Mục lục
[Dịch] Chiến Thần Bất Bại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đinh Ốc chuyên chú mà loay hoay với các linh kiện trước mặt, tựa như một hài tử nhận được món đồ chơi yêu thích, cắm cúi cặm cụi không ngừng. Hắn không ngủ không nghỉ, trầm mê ở trong đống phế phẩm, cũng may hắn là Hồn tướng.

Tái Lôi trước khi đi, căn dặn mọi người, không nên quấy rầy hắn. Nhưng các lão nhân phòng thí nghiệm huyết mạch, vẫn có điểm lo lắng, bọn họ hàng ngày đều thay phiên quan tâm Đinh Ốc. Phí lão đầu uống trà, nhìn Đinh Ốc vùi đầu trong linh kiện, có chút giật mình ngây ngẫn. Luận tuổi tác, Đinh Ốc là Hồn tướng vạn năm trước, tuổi tác hắn lớn hơn tổng số tuổi toàn bộ phòng thí nghiệm huyết mạch cộng lại. Nhưng Đinh Ốc nhìn giống như hài tử, đám lão nhân lại có chút khổ sở hổ thẹn do chưa chữa triệt đệ cho Đinh Ốc.

Thực sự là Hồn tướng hoạt động đơn thuần quá.

Phí lão đầu liếc nhìn thời gian, đến lúc rồi.

Quả nhiên, ở xa xa Đinh Ốc đăt đồ vật còn chưa thành hình xuống, hắn đi tới gần sân huấn luyện. Hàng ngày vào thời điểm này, Đinh Ốc đều đặt cơ quan linh kiện xuống, đi tới sân gần huấn luyện, xem các võ giả cơ quan huấn luyện.

Yên lặng ngắm nhìn cơ quan hồn giáp trên sân huấn luyện tới lui xung kích, cày lật bùn đất, va chạm kịch liệt, đầy tràng truy đuổi vội vã, hình ảnh trước mắt, quen thuộc mà xa lạ, Đinh Ốc có chút xuất thần.

Không ai biết cả, hàng ngày vào thời điểm này, hình ảnh tương tự cứ hiện lên trong đầu hắn.

Lẽ nào trước đây bản thân mình cũng thường nhìn thấy trường hợp như vậy?

Hắn có chút mờ mịt, hắn lắc lắc đầu, muốn vất những ý nghĩ rối loạn này ra đằng sau, hắn chú ý trở lại sân huấn luyện. Trên sân huấn luyện đang tại tiến hành thực chiến một đấu một, binh sĩ số 23 lại thua rồi, sườn phải hắn xuất hiện kẽ hở, bị đối thủ nắm được, gặp phải đánh mạnh mà bại.

Trong đầu lại lần nữa thoáng hiện hình ảnh giống như đã từng quen biết, hình ảnh mơ hồ cùng hình ảnh trước mắt chồng nhau với nhau.

Hắn đột nhiên biết, hắn cảm thấy số 23 không nên thua, tuy rằng số 23 đã liên tục thua hai mươi hai tràng, chỉ còn kém một lần so với số hiệu.

Bỗng nhiên, hắn đi vào sân huấn luyện.

Phí lão đầu mở trừng con mắt, cái chén đưa đến bên mép dừng lại, không chút động đậy. Đó chính là cử đồng khác biệt với Đinh Ốc mấy ngày qua.

Trên sân huấn luyện Đoan Mộc đang đốc huấn vội vàng khiến cho các binh sĩ đang huấn luyện ngừng lại, binh lính kinh ngạc mà nhìn Đinh Ốc xâm nhập sân huấn luyện. Không ai quở trách Đinh Ốc, bọn họ đều nhận biết cái danh Hồn tướng không trọn vẹn này, nhưng bọn họ có chút không hiểu ra sao, không rõ Đinh Ốc muốn làm cái gì.

Đinh Ốc đi tới trước mặt số 23: "Muốn thắng không?"

Sân huấn luyện lặng ngắt như tờ, mọi người đều bị cử động của Đinh Ốc làm cả kinh ngây người.

Số 23 ngơ ngác mà nhìn lên cao, nhìn sang Đinh Ốc, vô thức trả lời: "Muốn."

"Cầm cơ quan võ giáp của ngươi, đi theo ta."

Đinh Ốc bỏ lại những lời này, xoay người đi tới cơ quan linh kiện hoang phế chất đống giống tòa núi nhỏ.

Đoan Mộc phản ứng nhanh hơn, vội vàng quát lớn: "Còn không đi mau!"

Số 23 như ở trong mộng đột nhiên tỉnh lại, vội vàng bò lên, đuổi theo hướng Đinh Ốc. Trong mắt Đoan Mộc hiện lên một tia ước ao, phúc duyên như vậy có thể ngộ không thể cầu. Nhưng hắn nhanh chóng thả lỏng tâm tư, Đoan Mộc có tên "Binh khí giá", bây giờ đã trở thành thủ tịch huấn luyện viên Tam Hồn thành, hắn phụ trách truyền thụ các loại vũ kỹ cho binh lính, hắn rất thỏa mãn đối với hiện.

Một gã Hồn tướng không trọn vẹn, phía sau là một đống cơ quan hồn giáp, rầm rập đổ đầy mặt đất.

Tin tức cơ quan đại sư Tái Lôi hồi hương thăm viếng như cơn gió truyền khắp toàn bộ chòm Kim Ngưu.

Chòm Kim Ngưu mấy năm nay ngày càng tệ hại, đã nhiều năm không có nhân vật anh hùng nf xuất hiện, những thiên chi kiêu tử đã từng được xem trọng, hoặc chẳng biết đi đâu, hoặc trầm mê trong vàng son mà không người biết.

Thân là một trong hoàng đạo 12 cung, chòm Kim Ngưu đã từng hiển hách, giống như tọa tường huy hoàng Kim Ngưu cung kia, trong thường ngày vẫn cứ ồn ào náo động náo nhiệt, nhưng bên trong lá vàng ngóc ngách vách tường điện đã lặng lẽ ăn mòn bong ra từng màng, chỗ nào cũng có loang lổ vết rạn và phủ đầy bụi mạng nhện.

Vài năm trước, cái tên Tái Lôi còn rất xa lạ đối với chòm Kim Ngưu. Tới vài năm gần đây, bởi Đại Hùng tọa cường thế, Tái Lôi được ca tụng là "Đương đại đệ nhất cơ quan đại sư", thanh danh lan xa. Mà theo đó, nội tình Tái Lôi sinh ra tại chòm Kim Ngưu, cũng được truyền sôi sùng sục, càng khiến cho danh vọng Tái Lôi tại chòm Kim Ngưu gia tăng mãnh liệt.

Chòm Kim Ngưu phái ra đoàn đội nghênh tiếp quy mô khổng lồ, do vương tử Bố Lạp Đức tự mình thống lĩnh đội, đi tới tinh môn ở biên cảnh chòm Kim Ngưu nghênh tiếp.

Đãi ngộ và quy cách như thế, chưa bao giờ có trong lịch sử chòm Kim Ngưu, tự nhiên có rất nhiều phản đối nghị luận.

"Ta thực sự nghĩ không ra, biểu ca, vì một nữ nhân, bày trận trượng lớn như vậy?" Áo Tư Đinh(Austin) ngáp cái, hắn là thân vương chi tử, lớn lên từ nhỏ cùng Bố Lạp Đức, hai người tình như thủ túc, nói chuyện tự nhiên cũng tùy tiện hơn nhiều, trong miệng lầm bầm: "Hi vọng là mỹ nữ, bằng không lỗ lớn a."

Bố Lạp Đức cười nói: "Cái này ngươi không phải lo lắng, Tái Lôi được công nhận là đại mỹ nữ."

Áo Tư Đinh tuấn mỹ, Bố Lạp Đức càng thêm chắc nịch ổn trọng, "Tiểu man vương" Bố Lạp Đức có thể được coi là an ủi duy nhất của chòm Kim Ngưu những năm gần đây. Tuy rằng không sặc sỡ lóa mắt như đám Đường Thiên, Tư Mã Tiếu, nhưng tác phong hắn ổn trọng nên được đa phần ủng hộ.

Áo Tư Đinh(Austin) cười nhạo một tiếng: "Trông vào Y Phàm gia tộc sinh ra mỹ nữ? Nếu như nữ nhân của Y Phàm gia phân nửa xinh đẹp, cánh cửa Y Phàm gia đã bị đạp bungrồi."

Bố Lạp Đức cười cười, cũng không phủ nhận.

"Vương thượng rốt cuộc là có ý tứ gì?" Áo Tư Đinh(Austin) bỗng nhiên có chút hiếu kỳ: "Đây chính là bạt tai Y Phàm gia đau đớn đấy, mấy lão lưu manh Y Phàm gia có thể nhịn cục tức im hơi lặng tiếng?"

"Đạo Đốn ngoan cố hơn chúng ta nhiều." Bố Lạp Đức thu liễm nụ cười tươi trên mặt, trầm giọng nói: "phế vật Hà Tây bị hắn triệt hồi toàn bộ chức vụ, ném về nông thôn. Sở Thiến phu nhân bị điều tra ra năm xưa hạ độc hại mẫu thân Tái Lôi, sau lại điều tra ra, nghe nói Văn Giang, Trương Minh Hách đánh lén Tam Hồn thành, cũng có liên quan chuyện này. Sở gia và Quang Minh võ hội luôn luôn đi lại mật thiết, Sở Thiến phu nhân đã bị giam giữ. Sở gia vì việc này, tìm Y Phàm gia, kết quả trực tiếp bị cái lão lưu manh Đạo Đốn này đánh đuổi, hai nhà thiếu chút sống mái với nhau."

"Ác liệt thế sao!" Áo Tư Đinh(Austin) hít một hơi lãnh khí, bỗng nhiên nghĩ đến một sự kiện, con mắt thoáng cái trợn tròn: "trước đây Hà Tây là người thừa kế Y Phàm gia, hiện tại hắn bị sung quân rồi, cũng không nghe nói hắn thay ai a? Lẽ nào... Cái lão lưu manh kia, sẽ không định để Tái Lôi kế tiếp hắn chứ!"

"Đến ngươi cũng có thể nghĩ ra, ta cảm thấy cái lão lưu manh kia nhất định có thể nghĩ đến." Bố Lạp Đức thản nhiên nói.

"Điên rồi, điên hết rồi!" Áo Tư Đinh(Austin) thì thào tự nói: "Ta không biết cái đứa nữ nhân kia có cái gì hay ho? Các ngươi đều muốn tiếp cận. Không phải chỉ là một Đại Hùng tọa sao? Quang Minh võ hội chưa thua!"

Bố Lạp Đức biết rõ vị biểu đệ này rất có hảo cảm đối với Quang Minh võ hội, không phản bác, chỉ có cười bảo: "Đánh cược vào hai bên, dễ thắng hơn đánh cược một bên."

Áo Tư Đinh(Austin) hừ nói: "Quang Minh võ hội thống trị Thiên lộ mấy trăm năm, căn cơ thâm hậu, cũng không phải là Đại Hùng tọa sao nhỏ như vậy có thể sánh bằng."

"Nếu như Đại Hùng tọa là sao nhỏ, chòm Kim Ngưu chúng ta tính là cái gì?" Bố Lạp Đức thản nhiên nói.

Áo Tư Đinh(Austin) cứng lại. Kim Ngưu tọa bây giờ thực lực suy nhược, mọi người đều biết, mâu thuẫn bên trong chòm sao cũng ngày càng đột xuất. Những năm gần đây, đệ tử thế gia không xuất hiện nhân tài nào coi được, thế mà bọn họ chiếm cứ tuyệt đại đa số tài nguyên, những thiên tài trong người thường, thường thường phải đi xa tha hương, tiến nhập trong những chòm sao mới phát.

Người khác không dám bàn tán đề tài này, nhưng trong lòng bọn hắn thầm nhắc lại ý tứ Bố Lạp Đức vương tử.

"Tới rồi!"

Có người hạ giọng hô, tinh môn phía trước, sáng lên quang mang yếu ớt.

Một cái chân cơ quan ngân sắc, từ trong tinh môn vươn ra, ngay sau đó một đám cơ quan hồn giáp từ bên trong đi ra. Những người quyền quý ở chòm Kim Ngưu không khỏi lộ ra vẻ hiếu kỳ, cái giá cơ quan hồn giáp này trước mắt hình thức hoàn toàn khác cơ quan hồn giáp bán ra trên thị trường. Hiển nhiên, đó chính là cơ quan hồn giáp mà Đại Hùng tọa đặc biệt để trang bị cho binh đoàn, bên ngoài căn bản mua không được.

So với cơ quan hồn giáp phổ biến bình thường cao tầm bốn năm thước, cái giá cơ quan hồn giáp này trước mắt nhỏ hơn nhiều, chúng nó cao ước chừng hai thước mà thôi, cao hơn người thường một cái đầu. Chúng nó không có cơ quan linh kiện cồng kềnh thô to, bám sát bao cơ thể, đường vòng cung ưu mỹ như nước chảy, chẳng chút to thô, trái lại giống như một áo giáp ngân sắc. Phía sau lưng là đôi cánh bán trong suốt, dị thường không linh. Khiến người kinh dị chính là, những cơ quan hồn giáp nhìn như tinh tế ưu mỹ, tựa hồ phi thường trầm trọng, mỗi một bước đều phát ra âm thanh ầm ầm thật lớn.

Cái này nhất định chính là cơ quan hồn giáp mới nhất Đại Hùng tọa, 【 Sơn Chi Sương 】!

Trong đám người không ít người liều mạng nhớ kỹ từng chi tiết, tin tức Sơn Chi Sương đã truyền lưu từ lâu, nghe nói đó chính là tác phẩm đỉnh cao của Tái Lôi. Hiện tại có thể tận mắt nhìn thấy, ai lại bỏ qua cơ hội này? Hơn nữa so với các chòm sao khác, Đại Hùng tọa tân quật khởi càng thêm thần bí, bọn họ không có tý nào dự triệu mà ngang trời xuất thế, trên dưới chòm Kim Ngưu đối với Đại Hùng tọa cực kỳ tò mò.

Từng người thân khoác ngân giáp, từ trong tinh môn đi ra, giống như nước chảy vậy.

Toàn bộ quá trình, không có tý ồn ào náo động, chỉ có cơ quan võ giáp rầm rập.

A Luân từ trong tinh môn đi ra, nhìn thấy đám người vây quanh ở phía trước, trán không khỏi nhíu lại. Đối phương có cự ly quá gần, cự ly như vậy rất dễ dàng phát sinh bất ngờ. Vì nhiệm vụ lần này, bọn họ những gia hỏa này nát cả óc. Cuối cùng vẫn là A Luân và Trần Tử Lâm kết hợp hoàng kim thắng lợi, thu được nhiệm vụ quang vinh đi theo bảo hộ đại tỷ đầu.

A Luân tuyệt đối không muốn có chút bất ngờ, hắn khống chế cơ quan hồn giáp, rầm rập đi tới đoàn người.

Tuy rằng trong lòng Áo Tư Đinh(Austin) oán thầm không thôi, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười tươi nghênh đón, không đợi hắn mở miệng, đối diện là một võ giả bước tới trầm giọng: "Mọi người, lui về phía sau hai mươi trượng!"

Nụ cười tươi của Áo Tư Đinh(Austin) cứng ở trên mặt, mọi người chòm Kim Ngưu đều nhăn mặt.

"Mọi người, lui về phía sau hai mươi trượng!"

Chỉ còn sự im lặng, A Luân lại lần nữa lập lại, ngữ khí hắn chân thật đáng tin, dứt khoát lưu loát, rõ ràng có thể nghe.

Không ai động đậy, A Luân nheo con mắt lại, một luồng sát cơ, ở trong mắt hắn chợt lóe rồi biến mất.

Keng! Hắn rút ra ngân sắc kiếm bản to trên lưng.

Keng! Binh sĩ phía sau hắn, tất cả đều rút ra ngân sắc kiếm bản to trên lưng.

"Mọi người, lui về phía sau hai mươi trượng."

A Luân nhấn mạnh từng chữ, sát cơ tràn bốn phía, bao phủ toàn trường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK