thụ cho bọn họ đi, bản thân bọn họ đã có được chiến thuật tu dưỡng không tệ, một khi thực lực cá nhân tăng lên liền sẽ nhanh chóng tự động hình thành sức chiến đấu."

Tình thế chiến trường, chứng minh tiên đoán của Binh.

Châu Nam ngũ tộc, ngoại trừ chòm Bạch Dương ra, tất cả bốn tộc khác đều đứng dưới trướng Hạc. Hạc không tàng tư, hắn tại Thiên lộ, bản thân thuộc lòng kinh điển, học thức uyên bác, tuy rằng rất nhiều thứ không tu luyện qua, nhưng lý luận lại còn biết không ít. Nhưng mạnh nhất lại còn Xạ Thủ tọa, dù sao Xạ Thủ tọa Thiên hậu là dì của hắn, bản thân hắn cũng được xem là người có khả năng thừa kế Xạ Thủ tọa.

Bốn tộc từ nhỏ lớn lên tại Thánh vực, chiến thuật tu dưỡng khá là xuất sắc, đoàn đội phối hợp đã sớm trở thành bản năng của bọn họ. Sau khi năng lực cá nhân được đến đại biên độ tăng lên, Hạc kinh ngạc phát hiện, không cần hắn đốc thúc, bọn họ tự động mà bắt đầu suy nghĩ như thế nào phối hợp, như thế nào mới có thể phát huy uy lực càng lớn.

Nói cách khác, bọn họ bắt đầu tự động mà suy nghĩ đến vấn đề chiến thuật.

Trong Năng lượng hải cự ly xa đi bộ huấn luyện dã ngoại, không ngừng tăng lên thực lực của bọn họ, mà dọc đường tiêu diệt hải tặc cũng để cho bọn họ có càng nhiều cơ hội luyện tập.

Cho nên, theo ngay từ đầu chiến đấu, Châu Nam bốn tộc liền để cho hắn một cái kinh hỉ thật lớn.

Khi trang bị của từng binh sĩ là cho thực lực cá nhân có khả năng tạo thành uy hiếp đối với chiến hạm, lại có sẵn tính linh hoạt mà chiến hạm không thể có, khi binh sĩ cũng không đơn đả độc đấu, mà là cũng tập trung phối hợp, uy lực của nó liền trực tiếp bạo phát.

Từng chiếc chiến hạm không ngừng nổ tung, bị liệt hỏa hừng hực thôn phệ.

Xa xa nhìn lại, chiến trường giống như từng đoàn đống lửa phập phềnh, đồ sộ đến cực điểm.

Cái khu vực phủ đầy hài cốt, vô sô đám lửa phập phềnh này trở thành một cái giải đất tử vong.

Chiến đấu kịch liệt mà nhất thời, giằng co chừng nửa giờ, nhưng nửa giờ này, Câu Thành Văn Đao trả giá thương vong thảm trọng, tổn hại ước hơn ba mươi chiếc bạch ngân chiến hạm, mà thanh đồng chiến hạm càng nhiều, đạt một trăm hai mươi ba chiếc, nhân số tử vong đạt đến một vạn năm nghìn người. Có cả một bộ phận là bị thiêu sống ở trong chiến hạm.

Cho dù coi mạng người như rơm rác, khi Câu Thành Văn Đao nhìn thấy phần báo cáo thương vong này thì khóe mắt cũng không tránh được co giựt một cái.

Càng làm cho Câu Thành Văn Đao cảm thấy không chiu nổi chính là không phải bọn họ khiến cho địch nhân lui bước, mà là đối phương chủ động lui bước. Càng làm cho hắn cảm thấy thổ huyết chính là đối phương lựa chọn lui vào Vệ Hải cứ điểm.

Vệ Hải cứ điểm gần như bị đánh thành phế tích.

Nhưng, phế tích cứ điểm cũng là khối xương cứng, Tạ Vũ An lúc đầu cải tạo đối với Vệ Hải cứ điểm rất triệt để. Bao quát kết cấu bên trong cứ điểm, tất cả đều thay đổi, gia cố. Đừng xem tầng ngoài cứ điểm hoàn toàn bị đánh nát, toàn bộ vị trí chiến đấu cũng bị phá hủy, nhưng kết cấu bên trong vẫn hoàn chỉnh.

Nếu như còn có đại thuyền công thành, chiếm lấy một cái cứ điểm phế tích như thế quả thực dễ như trở bàn tay. Thế nhưng toàn bộ công thành thuyền đều đã bị phá hủy.

Câu Thành Văn Đao đột nhiên phát hiện mình rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Chỉ là, hắn đại khái cũng nghĩ không đến, một trận chiến này tạo thành rung động, chỉ vừa mới bắt đầu lan tràn ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK