Mục lục
[Dịch] Chiến Thần Bất Bại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Đường Thiên từ bầu trời hạ xuống, Đỗ Khắc nhanh chóng tiến lên.

"Đây là chiến thuật gì? Sao không giống với Linh bộ?"

Giải trừ Thức Tỉnh thần trang, sắc mặt Đường Thiên hơi có chút tái nhợt, muốn mở ra Thức Tỉnh thần trang, cần phải đạt được điểm tới hạn, hơn nữa Pháp tắc diện cộng hưởng làm cho Đường Thiên chịu áp lực lớn. Tuy đại đa số áp lực đều được thức tỉnh thần trang hấp thu, nhưng là người khống chế, Đường Thiên cũng phải chịu áp lực khá lớn.

"Pháp tắc diện cộng hưởng."

Đường Thiên không chút dấu diếm, nhìn đôi mắt trông mong của Đỗ Khắc, trong lòng không đắc ý là giả, đổi lại bình thường nhất định phải khoe khoang thật là tốt. Nhưng bây giờ thực sự mệt sắp thể không nổi, không còn sức lực, chỉ có thể đơn giản mà giải thích một câu.

"Pháp tắc diện cộng hưởng?" Đỗ Khắc mắt trợn trừng trừng, thất thanh: "Làm sao có thể!"

Về lý giải (thấu hiểu-giải thích) về pháp tắc, toàn bộ Tội vực chẳng ai so được với Đỗ Khắc, Đường Thiên chỉ là hơi hơi nhắc một câu, hắn biết đại khái chuyện gì xảy ra. Hắn có thể lý giải(thấu hiểu-giải thích) Pháp tắc diện cộng hưởng, thậm chí Pháp tắc diện cộng hưởng vì sao sản sinh ra uy lực thật lớn như thế, hắn chỉ suy nghĩ một chút, liền có thể hiểu rõ ràng. Hắn cũng hiểu rõ, muốn thực hiện Pháp tắc diện cộng hưởng thì cần phải điều kiện hà khắc bao nhiêu a.

Giống như thế giới này không có hai phiến lá cây hoàn toàn giống nhau, thế giới này cũng cũng không có hai Pháp tắc diện hoàn toàn tương đồng, tu luyện pháp tắc khác nhau, thiên phú khác nhau, thời gian tu luyện khác nhau, lý giải (thấu hiểu-giải thích) sâu cạn khác nhau vân vân, sau cùng tạo thành Pháp tắc diện của mỗi người đều hoàn toàn khác nhau.

Hai cái Pháp tắc diện cần phải hoàn toàn cộng hưởng, cái này phải loại ăn ý tới cỡ nào a.

Nếu như chỉ có một hai người, Đỗ Khắc chắc chắn không giật mình như thế, cái này là bao nhiêu người?

Hai trăm người!

Đường Thiên sao có thể làm được?

Đỗ Khắc lý giải (thấu hiểu-giải thích) đối với pháp tắc không ai có thể bằng hắn, thứ hắn nhìn thấy hơn xa người bình thường. Chi tiểu binh đoàn hai trăm người này, Đường Thiên là hạch tâm chân chính, hắn liên thông (nối liền, gắn kết) hai trăm cái Pháp tắc diện.

Đây mới là Đỗ Khắc cảm thấy điểm không thể nói được gì.

Pháp tắc diện của hai trăm người cộng hưởng, tụ tập mà tạo ra dao động, sẽ kinh khủng đến tình trạng như thế nào?

Chỉ cần hơi hơi tính toán, Đỗ Khắc liền biết rõ uy lực của nó, đủ dễ dàng san bằng vài toà thành thị!

Không ai có thể đủ chịu đựng cường độ lực lượng như vậy, không người nào! Cho dù là hắn, được xưng Tội vực đệ nhất nhân, ở trước lực lượng như vậy, Đỗ Khắc cũng tan thành tro bụi trong nháy mắt.

Làm sao có thể làm được?

Hắn nhìn cái khuôn mặt còn non nớt trước mặt này, nhất thời không thể nói được gì.

Thở dốc chốc lát, Đường Thiên đã khôi phục đôi chút, lập tức run run lên đứng lên, vẻ mặt đắc ý: "Sao có thể làm được? Nói tới cái này thì khá dài dòng!"

Tiếp theo Đường thiếu niên dùng giọng điệu vô cùng khoa trương, đem quá trình mình lĩnh ngộ Thức Tỉnh thần trang, phát hiện Pháp tắc diện cộng hưởng miêu tả một lần, trọng điểm là thần thiếu niên xuất sắc anh minh thần võ. Hừ hừ, lão Đỗ tên dế nhũi không kiến thức quá thể diện này, hù chết hắn!

Tinh thần Đỗ Tâm Vũ hoảng hốt, nàng vẫn chưa phục hồi lại tinh thần từ sau chấn động vừa rồi.

Nhưng tình cảnh trước mắt, lại khiến nàng cảm thấy có chút buồn cười.

Trong một đám người ngã trái ngã phải tê liệt ngồi trên đất, một vị thiếu niên đứng đó, đối với đại ca của nàng, hoa chân múa tay biểu tình vui sướng khoa trương mà quang quác quang quác (thao thao bất tuyện a - DG), mà biểu hiện của đại ca lại dại ra, quái dị, chấn động.

Nàng quả thật rất mờ mịt (khó hiểu - DG), lỗ tai ong ong, hoàn toàn nghe không rõ đối phương đang nói cái gì, chỉ là vô thức mà nhìn cái tràng diện buồn cười này.

So về lý giải (thấu hiểu-giải thích) pháp tắc, nàng kém xa đại ca, nhưng Đỗ Khắc có thể giao nhiệm vụ thành lập binh đoàn cho nàng, nàng tự nhiên có điểm độc đáo hơn người. Pháp tắc mà nàng tu luyện, cùng【 Âm Dương trận 】của Nhiếp Thu có mấy phần giống nhau, hơn nữa tính tình nàng bình tĩnh, quyết đoán, không thể nghi ngờ là đối tượng rất thích hợp.

Nàng cũng không phụ sự phó thác của đại ca, đem binh đoàn chải vuốt được ngay ngắn rõ ràng (uốn nắn binh đoàn ngay ngắn - DG), dựa vào chiến thuật của Linh bộ, nàng cũng nhanh chóng khai sáng ra chiến thuật thuộc về chính mình. Dù là Đỗ Khắc, nhìn thấy cũng khen không dứt miệng.

Cái này khiến nàng cảm thấy kiêu ngạo.

Nhưng, toàn bộ kiêu ngạo, hiện tại sau khi nhìn thấy tràng huấn luyện này thì triệt để tiêu tán.

Nàng bị chấn động thật lớn.

Chi binh đoàn chỉ có hai trăm người này trong luyện tập biểu hiện ra lực lượng, vượt xa cực hạn tưởng tượng của nàng. Chưa từng nghe thấy pháp tắc tổ hợp, vượt quá sức tưởng tượng a. Tội vực mấy trăm năm, chưa từng người nghĩ tới, pháp tắc lại có thể tổ hợp.

Công kích của bọn họ cường đại trí mạng, có cảm giác rất rõ ràng, thay đổi thất thường, khiến người khó lòng phòng bị.

Nàng đem mình thử làm địch nhân của chi binh đoàn này, nếu như là binh đoàn do mình suất lĩnh đối diện cái chi tiểu binh đoàn này thì nên làm gì bây giờ? Hơn mười giây sau, nàng không kiểm soát được mà run rẩy, nàng hoảng sợ phát hiện, mặc cho nàng dùng phương pháp gì, đều không cách nào chống lại cái chi tiểu binh đoàn này.

Hai bên rõ ràng không cùng một cấp độ (đẳng cấp - DG).

Đây mới là thứ khiến nàng nhận đả kích lớn nhất, không gì so với người tâm cao khí ngạo (kiêu ngạo - DG) như nàng càng thêm cảm thấy thống khổ khi phải thừa nhận điểm ấy.

Nàng đứng ngây tại chỗ, hốn vía tán loạn y như tượng gỗ.

Một chút lực lượng cuối cùng trong cơ thể đám người Phù Chính Chi đều bị ép ra hết, đoàn người ngã trái ngã phải nằm trên mặt đất, ai nấy đều đang có gắng tranh thủ thời gian khôi phục thể lực. Cho dù nghe đại nhân quang quác quang quác, khiến Đỗ Khắc đại nhân nghe phải sửng sốt sửng sốt, cho bọn họ cũng cảm thấy trong lòng thầm dễ chịu. Đây chính là Đỗ Khắc đại nhân a, Tội vực đệ nhất nhân a, có thể làm hắn kinh hãi, nói ra nhưng cũng đủ hù chết người.

Tuy nhiên không ai dám đi tới gần, bọn họ hiểu rõ tốc độ khôi phục thể lực của đại nhân là kinh khủng và biến thái cỡ nào. Liên tục huấn luyện, bọn họ đã sớm rõ ràng chi li với thói quen của Đường Thiên, nếu như không tiết kiệm thời gian khôi phục thể lực, vòng huấn luyện tiếp theo không sức lực, thì cứ chờ xem.

Quả nhiên, vừa qua một hồi liền nghe được Đường Thiên chưa thỏa mãn mà nói với Đỗ Khắc: "Lần sau lại cùng nói với ngươi a, ta trước huấn luyện cái đã."

Dứt lời liền quay người hô lên: "Đứng lên, tất cả đều đứng lên, chuẩn bị bắt đầu rồi!"

Mọi người đang nằm trên mặt đất, từng người đầy vẻ bi tráng (cố gắng trong đau khổ a- DG) nỗ lực giãy dụa đứng lên.

Ô ô, đã biết là như thế này...

Bỗng nhiên, Đỗ Tâm Vũ thình lình mở miệng: "Thể lực bọn họ không hoàn toàn khôi phục đã vội vã huấn luyện, như vậy sẽ không ảnh hưởng hiệu quả huấn luyện sao?"

Khiến nàng không nghĩ đến chính là Đường Thiên thản nhiên gật đầu: "Có a."

Đang trong lúc nàng cảm thấy nghi hoặc, Đường Thiên nói tiếp: "Nhưng lúc này mới càng thích hợp với trạng thái chiến đấu a. Nếu như bọn họ có thể tại trạng thái cực hạn còn có thể hoàn thành được chiến thuật, vậy lúc khác, bọn họ nhất định có thể hoàn thành. Hơn nữa tại trạng thái cực hạn càng dễ dàng đột phá. Nhiều chỗ tốt như vậy, chỉ cần mệt một chút xíu thôi a."

Mệt chút xíu thôi?

Mặt đám người Phù Chính Chi đều xám đen rồi, khuôn mặt bi tráng biến thành bi phẫn, đại nhân, cái này mà là chỉ mệt chút xíu thôi sao!

Nhưng bọn họ không thể phủ nhận loại cực hạn huấn luyện này hiệu quả rất lớn, thực lực ai nấy đều có tăng trưởng rõ ràng với biên độ khác nhau. Phải biết rằng, với tuổi như Phù Chính Chi, theo lý thuyết đã bỏ quá tuổi để thực lực tăng trưởng kim, nhưng hắn vẫn có khả năng lớn để tiến bộ. Mà tuổi trẻ như Cát Trạch vậy, thực lực tăng trưởng lại càng thêm rõ ràng.

Đỗ Tâm Vũ giật mình ngây ra.

Cái này... Cái này cũng quá quyết liệt (kiểu như kinh khủng - DG) rồi đi!

Tại trạng thái cực hạn dễ dàng đột phá, nàng không phải không biết, nhưng biết là một chuyện, có thể làm được hay không lại là chuyện khác. Cái này không những cần phải quyết liệt với binh sĩ, hơn nữa cần phải quyết liệt với chính mình.

Đỗ Khắc lần nữa quan sát Đường Thiên, hắn cảm thấy mình phải đánh giá lại cái thiếu niên xem ra rất phô trương này.

Một thiếu niên có thể quyết liệt với bản thân như thế, dù ở Tội vực cũng rất hiếm thấy.

Tâm tình Đỗ Khắc rất phức tạp. Lựa chọn kết minh với Đường Thiên, bây giờ xem ra là một cái quyết định vô cùng chính xác. Thần Trang binh đoàn cường đại sức chiến đấu cũng khiến hắn đầy lòng tin đối với xông qua Tội môn.

Dù cho Tội môn, cũng không cách nào chống lại công kích kinh khủng như thế!

Nghĩ đến Đường Thiên, tuổi còn trẻ vậy lại có thành tựu như thế, Đỗ Khắc h hiện lên một tia đố kị iếm thấy. Dù hắn đã là Tội vực đệ nhất nhân, nhưng trước mặt Đường Thiên, hắn cũng không có chút đắc ý nào.

Hắn không khỏi cười gượng gạo, quả nhiên người so với người phải tức chết, hàng so hàng chỉ muốn ném (mỗi người mỗi khác, không thể so sánh). Mình thực sự là ếch ngồi đáy giếng, Tội vực đệ nhất nhân cũng chỉ là như vậy mà thôi. Nghĩ đến cái này, hắn đối với việc đi ra khỏi Tội vực càng thêm cực kỳ khát vọng, đó là thế giới càng rộng lớn, nơi đó có càng nhiều anh hùng.

Suy nghĩ đã khiến lòng người kích động.

Đỗ Tâm Vũ bỗng nhiên nói: "Chúng ta có thể học được Pháp tắc diện cộng hưởng không?"

"Học không được." Đỗ Khắc lắc đầu, hắn biết rõ hôm nay muội muội nhận đả kích nhất định rất lớn, nhưng lại rất thản nhiên nói: "Đường Thiên có thể thực hiện là bởi vì hắn có Thức Tỉnh thần trang. Thức Tỉnh thần trang của hắn là do Thần quyền hắn tự sáng lập, Thiên Ma lục ấn cùng trạng thái giới hạn đặc thù hợp thành, thứ ta duy nhất có khả năng đạt được, chính là trạng thái giới hạn."

Đỗ Tâm Vũ trầm mặc không nói.

"Xem ra chúng ta lần này nhất định có thể xông vào Tội môn rồi." Đỗ Khắc cố ý hòa hoãn bầu không khí nói.

Đỗ Tâm Vũ trầm mặc chốc lát, bỗng nhiên nói: "Chúng ta cũng nên chọn dùng cách huấn luyện cực hạn."

Đỗ Khắc biết rõ muội muội lần này thật sự bị kích thích rồi, không khỏi cười gượng gạo.

Đỗ Tâm Vũ ngẩng đầu: "Nếu chúng ta trở về Thánh vực, nên đi nơi nào?"

Đỗ Khắc sửng sốt ,vấn đề này hắn đúng là không nghĩ tới. Hắn đột nhiên hiểu được dụng ý trong lời nói này của muội muội, Thần Trang binh đoàn cường đại như thế, vậy khả năng trở về Thánh vực không nhỏ, phản hồi Thánh vực, nên đi nơi nào chứ?

Đỗ Khắc tin nghiêm chỉnh: "Còn thỉnh muội muội chỉ giáo!"

Đỗ Tâm Vũ do dự chốc lát, mới nói: "Cùng theo Đường Thiên."

Đỗ Khắc có chút giật mình, hắn tuy rằng kết minh cùng Đường Thiên, không nghĩ tới cùng theo Đường Thiên. Nhưng hắn biết rõ tính cách muội muội, xưa nay sẽ không nói lời lung tung, không khỏi trầm giọng nói: "Muội muội còn mời nói cẩn thận một chút."

Đỗ Tâm Vũ nhẹ giọng: "Thứ nhất, Đường Thiên cùng chúng ta có cùng chung địch nhân. Thứ hai, chúng ta rời xa Thánh vực quá lâu, tại tháNh vực không những không chút căn cơ nào, Thánh vực các loại cũng hoàn toàn không biết. Độc thân độc hành, chỉ sợ khắp nơi vấp phải khó khăn. Huống hồ, Tội vực là pháp tắc, Thánh vực là năng lượng, đến tột cùng sẽ sinh ra ảnh hưởng gì đối với chúng ta, đến lúc đó chiến lực của chúng ta có bao nhiêu, khó mà dự liệu."

Đỗ Khắc gật đầu, không cắt đứt lời muội muội nói, hai điểm phân tích này đều trực tiếp chỉ ra điểm mấu chốt.

Trong giọng nói Đỗ Tâm Vũ khẽ thở dài: "Thứ ba, nếu chúng ta tự mưu một vùng, thế đơn lực bạc, vậy thế tất lấy Tội vực làm hậu thuẫn mới có thể tiếp tục sinh tồn, Thế nhưng nói vậy huynh trưởng cũng biết bầu không khí Tội vực bây giờ. Người có chí khí muốn chạy ra ngoài như huynh trưởng vậy, tại Tội vực cũng không nhiều. Không người, không đồng tâm, dùng cái gì thành sự?"

Đỗ Khắc trầm mặc, chốc lát mới gian nan nói: "Giả như có thời gian, vị tất bọn họ cũng không thể thức tỉnh."

"Vậy cần phải thời gian, thời gian rất dài." Đỗ Tâm Vũ nói trúng mấu chốt: "Huynh trưởng có thể chờ được đến khi đó sao? Chỉ sợ Quang Minh châu sẽ không để huynh trưởng như ý."

"Đường Thiên sao có thể để ý Tội vực?" Đỗ Khắc trầm giọng nói.

Đỗ Tâm Vũ cười yếu ớt: "Đường Thiên để ý hay không không trọng yếu, huynh trưởng để ý là được. Cho nên, huynh trưởng, ngươi cần phải sống sót. Sống được thời gian càng dài, không quên tâm lúc đầu, mới có thể từng chút cải biến Thánh vực."

Tinh thần Đỗ Khắc rung lên, cảm khái nói: "Vậy ta liền đi nói với Đường Thiên!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK