Mục lục
[Dịch] Chiến Thần Bất Bại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Sửu không chút do dự tiến vào.

Binh nhìn chằm chằm lên cánh cửa bằng đồng xanh trước mặt đến xuất thần.

Nói nó là một cái cửa thì không chính xác lắm, thật ra nó là một gian phòng bế quan tên Hồn Điện. Toàn bộ đều do binh đoàn Nam Thập Tự dùng đồng xanh đúc thành, cách gia công đồng xanh của Nam Thập Tự có thể nói là tuyệt đối bí mật.

Bốn vách Hồn Điện đầy những đường vân do lúc tạo cơ quan gây ra, các đường vân ấy chằng chịt cứ như gân lá cây. Tường vũ kỷ của Hồn Điện là kết quả ngẫu nhiên. Từng chiến đấu thảm liệt, sĩ quan thiếu nghiêm trọng, đoàn trưởng bỗng nảy ra ý dùng tường võ kỹ tạo Hồn Võ Tướng.

Sau đó tường võ kỹ ở căn cứ biến thành Hồn Điện, độ thành công của nó rất cao, thời gian lại ngắn. Tường võ kỹ muốn bồi dưỡng Hồn Tướng cần thời gian rất lâu để thôn phệ, nhưng Hồn Điện có thể rút ngắn quá trình này. Dưới tình huống nguy cấp, chẳng địch nhân nào chờ ngươi cả.

Để tránh tình hình nguy cấp, mỗi một binh doanh đều xây một Hồn Điện, để bổ sung nhân viên. Tuy Hồn Võ Tướng không được mạnh như Võ Tướng, nhưng khi nguy cấp, đó là một biện pháp rất tốt.

Trên cánh cửa bằng đồng xanh, những chổ thẳng, phẳng và cong hợp thành từng ô vuông, mỗi hàng 3 ô, từ trên xuống dưới tổng cộng 18 hàng. 18 hàng cũng là 18 cấp bậc quân hàm của binh đoàn Nam Thập Tự; mỗi tầng cần 3 phiến hồn tướng tạp.

Binh có 3 cấp; Sĩ, 4 cấp; Úy, 4 cấp; Hiệu, 3 cấp; Tướng, 3 cấp; mạnh nhất là Soái.

Đường Nhất là Hoàng Kim Thượng Sĩ, đứng thứ 6. Mà quân hàm của Binh_cả Đường Thiên cũng không biết_cấp 15: Thiếu Tướng.

Binh thần sắc nghiêm túc, hắn lấy ra một cái rương, mở rương, bên trong xếp đầy Hồn Tướng Tạp, hắn đã đem hết Hồn Tướng Tạp tới. Trước kia từng dùng Hồn Điện không biết bao nhiêu lần, theo lý thuyết, hẳn là quen việc dễ làm, tâm tình vẫn bình tĩnh mới đúng. Sao mình vẫn cảm thấy khẩn trương?

Binh tự giễu cười cười, rồi thu liễm tâm thần.

Dùng nhiều tự nhiên sẽ có chút tâm đắc. Phong Sửu đã là bát giai Hồn Tướng, vậy thì từ bát giai bắt đầu. Hắn lấy ra 3 tấm tấm Hồn Tướng Tạp Bạch Ngân cấp 8, đặt tại tầng kế trên. Từng ô vuông đặt một tấm, khi tấm nào bị hấp thu sẽ sáng lên tia sáng trắng nhu hòa. Tia sáng trắng nhanh chóng xâm nhập vào trong bốn vách tường.

Rồi mắt Binh sáng lên khi thấy tia sáng trắng thẩm thấu rất nhanh. Đây là dấu hiệu vô cùng tốt. Binh biết ý chí của Phong Sửu còn hơn dự đoán của mình. Ngón tay hắn gảy nhẹ, lại có 3 tờ Hồn Tướng Tạp bay vào dãy ô vuông thứ 2.

3 tấm thẻ cơ hồ cùng sáng lên, ánh sáng nhanh chóng thấm ra 4 phía. Thần sắc Binh nghiêm túc, ngón tay lướt qua, tạp phiến sẽ được đưa đến các ô vuông một cách nhanh nhất; những tấm tạp này đều do hắn tỉ mỉ chọn. Các tấm tạp lần lượt sáng lên, sắc mặt Binh càng ngưng trọng.

Ngắn ngủi 10 phút, Binh đã lấy ra 15 tấm thẻ, cũng có nghĩa là Phong Sửu đã đạt tới cấp Trung Sĩ, chỉ còn kém Đường Nhất một cấp.

Mà lúc này, tốc độ tia sáng trắng rót vào bắt đầu chậm dần, lại qua 10 phút, lại là 3 tờ thẻ bạc. Biểu hiện của Phong Sửu càng mạnh mẽ, Hồn Điện so với tường võ kỹ càng hoàn thiện, Hồn Tướng Tạp trên tay Binh cũng tốt hơn khi trước nhiều, nhưng quan trọng nhất, Phong Sửu là võ hồn, mà quỷ trảo chỉ lưu lại một tia khí tức. Tuy chỉ là một tia không hoàn chỉnh nhưng cũng giúp hắn mạnh hơn rất nhiều.

Khi lên tới tầng thứ bảy, bốn phía Hồn Điện như bị lưới bạc trùm lên, bên ngoài nhìn vào chỉ thấy rực rỡ, nhưng lúc này tia sáng đã đầy ắp lên tới mức mạnh nhất. Binh biết, từ tầng 7 đến tầng 8 là nhảy vọt về chất.

Tầng 7 là Giáo quan, mà tầng 8 là chuẩn Úy. Giáo quan chỉ huy được 100 người, mà chuẩn Úy chỉ huy đến 200; cũng không phải chỉ khác chỗ hơn 100 người, còn khác trên mặt chiến thuật rèn luyện hàng ngày nữa. Tới cấp Úy, Võ Tướng đã có phân nhánh, có người mạnh về võ lực, có người am hiểu khống chế mũi nhọn, còn có người chuyên bày vẽ sắp xếp chiến thuật.

Khi ánh sáng bạc đã bảo hòa hết cỡ, trong tay Binh cầm vài tấm Hoàng Kim Tạp cấp 8.

Một tấm được Binh đặt vào ô thứ nhất của tầng 8, Hoàng Kim Tạp vừa vào ánh sáng liền tỏa ra, kim quang mãnh liệt chảy ra bốn phía theo các đường ngấn, nhìn cứ như tơ nhện.

Hai giờ sau, quang mang của Hoàng Kim Tạp ảm đạm dần.

Lúc này lần thứ hai Binh nhét tấm Hoàng Kim Tạp cấp 8 vô, cũng là ánh sáng vàng tỏa ra… nhưng rõ ràng tốc độ hấp thu đã chậm lại.

Suốt 7 giờ, tấm thứ hai mới bị hấp thu hết.

Binh biết rõ, sức hấp thu của Phong Sửu đã đến mức cao nhất, nhưng hắn vẫn đút tấm thứ 3 vào. Tấm này phải mất 24 giờ mới bị hấp thu hết, đã ổn định không có nguy hiểm gì, Binh cũng thở ra nhẹ nhõm, nhưng phần lớn là vui mừng.

Đột nhiên, 24 tấm Hồn Tướng Tạp như khói bụi tiêu tán. Cánh cửa đồng xanh từ từ mở ra; một Hồn Tướng gầy gò, thần sắc ôn hòa chậm rãi đi ra hành lễ với Binh: “Chuẩn Úy Đường Sửu xin trình diện.”

Dung mạo Đường Sửu không có chút nào giống Phong Sửu, chẳng những không xấu mà còn có chút tuấn lãng.[1] Tuổi chừng 40, thần gầy, mắt có thần, tạo cho người ta cảm giác rằng hắn có tác phong nhanh nhẹn, nhưng 2 tay trống trơn.

Binh như suy nghĩ cái gì rồi trầm giọng nói: “Chuẩn Úy, xin tự giới thiệu chút.”

Đường Sửu hành lễ: "Vâng! Trưởng quan. Đường Sửu, bát giai, chiến lực kém, kỹ xảo tạm, chiến thuật khá.”

Binh rất ngạc nhiên, không ngờ là một tên lệch khoa nghiêm trọng; đây là điển hình của sĩ quan tham mưu cấp úy; tác dụng lớn nhất của họ ở phòng tham mưu chứ không phải chiến trường. Nếu không phải đụng cuộc chiến sắp xập tới đầu, Binh rất mong đợi với sĩ quan tham mưu, nhưng rõ ràng, Đường Sửu không giúp gì được cho trận chiến này.

Phong Sửu là tên cuồng chiến, vậy mà thành sĩ quan tham mưu, quả là bất ngờ a!

Khổ cực rồi, chuẩn Úy, mời qua bên kia chờ.”

Vâng.

Binh còn muốn nhắc nhở Đường Nhất vài câu, nhưng tên kia đã đi tới cánh cửa đồng xanh. Binh rất rõ, tiên thiên của Đường Nhất quá kém, nếu là trước khi Quỷ Trảo tiêu tán, có lẽ ý chí cũng đạt tới thượng Úy. Hiện giờ… Nhưng không ngờ chỉ dựa vào sợi tinh hồn Quỷ Trảo lưu lại giúp Đường Nhất lên tới Hoàng Kim thượng Sĩ; như vậy đã khiến Binh rất khiếp sợ rồi.

Cũng đồng nghĩa việc tiềm lực của Đường Nhất đã bị lôi ra hết.

Tuy Hồn Điện có độ thành công cao hơn Tường Võ Kỹ, nhưng thất bại cũng có nguy hiểm; thất bại sẽ bị chôn vùi triệt để, thần hình câu diệt, cái gì cũng không còn. Như Đường Nhất tiến hóa lần hai cũng không phải không có, đồng dạng nguy hiểm cũng sẽ tăng lên. Có điều cảm nhận được sự kiên trì của Đường Nhất, hắn cũng không phản đối.

Cửa Thanh Đồng đóng lại một lần nữa, các ô vuông từ tầng 1 đến hết tầng 6 đồng loạt biến thành màu xám. Binh đặt tấm tạp cấp Bạch Ngân lên tầng 7, ánh sáng phát ra rực rỡ, cũng rất ổn định, điều này làm Binh thở ra nhẹ nhõm.

Khi ánh sáng của tấm thứ nhất ảm đạm đi, Binh liền để tấm tạp cấp Bạch Ngân thứ hai vào.

Tia sáng chói mói phát ra, lòng Binh chợt trầm xuống, không tốt!

Quả nhiên, ánh sáng trắng bắt đầu chớp chớp không ổn định, có nguy cơ bị tắt mất.

Binh khẩn trương nhìn vào tấm tạp kia, ánh sáng lóe lên rồi ảm đạm liên tục, tức là Đường Nhất đang cùng Hồn Tướng Tạp chiến đấu kịch liệt.

Thôn phệ là cực kỳ tàn khốc.

Tim Binh như muốn nhảy lên cổ họng, chẳng lẽ bởi mình cũng là Hồn Tướng? Lại hồi hộp như vậy. Trước kia dùng Hồn Điện biết bao nhiêu lần cũng không hồi hộp như bây giờ a! Thật giống như bộ hạ đang đối mặt sinh tử.

Được rồi, trước kia mình cũng không phải là một gia hỏa lãnh khốc gì… Binh cười tự giễu.

Thời gian dần dần trôi qua, biến hóa của tia sáng trắng cũng dần ổn định lại, mất 3 giờ, cái tấm tạp kia mới ảm đạm đi. Hiệu quả của Đường Nhất kém xa Đường Sửu.

Nhưng Binh vẫn để tấm tạp thứ 3 vào. Không ngờ ánh sáng phát ra lại cực kỳ ổn định, làm hắn thở ra nhẹ nhõm. Tuy không biến hóa kịch liệt nhưng lại tốn 10 giờ.

Đã là cấp Giáo rồi.

Nhưng… Cửa Hồn Điện không hề mở ra, cũng có nghĩa lần tấn cấp này vẫn tiếp tục. Đường Nhất vẫn muốn tiếp tục!

Ngón tay Binh run run, tên hỗn đản này, tính tình quả nhiên là thừa kế từ Quỷ Trảo mà!

Nhưng lúc này hắn không có biện pháp nào, Đường Nhất không muốn chấm dứt, thì chưa thể chấm dứt, nếu mạnh mẽ cắt ngang thì đồng nghĩa với thất bại. Hít sâu một hơi, ánh mắt Binh tăng vọt, ngươi còn muốn tiếp tục… vậy thì cố lên!

Một tấm thẻ Hoàng Kim cấp tám được đặt lên ô vuông tầng 8.

Kim quang tăng vọt, rồi ổn định lại, kim quang chói mắt vậy mà ổn định đến thần kỳ; mà tốc độ tỏa ra của kim quang làm Binh trợn mắt.

Đây, đây, đây…

Binh dám cam đoan, hắn từng dùng Hồn Điện rất nhiều lần, nhưng tình huống trước mắt này là lần đầu tiên hắn gặp. Tầng 7 với tạp phiến Bạch Ngân suýt nữa thì bại, mà tới tầng 8 với thẻ cấp Hoàng Kim mà ổn định? Đây là kiểu logic gì vậy?

Kim quang chói mắt tiếp tục rót vào các đường gân bạc.

1 giờ!

Chỉ tốn 1 giờ tấm Hoàng Kim Tạp cấp 8 đã bị hấp thu hết!

Binh gắn tấm thứ hai lên, nghi ngờ không biết não mình có vấn đề rồi không.

2 giờ. Tấm Hoàng Kim Tạp thứ hai đã ảm đạm.

Binh bị chấn kinh lắm rồi, chuẩn bị gắn thẻ thứ ba.

Lúc này hắn hưng phấn vô cùng, Đường Nhất có thể tấn cấp chuẩn Úy!

Nhưng lúc này, đột nhiên, tấm Hoàng Kim Tạp đầu tiên bị vỡ nát. Cảnh diễn ra trước mắt vô cùng quỷ dị, ở ô vuông thứ hai lại trống rỗng.

Mắt Binh lồi ra, tựa như gặp quỷ. Hắn như con tò te, nhìn cánh cửa đồng xanh không nhúc nhích đến 3 giây.

Này… đây là…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK