Lang bảo đại khái đã hoàn thành. Đây chỉ là một tòa quân sự cứ điểm,nó không cần phải có quy mô quá lớn nên kiến tạo khá là đơn giản. Còn lại đều là một ít công tác lặt vặt.
Đường Thiên quăng mấy người A Đức Lý An cho Tiểu Hạc Tử. Trong lòng Đường Thiên âm hiểm suy nghĩ, không biết Tiểu Hạc Tử sẽ giày vò bọn chúng như thế nào. Thật là tò mò quá đi!
Tuy nhiên hắn lại không có thời gian.
Hiện tại hắn như một cái khí cầu, tinh lực trong cơ thể tràn đầy làm hắn có một cảm giác bản thân không biết lúc nào sẽ nổ tung.
Binh đã sớm đợi hắn tại binh doanh số 7. Nhìn bộ dáng Đường Thiên, hắn không khỏi lấy làm kỳ quái.: “Có ý tứ, thực sự là có ý tứ a! Ta làm giáo quan nhiều năm như vậy cũng chưa từng gặp qua tình huống kỳ lạ như vậy. Tiểu Đường Đường, không thể không thừa nhân, trên người ngươi tập trung đủ thứ dị thường trên đời a!”
“Dị thường? Có ý tứ gì?” Đường Thiên cảnh giác, Binh đại thúc tuy trong miệng nói đùa nhưng chưa chắc đã là tốt.
“Nga, chính là không giống người thường” Binh nghiêm trang.
“Thật?” Đường Thiên lộ ra vẻ hoài nghi.
‘Không tin ngươi đi hỏi Hạc đi.” Binh thản nhiên
Đường Thiên tức thì mặt mày rạng rỡ, vô cùng đắc ý: “Ha ha! Đại thúc, ngươi cuối cùng cũng nhìn thấu bản chân của thiếu niên như thần ta đây a! Không giống người thường! Cái này nói quá đúng! Ta thích, thiếu niên như thần chính là dị thường! Rất dị thường!”
Nhịn cười cũng là môn một nghê thuật a…. Binh nhẫn nại: “Tới đây để ta xem thực lực hiện tại của ngươi”
“Chỗ này sao?” Đường Thiên hai mắt nhìn xung quanh, thấy không có vật gì liền reo lên: “Ta đây tới rồi!”
Đường Thiên tiến tới một bước, bàn chân hắn lún sâu vào nền đất đồng thau, khí lưu kinh người khuếch tán ra bốn phia. Nền đất đồng thau trong pham vị ba trượng xung quanh hắn đều lõm xuống mấy tấc, hình thành một cái hố.
Binh đột nhiên cứng đờ, mở to hai mắt, biểu tình không thể tin được nhìn cái hố dưới chân Đường Thiên.
Sân huấn luyện binh doanh số 7, sàn nhà lát đồng thau dày nửa thước cực kỳ cứng rắn, đao kiếm chém không nứt. Cơ quan võ giáp nặng nè không lồ dù có đi, chạy, dậm, nhảy, đều không thể tạo tổn hại tới nó. Vậy mà Đường Thiên chỉ bước một cái…
Gia hỏa này…có còn là người không …
(khúc này hình như mất một đoạn!”
Dọc đường, Đường Thiên đều là cẩn thận từng li từng tí, lo sợ sẽ lại lún vào đất. Cuối cùng cũng có thể tận lực thi triển, tâm trạng trở nên phấn khích
Đạp bộ trùng quyền!
Một quyền đánh ra, âm thanh bùng nổ vang dội làm Binh giật nảy người.
Vị trí Đường Thiên vung quyền hình thành một cơn sóng trong suốt. Đó là hiện tượng xảy ra khi không khí bị áp súc cực độ. Hiện tượng này Binh gặp qua không ít, võ giả có chút thực lực đều có thể đánh ra một quyền như vậy, nhưng mà một quyền này của Đường Thiên lại không có nửa điểm chân lực ba động.
Binh âm thầm kinh hãi. Đường Thiên hấp thu huyết mạch Thiên Võ Nguyệt Lang dù có nhiều chỗ kỳ diệu những tuyệt đối không thế khiến lực lường thân thể mạnh mẽ tới mức này.
Được một phần ba tinh lực Đại Hùng tinh tẩy rửa, mệnh tên gia hỏa này thực là quá tốt a….
Đường Thiên rất hưng phấn tung quyền nhanh như gió. Quyền pháp cơ sở trên tay hắn lại có uy lực kinh người. Binh xuất hiện ảo giác, giống như trong sân huấn luyện đều là một đoàn gió lốc, khí lưu cuồng bạo khiến hắn không thể mở mắt.
Thực sự là đáng tiếc…. Thân thể tố chất cường hẵn như vậy nếu trở thành một cơ quan võ giã thì sẽ mạnh đến mức nào ?
Ý niệm này vừa lóe lên trong đầu Binh, hắn đã âm thầm lắc đầu. Từ khi hắn thức tỉnh đến bây giờ cũng đã mấy năm, trong mấy năm này hắn điên cuồng hấp thu những tri thức của thời đại này. Rất nhiều suy nghĩ mơ hồ thậm chí sai lầm cũng dần dần trở nên rõ ràng.
Nếu như bây giờ Đường Thiên thực lực thấp kém, hắn nhất định sẽ bắt Đường Thiên đi con đường cơ quan võ giả. Cơ quan hồn giáp xuất hiện đưa vị trí của chức nghiệp này lên cao, có thể nói là tương lai tươi sáng. Nhưng giống như bất cứ vật gì muốn phát triển lớn mạnh đều cần thời gian dài tích lũy. Giai đoạn này xem xét, chiến lực cao nhất của cơ quan võ giả vẫn thua kém rất nhiều so với các chức nghiệp khác.
Ưu thế hiện tại của cơ quan võ giả là ở chỗ binh đoàn.
Trong sân huấn luyện, từng dòng khí lưu hoành hành, lưu trên nền nhà đồng thau từng đạo vết tích. Thế nhưng thân hình Đường Thiên lại không hề bị ảnh hưởng, cơ thể hắn như một thanh đại chùy, nơi hắn đi qua tất cả khí lưu đều bị đánh tan!
Đường Thiên càng đánh càng sung, không hề lo lắng, không cần phải khống chế lực lượng. Các loại vũ kỹ được hắn biến hóa liên tục như nước chảy mây trôi
Hỏa Liêm Qủy Trảo, Thiên Sách Phá Ma Thủ, Loa Toàn Kính…
Bất tri bất giác, hắn đã xuất ra nhiều vũ kỹ như vậy. Mỗi một lần xuất ra vũ kỹ, hắn cảm giác khác với bình thường. Trong cơ thể hắn tràn ngập năng lượng, bất luận vũ kỹ gì đều có uy lực kinh người. Như hắn thôi động loa toàn kính thì không khí xung quanh chuyển động xoay tròn với tốc độ cao.
Thế nhưng không vì sao, hắn luôn có cảm giác bị cản trở. Toàn bộ vũ kỹ chỉ khi thôi động vũ kỹ cơ sở mới không có cảm giác vướng víu.
Vũ kỹ cơ sở.
Đường Thiên vô thức dừng lại.
Một lát sau, hắn lần nữa bắt đầu vung quyền, là quyền pháp cơ sở. Qủa nhiên, cái cảm giác cản trở, vướng víu biến mất không thấy, mỗi chiêu mỗi thức đều vô cùng thuận lợi.
Binh có chút khó hiểu, vũ kỹ cơ sở? Một lát sau, hắn mới từ từ nhìn ra manh mối.
Khi Đường Thiện sử dụng vũ kỹ cơ sở lặp đi lặp lại, trong vũ kỹ của hắn bắt đầu xuất hiện một tia biến hóa. Những biến hóa này Binh có chút quen mắt, cảm thấy đã gặp qua ở đâu nhưng mãi lại không nhớ ra là gặp ở đâu rồi.
Binh nhíu mày, chăm chú nhìn kỹ. Cuối cùng hắn cũng minh bạch.
Hắn ngẩn ngơ, nhìn về phía Đường Thiên, mặt như gặp quỷ.
Những biến hóa quen mắt kia là những biến hoa trong các loại vũ kỹ Hỏa Liêm Qủy Trảo, Thiên Sách Phá Ma Thủ. Thiếu niên tâm thần vậy ma lại đem những biến hóa của cao giai vũ kỹ dung nhập vào trong vũ kỹ cơ sở.
Thằng này… đầu óc bị chập rồi à?
Binh cảm thấy bó tay, bó chân bó toàn thân. Mọi người đều dung hợp võ kỹ theo một cái nguyên tắc căn bản, đó là lấy cao giao làm chủ, đê giai làm phụ. Chưa từng nghe nói có người đem biến hóa cao cấp vũ kỹ dung nhập vào trong đê giai vũ kỹ.
Cái này hoàn toàn trái với quy luật cơ bản của võ học.
Đê giai vũ kỹ sở dĩ bị xếp đê giai, ngoài trừ vì nó uy lực nhỏ, biến hóa đơn giản, quan trọng nhất là ở chỗ lý giải cũng cách vận dụng chân lý trong đó vô cùng thấp kém.
Đây là vì đa số mọi người đều lấy cao giai vũ kỹ hấp thu đê giai vũ kỹ. Mà lấy đê giai vũ kỹ hấp thu tinh hoa cao giao vũ kỹ thì tuyệt không có ma nào đi làm.
Thế nhưng, Đường Thiên đang làm cái việc không ma nào đi làm kia!
Phản ứng đầu tiên của Binh là nhắc nhở Đường Thiên, nhưng mà nhanh chóng hắn tỉnh táo lại. Hắn làm giáo quan rất lâu rồi, đối với bồi dưỡng gà con kinh nghiệm rất phong phú. Trước đây hắn chưa bao giờ chỉ dậy Đường Thiên phải tu luyện thế này, tu luyện thế kia bởi vì hắn rất rõ ràng bản thân hắn đã rất lạc hậu rồi. Vì thế mọi khốn cảnh, gian nan trước đây Đường Thiên gặp phải, hắn đều bắt Đường Thiên phải tự suy nghĩ, lĩnh ngộ.
Kinh nghiệm trước đây nói cho hắn biết, thời điểm khi những thiên tài lại đi làm những việc ngu xuẩn, tuyệt đối không nên quấy rầy họ.
Đường Thiên là thiên tài… Ặc, sao bản thân minh là có suy nghĩ đáng sợ như vậy…
Binh cảm thấy đầu óc mình có vấn đề rồi.
Hắn quay người, trực tiếp rời đi. Dù sao chính mình cũng không thể đưa ra ý kiến gì, vậy để cho thiếu niên dị thường tự do phát huy đi. Nói không chừng còn có thể làm ra vài trò vui thú vị nữa chứ?
Dị thường vốn là vô cùng vô tận…
Binh quay lại Tam Hồn thành tìm Tỳ Bà, Đường Sửu cùng Đinh Đang đem tình huống Tiên Nữ tọa nói một lần.
“Chúng ta phải tiến công Đại Hùng tinh!” Đường Sửu thái độ kiên quyết: “Đại Hùng tinh hiện tại như ở sát vách núi, nếu như chúng ta bây giờ còn không nhân cơ hội đạp bọn hắn rơi xuống thì về sau chúng ta sẽ gặp phiền phức.”
“Đúng vậy, quan hệ giữa chúng ta và Đại Hùng tinh căn bản là không có cách nào hòa hoãn, chúng ta không có lựa chọn nào khác” Tỳ Bà tán đồng ý kiến của Đường Sửu.
Bình nhìn về phía Đinh Đang.
Đinh Đang minh bạch ý tứ của Binh, nàng đối với việc điều tra Đại Hùng tinh phí rất nhiều tâm lực, nói một cách rõ ràng: “Đại Hùng tinh lực lượng cường đại nhất đó là Bạo Hùng binh đoàn, chỉ là hiện tại không ở Đại Hùng tinh. Đại Hùng tinh cùng chòm Orion không có tinh môn lẫn thông đạo, Yến Vĩnh Liệt lại tuyên bố, võ giả Đại Hùng tinh hiện tại đang không ngừng tràn tới chòm sao Orion. Đây quả thực là một cái cơ hội tốt.”
Nàng cầm li trà uống một hơi cạn sạch, nói tiếp: “Yến Vĩnh Liệt thiêu đốt thọ nguyên, dùng “Vương Hùng Thủ” duy trì tinh lực Đại Hùng tinh đã không có lực tái chiến. Đại Hùng tinh người duy nhất có thể tạo nên uy hiếp với chúng ta chỉ có một người.”
Đinh Đang giơ một ngón tay lên, sắc mặt nghiêm trọng. (Why so serious)
“Đao thánh Thiệu Đức.”
Bốn chữ này, rơi vào tai mọi người tựa như sét đánh. Mọi người cảm giác hô hấp khó khăn.
Thánh giai!
Bản thân hai chữ này, tựa như lực lượng mạnh mẽ không gì sánh bằng.
“Thiệu Đức cùng Yến Vĩnh Liệt quan hệ rất tốt, hai người từng là bạn tốt thuở thiếu niên. Nhưng mà khi lớn lên, tính tình dần trở nên không hợp. Yến Vĩnh Liệt dã tâm bừng bừng còn Thiệu Đức lại thập phần đạm bạc. Hắn luôn ẩn cư tại Thiên Hùng sơn mạch, sau khi Yến Vĩnh Liệt chấp chưởng Đại Hùng tinh từng vài lần mời Thiệu Đức nhưng đều bị hắn cự tuyệt. Yến Vĩnh Liệt giận tím ruột gan, lệnh đại quân áp sát. Không nghĩ tới Thiệu Đức phiêu nhiên đi tới, một đao chặt đôi Thiên Hùng sơn mạch khiến nước Nộ Lan Giang chảy ngược tới ngăn cách đại quân, không một ai dám vượt sông nửa bước. Đó là Ẩm Đao Hà nổi tiếng Đại Hùng tinh.”
Mọi người nghe xong trợn mắt há mồm. Bọn họ sớm biết thánh giai cường đại, nhưng lúc này nghe Đinh Đang kể lại phát hiện thánh giai so với chính mình tưởng tượng còn cường đại hơn.
“Thiệu Đức tuy rằng cùng Yến Vĩnh Liệt ý kiến bất đồng, nhưng mà quan hệ hai người lại không tệ như mọi người tưởng tượng. Yến Vĩnh Liệt từng tin tưởng đem Yến Đồ đến học tập đao pháp với Thiệu Đức, sau cùng vì Yến Đồ không có hứng thú với đao pháp mới xóa bộ. Thời khắc mấu chốt, Thiệu Đức nhất định sẽ ra tay.”
Đinh Đang sắc mặt nghiêm trọng lạ thường (Why so serious)
Bên trong phòng họp, không khí vô cùng nặng nè.
Chỉ có Binh là vẫn bảo trì được bình tĩnh.
Hắn thân kinh bách chiến, những đại chiến dịch trước đây hắn trải qua nằm ngoài sức tưởng tượng của võ gia đương đại. Một gã thánh giai không làm ý chí hắn dao động.
Binh nhìn Đinh Đang nghiêm chỉnh hỏi: “Chỉ có một gã thánh giải?”
Đinh Đang trong lòng cảm giác quái dị, lẽ nào Binh đại thúc cho rằng bọn họ có thể thắng? Nàng muốn nói cái gì, nhưng nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của Binh, không tự chủ mà gật đầu: “Chỉ có một gã thánh giai! Thiệu Đức này không có bằng hữu, hơn nữa cuộc chiến này phát sinh quá đột ngột, Đại Hùng tinh không có khả năng chuẩn bị quá tốt.”
“Rõ rồi, tan họp.”
Binh thần sắc bình tĩnh vươn người đứng dậy.