Mục lục
[Dịch] Chiến Thần Bất Bại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuốc sống trong mỏ đá đơn điệu mà lại phong phú, ngày qua ngày, Đường Thiên càng lúc càng tháo vát. Hắn bắt chước những người khác, để trần nửa thân trên, bắp thịt toàn thân cũng càng ngày càng rõ nét, lộ màu ngăm đen bóng loáng, phảng phất như cẩn chứa lực lượng vô tận bên trong.

Thần sắc của Đường Thiên vô cùng chăm chú, trên nắm đấm hiện lên ánh sáng màu trắng, một quyền đám thẳng vào lớp đá.

Đống đá bùng một tiếng, nổ tung thành một cái khe nhỏ thẳng tắp.

Song quyền của Đường Thiên như mưa rơi, không ngừng đánh lên lớp đá, khe nứt bên ngoài lớp đá cùng lúc càng nhiều, từng vết nứt rạn thẳng tắp như đao cắt, bùng một tiếng hóa thành một đống đá vụn.

Đường Thiên đem mấy viên đá vụn lớn hơn cỡ hạt dẻ ra, vứt sang một bên.

Lực lượng Tiểu Băng Quyền của hắn còn xa mới bằng đại ca Thạch Đầu, thường phải dùng khá nhiều quyền mới đánh tan được lớp đá. Hơn nữa kích thước đá vụn rơi ra lớn nhỏ bất đồng.

Sau khi dùng Tiểu Băng Quyền đánh vào đá, đá vụn rơi ra phải có kích thước như nhau, vậy thới thật sự đạt chuẩn.

Đường Thiên ao ước một lúc rồi lại đầy vẻ nhiệt tình.

Uy lực của Tiểu Băng Quyền mạnh mẽ hơn so với Thiểm Quyền nhiều. Tiểu Băng Quyền cấp ba bao hàm kỹ xảo vận dụng chân lực còn Thiểm Quyền cấp hai chỉ có kỹ xảo phát lực cơ bản.

Dùng chấn động linh lực trong khoảnh khắc để tạo thành lực phá hủy, đây chính là “Băng”.

Chiêu thức của Tiểu Băng Quyền đơn giản không có gì phức tạp song không có nghĩa là uy lực của nó nhỏ. Phong cách của Tiểu Băng Quyền cũng giống như thiết chưởng của Trầm Nguyên, trọng thế chứ không trọng xảo, lực phá hoại kinh người.

Tu luyện Tiểu Băng Quyền tới mức thấm âu thậm chí có thể cách không đả thương người. Bởi lực chấn động mạnh tới một mức nhất định sẽ khiến cả không khí chấn động theo, cũng có thể đả thương kẻ địch.

Điều mà Đường Thiên không ngờ là 【 Hạc Khí Quyết 】 lại rất thích hợp với Tiểu Băng Quyền.

Khi dùng Hạc thân sử dụng Tiểu Băng Quyền, chấn động của chân lực sẽ nhiều thêm chấn động của sợi dây đao sắc bén. Khe nứt mà Tiểu Băng Quyền của Đường Thiên tạo thành trên nham thạch hoàn toàn khác những người khác. Tiểu Băng Quyền của người bình thường, vết nứt thường không có quy tắc gì, còn vết nứt của Đường Thiên lại thẳng tăm tắp như đao tước.

Tiểu Băng Quyền của Đường Thiên tiến bộ nhanh chóng, có điều hắn cũng không bỏ qua không luyện 【 Thiểm Quyền 】 nữa.

Tu luyện 【 Thiểm Quyền 】 đều là sau cánh cửa ánh sáng.

Đường Thiên lại bước vào cánh cửa ánh sáng, không nghĩ ngợi nhiều lập tức bắt đầu tu luyện.

Sau khi tu luyện 【 Thiểm Quyền 】 tới mức hoàn mỹ, con số hai trăm ngàn lần 【 Thiểm Quyền 】 với hắn không phải chuyện quá khó khăn. Chỉ có điều quá trình này vô cùng khô khan cực khổ và nhàm chán.

Mỗi vòng khổ tu đều là mười ngày, trong vòng mười ngày này không không có ai để nói chuyện, chỉ có thể không ngừng xuất quyền, thậm chí thời gian nghỉ ngơi đều cực kỳ gấp gáp, tới những ngày khổ tu cuối cùng, toàn bộ tinh thần và thân thể đều mệt mỏi tới mức

Tốc độ xuất quyền của Đường Thiên cực nhanh, nắm đấm vụt lúc hiện lúc mất giữa không trung, biến ảo khó lường.

Mấy ngày nay liên tục dùng Tiểu Băng Quyền đập đá, Đường Thiên cảm giác mình tiến bộ không ít. Đặc biệt là lực lượng cánh tay, so với trước đây đã mạnh hơn một chút. Tiểu Băng Quyền phong cách cổ xưa, phát lực ucơng mãnh, dần dà, trong Thiểm Quyền của Đường Thiên cũng nhiều thêm một chút hung mãn.

Biến ảo và hung hãn, hai phong cách hoàn toàn bất đồng lại lặng lẽ dung hợp.

Mồ hôi chảy xuống như mưa, tiếng thở phì phò xen lẫn tiếng quyền đánh ra, con số trên cánh cửa ánh sáng sau lưng cũng không ngừng nhấp nháy.

399, 999.

400,000.

Tiếng thở phì phò cùng tiếng xuất quyền đột nhiên biến mất, trong không khí tĩnh lặng đó lại đột nhiên vang lên một tiếng hít vào, chỉ một tiếng hít vào thôi không ngờ lại mang theo một luồng ẩn ý sắc bén như lưỡi đao!

Đường Thiên đứng yên bất động, trong mắt lóe lên một luồng sáng lạnh, toàn thân như con dã thú vận sức chờ phát động!

Tiếng hít vào ngưng bặt!

Thân hình Đường Thiên đột nhiên biến mất như quỷ mỵ.

Một vệt quyền ngân màu bạc lóe lên như tia chớp, xé rách không gian.

Tia chớp lóe lên trong nháy mắt đã như vầng hào quang chói rọi tầm nhìn. Một luồng khí tức không gì không xuyên thủng được khiến người ta tê dại cả da đầu.

Tia chớp màu bạc đó đánh thẳng lên lớp sương mùa bao phủ bên ngoài.

Ầm!

Chân lực của Đường Thiên trong chớp mắt đã trống rỗng, con mắt hắn trợn tròn, luồng sóng khí ầm ầm cuộn tới, chỉ trong chớp mắt đã vọt thẳng tới trc mặt hắn.

"A a a. . ."

Hắn không kịp phản ứng lại đã bị sóng khí hất bay, đụng phải lớp sương khói khác, rơi thẳng xuống mặt đất.

Đường Thiên ngã ngửa ra mặt đất, chật vật vô cùng, khí lực toàn thân hắn không còn chút nào, muốn cử động đầu ngón tay một chút cũng không được. Hắn cứ nằm đó, ngơ ngác nhìn lên đỉnh đầu, mặc cho mồ hôi tùy ý chảy xuống, chỉ một lúc sau bên dưới hắn đã là một vũng mồ hôi.

Cuối cùng cũng thành công rồi...

Sát chiêu của Thiểm Quyền, 【 Thiểm Điện Sát 】!

Lúc này hắn thật sự mệt mỏi, mí mắt càng lúc càng nặng, lập tức ngủ thiếp đi.

Lần đầu tiên hắn ngủ sau cánh cửa ánh sáng.

Đường Thiên ngủ thiếp đi không hề để ý tới, khi hắn sử dụng 【 Thiểm Điện Sát 】, một tấm ther màu vàng to cỡ lòng bàn tay hiện elen trên cánh cửa ánh sáng. Phía trên thẻ, Đường Thiên buông quyền đứng thẳng, thần sắc nghiêm nghị, bên dưới là hai chữ, 【 Thiểm Quyền 】!

Không biết bao lâu sau, khi Đường Thiên mơm àng tỉnh lại, nhìn thoáng qua cánh cửa ánh sáng lại lập tức giật nảy mình, khổ tu đã kết thúc!

Hắn không kịp bò dậy, chỉ thấy trước mắt hoa lên, đã trở lại hiện thực.

“Đường cơ bản, mau dậy đi, sắp phải làm việc rồi!” Cửa gỗ mong mang vốn chẳng tác dụng gì với gã ruỗi trâu Amaury.

“Đến đây đến đây!” Đường Thiên cuống quít bò dậy, gắng gượng rửa qua khuôn mặt rồi phóng ra ngoài cửa.

Một ngày mới bắt đầu.

Cuộc sống mỗi ngày đều vôc ùng phong phú.

Đường Thiên cũng dần tìm ra quy luật của cánh cửa ánh sáng, không biết có phải do chòm sao Nam Thập Tự không, cánh cửa ánh sáng liên quan chặt chẽ với ocn số “mười”. Cứ tới ngày thứ mười cánh cửa ánh sáng sẽ mở ra một lần, mà một lần là mười ngày. Nếu lần khổ tu này hoàn thành cực tốt vậy thời gian mở ra lần khổ tu tiếp theo có thể do Đường Thiên tự chọn.

Mà sau khi khổ tu xong, Đường Thiên cũng cần tới gần mười ngày để khôi phục thể lực và tinh thần. Mà mười ngày khổ tu này cũng vừa khéo là cực hạn của Đường Thiên.

Cũng bởi khổ tu nên tốc độ tiến bộ Tiểu Băng Quyền của Đường Thiên vô cùng nhanh chóng, song tiến bộ lớn nhất lại là 【 Hạc Khí Quyết 】. Đường viền Hạc thân của Đường Thiên càng ngày càng rõ nét, so với lúc vừa tu thành Hạc thân, những kinh mạch nhỏ bé đã mở to gấp đôi.

Hạc thân mở rộng gấp đôi khiến Đường Thiên phát hiện ra một điểm lợi, hiệu suất luyện hóa chân lực tăng lên rất nhiều.

Chân lực được luyện hóa dọc theo hồ đan điền cấp ba, từ tư tinh lọc, sinh trưởng thành rìa hồ đan điền.

Dung lượng hồ đan điền cấp ba từ từ mở rộng.

๑๑۩۞۩๑๑

Bóng đêm như nước, mọi người quây quần, nướng thịt, uống rượu. Công việc khai thác đá vừa khô khan vừa cực khổ, buổi tối là thời gian buông lỏng hiếm có của đám người.

Ở cung được một thời gian, Đường Thiên và Amaury cũng phát hiện, đám người này trông thì hung hãn song thực tế đều khá hiền lành. Hai người mặt dày chạy tới ăn uống chùa, tính cách cả hai lại nhiệt tình hướng ngoại, nhanh chóng hòa hợp cùng đám người.

Ánh lửa hắt lên khuôn mặt mọi người, lúc sáng lúc tối.

“Thạch đại ca, trước kia huynh làm gì vậy?” Đường Thiên hiếu kỳ hỏi.

Thạch Đầu mỉm cười hiền lành: “Trước dây cũng chỉ làm việc vặt thôi.”

“Không thể nào, Thạch đại ca lợi hại vậy mà!” Đường Thiên lộ vẻ không tin, trong mắt hắn thực lực Thạch Đại ca thật sự kinh người.

Hắn nghi Thạch đại ca ít ra cũng phải từ cấp bốn trở lên, cho dù nói cấp năm hắn cũng chẳng thấy lạ. Ở thành Ting Phong, làm công việc bình thường chỉ cần cấp hai, còn cấp ba có thể tìm được một công việc tương đối khá, thực lực cấp bốn, à, có người nói đội trưởng đội trị an ở thành Tinh Phong có thực lực cấp bốn.

Ngoài ra, chỉ có mấy học viện xếp hạng cao mới có cao thủ từ cấp bốn trở lên. Ở thành Tinh Phong bất cứ học viên nào có thực lực cấp bốn đều sẽ được đãi ngộ tốt hơn đa số các giáo viên vài lần. Trong tòa thành này không có mấy giáo viên cấp bốn. Không chỉ thành Tinh Phong, toàn bộ hành tinh Võ An này đều vậy.

Người có thực lực cấp bốn đều chọn tới những nơi lớn hơn kiếm tiền. Còn các thiên tài dễ dàng đạt tới cấp bốn chẳng ai muốn ở lại cái nơi nhỏ bé này, chết dí cùng thế hệ trước, bọn họ nếu không chọn lang bạt khắp nơi cũng lựa một chòm sao, tiến vào học phủ cao cấp hơn.

Thực lực cấp năm trở lên, cái này Đường Thiên chưa từng thấy.

Thực lực mà bọn Thạch Đầu đại ca biểu hiện ra quá mức mạnh mẽ, Đường Thiên dám khẳng định, nếu Thẩm Nguyên gặp phải Thạch Đầu đại ca, chắc không sống được quá mười chiêu.

Amaury đã bị chuốc tới chẳng biết trời chăng gì rồi, hắn rất hào phóng, rất hợp khẩu vị đám người lực lưỡng này. Đường Thiên vốn là kẻ thể lực dồi dào song đứng ở đây chỉ có thể coi là hạt đậu nhỏ bé.

Thạch Đầu đại ca cười nói: “Chút thực lực của ta ở đây còn được chứ ra ngoài có là gì đâu. Ngày xưa thực lực lão Ngụy cũng không tệ lắm, giờ thì không được rồi.”

“Trước đây lão Ngụy rất lợi hại à?” Đường Thiên lập tức bị thu hút.

“Ừ, năm đó lão rất lợi hại.” Thạch Đầu lộ vẻ hồi tưởng, giọng nói đầy cảm khái: “Có điều sau đó bị thương, lại thêm cũng lớn tuổi rồi nên không ổn nữa. Những người như chúng ta cũng không ổn, sau năm mươi tuổi sẽ bắt đầu xuống dốc.”

Đường Thiên lộ vẻ không tin: “Không thể nào, bọn Thạch Đầu đại ca cườngt ráng vậy mà, ta nghĩ chắc tới tám mươi tuổi các ngươi vẫn có thể một quyền đánh chết một con trâu được.”

“Ha ha!” Thạch Đầu cười ha hả, uống một ngụm rượu lớn, trong mắt thoáng chút men say: “Mong được như lời chúc của ngươi. Đúng rồi, Tiểu Thiên, sao ngươi lại chọn con đường chuyên gia cận chiến?”

“Lão Ngụy bảo, lão bảo ta rấ hung hăng, rất thích hợp cận chiến. Còn bảo nữ nhân tương lai của ta cũng sẽ thích cận chiến...” Đường Thiên gãi đầu gãi tai.

Thạch Đầu đang uống sặc rượu, khuôn mặt đỏ bừng.

“Chẳng lẽ lão Ngụy lừa ta?” Đường Thiên trợn tròn hai mắt.

Sắc mặt Thạch Đầu càngd dỏ bừng lên, một lúc sau mới vỗ vỗ cái bụng, ngồi thẳng dậy, vẻ mặt quái dị: “Ta dám cam đoan, lão Nguỵe không lừa ngươi.”

“Hừ, nếu hắn dám lừa ta, hắn chết chắc!” Đường Thiên hung hăng nói.

Thạch Đầu thu lại nụ cười, nói với vẻ chân thành: “Có điều muốn làm chuyên gia cận chiến rất khó, sai rồi, phải nói là cực kỳ khó.”

Đường Thiên lắc đầu, cũng đáp lại với vẻ chân thành: “Ta không sợ. Chỉ cần trở nên mạnh mẽ, có khổ sở đến đâu ta cũng không sợ. Vì ta đã ước hẹn với Thiên Tuệ rồi, ta phải tới chòm Anh Tiên tìm nàng, sau đó chúng ta cùng đi lên Thiên Lộ.”

Vẻ mặt Thạch Đầu cứng lại, một lúc sau mới khẽ thở dài, hắn buông chai rượu trong tay xuống: “Tiểu Thiên, ngươi muốn tới chòm Anh Tiên ta không phản đối, nhưng người muốn lên Thiên Lộ, ta đề nghi ngươi phải có thực lực từ cấp năm trở lên.”

“Cấp năm?” Đường Thiên ngẩn người, song nhanh chóng gật đầu: “Ừ, ta sẽ nhớ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK