Mục lục
[Dịch] Chiến Thần Bất Bại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vậy ta sẽ mang đại quân san bằng Lục Phân Nghi tọa!"

Binh nhại lại theo ngữ khí của Đường Thiên : "Sách sách, thật là khí phách a, người không biết còn tưởng rằng chúng ta là 12 cung hoàng đạo chứ, nghe thử đi , đây là quét ngang thiên hạ a, thuận ta thì sống nghịch ta thì chết!"

Đường Thiên cúi đầu ủ rũ nghe Binh đại thúc giáo huấn,lúc này khi đã tỉnh táo lại hắn phát hiện ra đúng là mình có chút xung động rồi.

"Kế hoạch như thế nào ? A, chúng ta phí nhiều tâm tư như vậy để xây dựng kế hoạch, lúc này tất cả đều bị ngâm nước nóng rồi! Bỏ nhiều công sức như vậy , kéo một cái vòng lớn, còn ngươi ngược lại thì tốt rồi,trực tiếp đem con trai người ta giết chết ! Sớm biết vậy chúng ta trực tiếp xuất binh đi, dù sao cái danh tiếng nhân đồ (kẻ tàn sát) của ngươi cũng chẳng tốt đẹp gì..."

Binh nói đến mức nước bọt bay tung tóe , tức muốn bể phổi.

"Ngươi làm cho những tên gia hỏa đánh trận như chúng ta phải làm thế nào đây ? A,hay làm lớn chuyện lên một chút , giết cho máu chảy thành sông nhé ? Ngươi bực dọc cùng lắm thì dẫn người giết ngược trở về a, ngươi tưởng san bằng thì san bằng, tưởng nghiền nát là nghiền nát à! Hắn là nhi tử của một thánh giai , còn ngươi là người đứng đầu một chòm sao , Đại Hùng chi vương, uy, xin ngươi, ngươi chú ý một chút đến cái thân phận địa vị của mình được không? Hắn chỉ là con kiến hôi nho nhỏ ngươi có thời gian và cơ hội bóp chết hắn, ngươi giữ nhiều con bài tẩy như vậy để show hàng a? Tùy tiện treo giải thưởng tìm người chơi hắn, thì quỷ biết là ngươi làm à?"

Đường Thiên dùng cái vẻ mặt đầy vô tội ngửa mặt lên nói: "Không nghĩ được nhiều như vậy a!"

Nha Nha ngồi trên vai trái Đường Thiên , cái tư thế ngồi giống Đường Thiên như đúc, cái khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trưng cái vẻ vô tội ngửa mặt lên.

Đối diện với hai khuôn mặt đầy vô tội một lớn một nhỏ , Binh chẳng thể nào đỡ nổi .

Tiểu Nhị đánh ô , cố gắng hết sức chuyển động cán ô, mỗi khi nó chuyển động cán ô một cái là có một đạo võ hồn khế ước được thành lập. Trước đây Đường Thiên ký kết võ hồn khế ước còn có chút lao lực còn hiện tại đã giao cho Tiểu Nhị giúp lên hắn không cần phí tinh thần.

Binh đúng là kẻ âm hiểm xảo trá, hắn nghĩ ra một biện pháp cực độc , yêu cầu mọi người đều ký kết võ hồn khế ước, kể từ đó chẳng ai dám tiết lộ tin tức.

Mọi người đã bị biểu hiện kinh khủng lúc nãy của Đường Thiên làm khiếp sợ , đành ngoan ngoãn ký kết võ hồn khế ước.

Binh bước đến trước mặt con nhị hàng này thả chậm ngữ khí: "Ngươi không thể cứ như vậy, đại trượng phu co được dãn được, hiện tại tốt xấu gì ngươi cũng là chúa tể một phương rồi, phải có chút khí độ này. Ngay cả chút ẩn nhẫn như vậy ngươi còn không có thì sau này sao có thể bình thiên hạ?"

"Vì sao phải bình thiên hạ ?" Đường Thiên dùng cái vẻ mặt đầy kỳ quái phản vấn.

Binh lập tức tắt tiếng , sau đó nhớ tới chuyện lý tưởng với bá nghiệp cùng con nhị hàng này chẳng chút liên quan gì đến nhau vì thế đành phải đổi giọng: "Được rồi, dùng cái gì tìm Thiên Huệ!"

"Ngươi nói ta không tìm được Thiên Huệ sao ?" Đường Thiên giận tím mặt, ba một cái nhảy dựng lên: "Đại thúc, muốn đánh nhau sao?"

Nói sai lời rồi! Binh vừa nhìn thấy không ổn lập tức giơ hai tay lên dùng giọng nói cực kỳ chắc chắn như đinh đóng cột nói: "Thiên Huệ là của ngươi!"

Đường Thiên nghe vậy thì cười giãn cả mi mắt : "Ha ha, đại thúc, ngươi cũng nhìn ra a? Đường Sửu nói ngươi là danh tướng quả nhiên đúng là có ánh mắt."

Binh cảm thấy kế hoạch ban đầu đã nát bấy thành mảnh vụn vì thế định mang con nhị hàng này ẩn núp, sớm biết vậy thì để tên để tử mà Sầm Ngữ nói tới không chừng còn đáng tin cậy hơn một chút. Xem ra mình đã đánh giá cao con nhị hàng này lên mới làm cho toàn bộ kế hoạch hỏng ngay từ lúc đầu.

Binh vô cùng tự trách, thân là thống suất một phương vậy mà có thể phạm sai lần trên phương diện này đúng là không nên.

"Hiện tại phải làm gì bây giờ định?" Binh quyết đem vấn đề này ném cho Đường Thiên để cho con nhị hàng này biết muốn đắc thủ được Lục Phân nhãn là một chuyện tương đối chắc trở.

Đường Thiên nghiêng đầu suy nghĩ cả nửa ngày rồi nói: "Mang đại quân san bằng Lục Phân nghi tọa."

Binh: "..."

"Đại thúc , ngươi không cảm thấy phương pháp này rất là tốt sao?" Đường Thiên nóng lòng muốn thử: "Bọn họ chỉ có ba thánh giai, chúng ta nhiều người hơn , chỉ cần đem cái tên Thương Dương Vũ gì gì đó bắt lại thì chẳng phải là tìm được Lục Phân nhãn rồi hay sao?"

"Bắc Đẩu vẫn còn đang đánh, chỗ nào có binh đoàn, Lăng Húc, Hạc và Tỉnh Hào chẳng phải ở bên kia sao ? Chúng ta có đại quân rảnh rỗi sao?" Binh phản vấn.

"Hình như phải a." Vẻ mặt Đường Thiên đầy đau khổ.

Binh chậm rãi hướng dẫn từng bước một : "Vậy ngươi thử tưởng tượng xem , còn có biện pháp nào khác hay không?"

Đường Thiên suy nghĩ một chút rồi bỗng nhiên đôi mắt sáng ngời: "Có rồi!"

Tinh thần Binh rung lên, thầm nghĩ trong lòng, cuối cùng ngươi cũng nghĩ ra kế hoạch ta định ra mới là kế hoạch có khả năng thực hiện nhất,cái khuôn mặt hình lá bài tú-lơ-khơ đầy vẻ mong đợi: "Ngươi nghĩ thông suốt rồi?"

Chiến ý Đường Thiên dâng trào, hai mắt tỏa sáng nói: "Chúng ta mang một ít quân đi san bằng Lục Phân nghi tọa!"

Binh: "..."

"Ta, ngươi, Nha Nha, tiểu Nhị, chúng ta còn có thể đem Ma Địch đại thúc kéo lại đây, đem đám Lương Phong kéo qua đây , chỉ cần có đám quân nhỏ này của chúng ta là có thể trực tiếp sát tới cửa, ba tên thánh giả đồng thau kia khẳng định không phải đối thủ của chúng ta !" Đường Thiên đếm đếm ngón tay hận không thể lập tức đi đại khai sát giới một phen.

"Còn đám người khác thì sao, rất nhiều người đang ở trong bóng tối nhìn chằm chằm vào đấy." Binh hữu khí vô lực nói.

"Đúng a!" Đường Thiên vò đầu bứt tai, một lát sau, con mắt hắn lại sáng ngời lần nữa : "Có rồi! Chúng ta đuổi hết đám người đó rồi mới động thủ , thế là xong a!"

Binh nhìn Đường Thiên, một lúc lâu không biết nói gì, cái con nhị hàng này ... , đúng là một kẻ ngoan cố chân chính a.

Đồ vật đang ở trong tay người khác thì làm sao bây giờ? Đoạt!

Người khác rất lợi hại thì làm sao bây giờ? Mang nhiều người cùng đoạt!

Còn có người khác nhìn chằm chằm vào đồ vật thì làm sao bây giờ? Mang rất nhiều người đuổi hết đám người đó trước rồi đoạt!

Thô bạo , đơn giản , không có một chút hàm lượng kỹ thuật nào, hoàn toàn không có bất cứ chút gì gọi là tính chiến lược ,toàn bộ vấn đề đều không cần cân nhắc.

Được rồi, cùng cái tên gia hỏa này vòng vo đúng là tự mình đi thụ tội .

"Ta thật ngu!" Binh lắc lắc đầu.

Cùng con nhị hàng này thảo luận vấn đề cần chỉ số thông minh thì đúng là mình tự rước lấy nhục.

Binh nghĩ sâu xa hơn Đường Thiên nhiều, cường ngạnh tranh đoạt là biện pháp gay go nhất , cũng là biên pháp cuối cùng khi lựa chọn . Hiện tại Đại Hùng tinh cần phải có thời gian để giải quyết vấn đề hậu hoạn trong Bắc Đẩu , cần phải có thời gian để tiêu hóa hấp thu, chỉ khi đã hoàn thành được tất cả điều này thì thực lực của Đại Hùng tinh mới thăng lên một bậc thang mới . Chứ không phải vào lúc này biểu hiện ra tính công kích cường liệt , như vậy sẽ khiến những chòm sao xung quanh cảm thấy vô cùng bất an điều đó sẽ khiến Đại Hùng tinh nhanh chóng bị mọi người cô lập .

Thôi tốt nhất cứ để mình làm cho xong...

Binh lắc lắc đầu, ánh mắt trở nên sâu xa đầy cơ trí.

Tổng cộng bảy mươi chín người đều đã kí kết võ hồn xong, sắc mặt của mọi người đều không giống nhau, có kinh sợ, có lo sợ bất an, cũng có sự mong đợi.

Hoàng kim võ giả bị Đường Thiên giết chết dễ dàng như cắt dưa thái rau chứng tỏ thực lực của Đường Thiên chắc chắn là thánh giai. Bị một gã thánh giai thu phục không những không phải là sỉ nhục mà đối với rất nhiều người đó chắc chắn là một cơ hội.

Bọn họ đều là đệ tử ngoài võ tràng , bất kể là thiên phú hay là bối cảnh đều không so nổi những đệ tử bên trong võ tràng , vì thế tiền đồ sau này cũng rất hữu hạn. Thế nhưng việc xảy ra ngày hôm nay lại khiến họ nhìn thấy một tia hy vọng.

"Hai vị đại nhân, làm gì với đám thi thể bây giờ?" Sắc mặt Đinh Thần trắng bệch , bên trên vẫn còn lưu lại vẻ sợ hãi, hắn yếu ớt hỏi. Hắn biết lần này đã lên thuyền giặc thì không còn khả năng rời thuyền nữa rồi.

Tuy hắn không biết lai lịch của hai vị đại nhân ra sao nhưng chắc chắn lai lịch của hai vị đại nhân rất lớn. Điều duy nhất làm hắn cảm thấy may mắn chính là tâm địa của A Sửu đại nhân so với Lý Lương Khâu thì thiện lương hơn nhiều. Hành động dọc đường đi của A Sửu đại nhân đều đã rơi vào trong mắt hắn , với thân phận và thực lực của A Sửu đại nhân căn bản không cần phải thu mua lòng người làm gì , mà sở dĩ hắn làm như vậy nhất định là do tâm địa thiện lương.

Binh nhìn thoáng qua thi thể đầy trên đất , đầu óc nhanh chóng xoay chuyển. Tuy kế hoạch xuất hiện biến cố rất lớn nhưng sau khi ký kết võ hồn khế ước thì coi như đã đem tất cả đám người này kéo về một chỗ vì thế nơi này sẽ không lộ ra kẽ hở.

Hiện tại vấn đề lớn nhấtchính là những thi thể này.

Hủy thi diệt tích là điều chắc chăn phải làm , nhưng cho dù có hủy thi diệt tích thì vẫn khiến người ta cảm thấy nghi ngờ. Một kế hoạch trà trộn vào như thế này một khi để đối phương sinh nghi thì sẽ khiến cho đối phương phòng ngự chặt hơn , điều này sẽ gây bất lợi cho hành động của bọn họ.

Làm thế nào để tiêu trừ mới nghi ngờ này đây?

Lẽ nào chỉ còn cách như con nhị hàng đã nói , phải dùng đến đại quân để san bằng Lục Phân nghi tọa sao?

Đường Thiên không nghĩ quá nhiều, hắn cũng nhìn ra được hiển nhiên là Binh đại thúc rất chướng mứt với cái phương pháp mà hắn gọi là biện pháp ấy. Nói về âm hiểm xảo trá, Đường Thiên cũng biết mình có thúc ngựa cũng không theo kịp Binh đại thúc, đầu Binh đại thúc so với cái đầu của mình thì thông minh hơn nhiều.

Dù sao mình chỉ phụ trách đánh nhau là được , Đường Thiên an lòng thoải mái ngồi xuống, bỗng nhiên sắc mặt hắn chợt động, lập tức đứng lên quay đầu nhìn về phía núi.

Binh lập tức chú ý tới phản ứng của Đường Thiên: "Chuyện gì thế?"

"Hình như có thanh âm gì đó." Đường Thiên nói nhỏ một câu rồi bay lên trời, nhảy lên đỉnh núi.

Binh không nói hai lời cũng nhảy theo.

Sắc mặt Đinh Thần khẽ biến, chẳng lẽ là viện quân? Hắn do dự một lúc rồi cắn răng nhảy lên đỉnh núi.

"Đó là cái gì?" Đường Thiên chỉ vào đường lam tuyến phía xa xa, hiếu kỳ hỏi.

Đinh Thần vừa đến nơi nhìn theo ngón tay Đường Thiên chỉ , sắc mặt soạt một cái trắng toát , run giọng nói: "Hàn... Hàn triều..."

Đường Thiên và Binh cũng ngây dại, hàn triều? Đây là hàn triều khiến người ta nghe tên mà biến sắc sao?

Đừng có đúng lúc như vậy chứ...

Lam tuyến lao tới cực nhanh, chỉ trong nháy mắt từ mầu lam đầy tinh tế biến thành một mảnh sóng lam sắc cuộn trào dữ dội. Tất cả thành trấn trong phạm vi ba mươi dặm xung quanh tu luyện doanh đều biến thành một mảng rối ren hỗn loạn.

Đường Thiên và Binh trợn mắt há hốc mồm, cuối cùng bọn họ cũng biết vì sao đám Đinh Thần lại sợ hãi hàn triều như thế!

Hàn triều lam sắc tựa như đang phẫn nộ rít gào , nó chạy dọc theo cánh đồng tuyết ào tới , phá hủy tất cả mọi thứ có trên mặt đất . Bên trong cơn sóng dữ lam sắc là những viên băng lăng lam sắc do hàn triều nồng đậm kết tinh mà thanh đang xoay tròn quay cuồng với tốc độ kinh người .

Tất cả cây cối hay nham thạch khi bị cơn sóng dữ lam sắc thôn phệ đều bị đông thành băng, sau đó bị tách rời, đánh tan, biến thành bột phấn lam sắc quay cuồng bên trong cơn sóng dữ khiến mầu lam của cơn sóng dữ cảm thêm nồng đậm.

Mọi người trợn mắt há mồm nhìn cơn sóng dữ lam sắc quỷ dị và kinh khủng kia đang tàn phá tất cả mọi thứ trên đường nó đi.

"Chạy!"

Đường Thiên là người đầu tiên phản ứng, lúc này bản năng dã thú đã phát huy ra tác dụng cực lớn , hắn xoay người lập tức nhảy xuống.

Binh cũng như ở trong mộng mới tỉnh.

Đinh Thần đã sớm sợ đến sắc mặt trắng bệch nhưng rốt cuộc hắn cũng không ngây ra được bao lậu , vừa lăn vừa bò nhảy xuống, cuống quýt nói: "Đại nhân, bên kia có một cái băng động!"

"Ngươi dẫn đường đi!" Tuy thân hình vẫn còn lơ lửng giữa không trung chưa rơi xuống nhưng Đường Thiên không chút do dự lập tức hạ lệnh.

Trong nháy mắt khi vừa rơi xuống Đường Thiên lập tức cúi thấp người đem dây thừng trên mặt đất nắm vào trong tay: "Bên kia!"

Đinh Thần nhìn Đường Thiên, lời vừa nói định nói đến bên mép liền nuốt trở lại, chỉ về phía trước: "Bên kia!"

"Mọi người chạy về phía kia ! Nhanh!" Đường Thiên rống to, nộ mục trợn tròn, cơ nhục toàn thân toàn thân cuộn cuộn , hơi thở gấp gáp , từng sợi dây thừng được kéo căng , hắn kéo theo bảy người điên cuồng chạy.

Viền mắt bảy người đỏ bừng, tay nắm chặt lấy dây thừng.

Tiếng gàm rú của hàn triều cuồng nộ cách mọi người càng lúc càng gần, cái thanh âm đáng sợ nghe rợn cả tóc gáy kia tựa như tiếng gọi của tử vong vậy.

Tất cả mọi người đều biết đây chính là lúc cần phải liều mạng, tất cả đều vận hết sức lực điên cuồng lao về phía trước.

Hàn triều phía sau đang tới gần , cái bóng cực lớn của nó phủ xuống ,chậm rãi đem toàn bộ bọn họ bao phủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK