Chưởng quỹ cẩn thận xem xét từng kiện tài liệu, trong đó thời gian quan sát da của Tinh Hồn Xà là dài nhất. Thủ pháp xử lý của Nha Nha cực kỳ hoàn mỹ, chỉ cần kéo thẳng da rắn lên là từng miếng Lân phiến Thanh Đồng cũng ầm ầm rung động theo.
Chưởng quỹ tán thưởng:” Tấm da này là một trong những tấm da rắn lục giai tốt nhất mà ta từng thấy. Đây hẳn là một con Tinh Hồn Xà biến dị do hấp thu một mảnh võ hồn cổ đại. Tuy hồn hạch không có giá trị nhiều nhưng chỉ dựa vào phẩm chất của tấm da này đã tốt hơn Tinh Hồn Xà bình thường không ít rồi. Tấm da này tệ điếm nguyện ý mua với giá ba mươi vạn tinh tệ, một đôi nanh rắn thì hai vạn tinh tệ. Một xà cân giá năm vạn tinh tệ (Cân: gân). Tổng cộng là ba mươi bảy vạn tinh tệ. Ý ngài thế nào?”
Ba mươi bảy vạn tinh tệ, giá này đã vượt xa giá mà Đường Thiên dự liệu, hắn không nói hai lời dứt khoát đồng ý:”Được!”
“Sảng khoái!” Chưởng quỹ mừng rỡ đưa cho Đường Thiên một thẻ tinh tệ: ”Khách nhân không ngại có thể đi đến nơi khác để kiểm tra giá cả, tệ điếm xưa nay buôn bán chân thực, chỉ hy vọng sau này quý khách có thu hoạch thì có thể chiếu cố tệ điếm.”
“Không thành vấn đề!” Đường Thiên cũng sảng khoái gật đầu nhận thẻ tinh tệ rồi hỏi:” Trong thành Tam Hồn có cửa hàng nào nổi tiếng không?”
Chưởng quỹ hiển nhiên không xa lạ gì thành Tam Hồn trả lời:” Chính là Bảo Tạp Trai, nơi đó giá cả hơi đắt đỏ nhưng có nhiều đồ tốt.”
Nhớ tới lần trước khi lắp Thanh Đồng Cơ Giới Đà Điểu thì Dụ Bảo cũng nhắc đến Bảo Tạp Trai hẳn cửa hàng này cũng có danh tiếng không tệ.
Đường Thiên gật gầu ôm quyền chào chưởng quỹ:” Cảm ơn ngài.”
“Ngài quá khách khí rồi.” chưởng quỹ cũng khom người mỉm cười tiễn khách.
Đường Thiên thắng lợi trở về liền chạy thẳng tới Bảo Tạp Trai. Bảo Tạp Trai ở thành Tam Hồn cũng khá nổi bật, rất dễ tìm. Đường Thiên không mất quá nhiều thời gian liền tiến vào cửa hàng.
Quả là cửa hàng đứng đầu có khác, cái cửa hàng rách nát của Tái Lôi không thể nào so sánh được.
Trong cửa hàng thoang thoảng một mùi thơm nhẹ nhàng thanh tịnh, ghế sô pha nhồi lông thiên nga. Trên bàn trà đã bày sẵn thanh trà cùng món điểm tâm ngọt, nước trà vẫn còn hơi nóng lượn lờ. Mỗi nhân viên trong cửa hàng đều mặc sườn xám bó sát người, ai cũng xinh đẹp động lòng người. Chỉ là Đường Thiên lo nếu các nàng không cẩn thận thì bộ quần áo này hỏng mất.
“Chào mừng quý khách đến với Bảo Tạp Trai”
Một giọng nữ ngọt ngào vang lên đầy thân thiết khiến người ta không tự chủ được mà thả lỏng.
Đường Thiên quay ngang quay ngửa trong đầu đang nhẩm tính giá ngồi sô pha, trà bánh phục vụ và cả tiền lương của những người đẹp kia nữa, cuối cùng hắn bắt đầu lo cho túi tiền của mình, không biết ngần này linh thạch có đủ dùng không nữa.
“Xin hỏi quý khách tôi có thể giúp gì cho ngài?” Một thiếu nữ áo hồng dịu dàng tới hỏi.
“ Ta đến để xem có thẻ phù hợp không.” Đường Thiên thực ra cũng không có suy nghĩ chột dạ gì chỉ là tò mò nên quan sát xung quanh thôi. Đây là lần đầu tiên hắn thấy một cửa hàng xa hoa như vậy, vô tình đã thể hiện rõ vẻ “nhà quê” của mình.
Nhưng dù có biết đi chăng nữa thì Đường thiếu niên cũng sẽ không quá để ý.
Nhân viên cửa hàng cũng không vì vẻ Hai Lúa của Đường Thiên mà coi thường hắn, các nàng đã thấy nhiều rồi, nụ cười trên môi nàng không hề thay đổi vẫn dịu dàng hỏi :” Vậy thưa quý khách, ngài đại khái là cần loại gì?”
Đường Thiên nghĩ ngay tới việc mua thẻ Hồn tướng, đây cũng không phải do hắn nhất thời cao hứng mà làm.
Bởi lẽ không kể là trong thập bát đồng nhân thất hay trong chiến đấu hôm nay, hắn phát hiện khuyết điểm của mình chính là chân lực. Cảnh giới của hắn đã đột phá ngũ giai, chân lực so với trước đây càng mạnh mẽ hơn nhưng những phương diện khác tăng lên rất ít.
“Có Thiên Long quyết ngũ giai không? Hoặc là Hạc khí quyết ngũ giai cũng được?” Đường Thiên hỏi
Đây chính là hai tấm thẻ mà Đường Thiên cần nhất lúc này. Bất kể là Thiên long kình hay Hạc kình đều có tác dụng rất thực tế.
Nhân viên cửa hàng cũng không quá kinh ngạc, có thể tới đây mua hàng hiển nhiên không phải để mua thẻ Hồn tướng phổ thông. Nàng cực kỳ quen thuộc với thẻ Hồn tướng trong cửa hàng nên trả lời rất nhanh:” Có. Thẻ Thiên long cấp Hoàng Kim, giá sáu trăm vạn tinh tệ đảm bảo có thể lĩnh ngộ được Thiên Long kình. Hạc khí quyết ngũ giai thì bản điếm còn một tấm nhưng chỉ là cấp bạch nhân, cần ba mươi vạn tinh tệ.”
Đường Thiên rất kinh ngạc, giá cả 2 tấm thẻ này không ngờ lại cách nhau một trời một vực như thế, nhưng nghĩ kĩ ra thì cũng không khó hiểu cho lắm.
Một thẻ cấp Hoàng Kim, một thẻ cấp Bạch Ngân. Chưa kể Hạc khí quyết nổi tiếng là khó luyện càng khiến giá cả chênh lệch. Nhưng đối với Đường Thiên mà nói thì Hạc kình lại thực dụng hơn so với Thiên long kình bởi Hạc Thân kình liên miên không dứt lại sắc bén khôn cùng hiển nhiên thích hợp với hắn hơn là Thiên Long kình bạo liệt.
“Ta muốn mua tấm Hạc khí quyết ngũ giai.” Đường Thiên dứt khoát móc ra một nửa gia sản của mình.
Trong lòng hắn đang cực kỳ hưng phấn, thực lực của Bảo Tạp Trai quả nhiên mạnh mẽ, ngay cả thẻ Hồn tướng của Hạc phái cũng có bán ra, thực là lợi hại.
Giao dịch xong Đường Thiên lập tức trở về căn cứ.
Về căn cứ, Đường Thiên cũng không lập tức sử dụng thẻ mà đả tọa để khôi phục tinh thần trước.
Khi hắn mở mắt ra thì bản thân đã khôi phục tới trạng thái tốt nhất bèn lấy thẻ Hồn tướng Hạc khí quyết ngũ giai ra đưa chân lực vào. Tức thì có một cảm giác khó có thể diễn tả xuất hiện trong hắn, đồng thời vô số lộ tuyến phức tạp hiện ra trong đầu hắn.
Đường Thiên với trạng thái này tựa như xe nhẹ chạy đường quen, tinh tế cảm nhận những thể ngộ trong thẻ Hồn tướng này nhưng rất nhanh hắn chợt nhíu mày lai,
Cảm giác không đúng!
Không biết tại sao nhưng hắn cảm giác trong những thể ngộ này có rất nhiều chỗ không tự nhiên.
Hạc Thân kình được hắn sử dụng nhiều nhất nên thể ngộ cũng sâu nhất, có vài điểm hắn không thể giải thích được nhưng có thể cảm giác đúng hay không đúng. Đường Thiên bỗng nhớ lại lão đầu từng nói rằng Hạc khí quyết của Hạc phái đã thất truyền, có lẽ nào…
Hắn bỏ qua những thể ngộ phức tạp kia rồi tập trung nghiên cứu con đường vận hành chân lực.
Thể ngộ có thể khác nhau nhưng con đường vận hành chân lực sẽ không thay đổi. Sau khi thử vận hành vài vòng Đường Thiên phát hiện những thể ngộ ẩn trong thẻ Hồn tướng kia là sai.
Hắn không ngừng thử, chân lực trong cơ thể chợt tụ chợt tán, không ngừng có hạc hình xuất hiện quanh người.
Đã qua ba ngày Đường Thiên vẫn bế quan tu luyện Hạc Khí quyết.
Bỗng nhiên, một đôi mắt trong sáng chợt lóe lên trong bóng tối. Chân lực trong người Đường Thiên lay động, xông thẳng tới yết hầu, không chút nghĩ ngợi, hắn ngửa mặt lên trời huýt dài, tựa như tiếng hạc kêu!
Đường Thiên lập tức nhảy dựng lên cười ha hả.
“Hạc Thân kình đạt tới ngũ giai rồi. Ha ha ha ha! Quá lợi hại đi!’
“Quá sướng!”
“Oa oa oa, ta quả nhiên là thiếu niên như thần mà.
“Yêu yêu yêu, Hạc Thân kình, phá phá phá!”
Tái Lôi bất thình lình bị tiếng kêu gào của Đường Thiên dọa cho giật nảy mình, tay khẽ run đặt nhầm một linh kiện, tức thì nàng nổi trận lôi đình:” Tên ngu ngốc này! Lại phá hoại rồi!”
Một giờ sau.
Đường Thiên mặt mũi bầm dập đi ra từ thập bát đồng nhân thất, mặt hắn tái mét, hai mắt như muốn bốc lửa. Hắn đang hừng hực khí thế xông vào khiêu chiến thập bát đồng nhân thất vốn tưởng rằng dựa vào Hạc kình có thể giải quyết mọi chuyện không ngờ rằng lại bị tên đồng nhân số chín đè mông lên.
Khốn kiếp!
“Ta đã nói rồi mà, vô dụng thôi. Ngươi tốt hơn hết là luyện Triêm Y Điệt đi, Chấn Đãng Quyền tuy rất hữu dụng nhưng tá lực đả lực cũng là kỹ xảo cao cấp mà. ( Tá lực đả lực: mượn lực để đánh. Giống như Đẩu chuyển tinh di của nhà Mộ Dung với Càn Khôn đại na di của anh Trương Vô Kỵ vậy =)) ) Đương nhiên dựa vào trình độ của ngươi bây giờ để hiểu được tá lực đả lực có chút khó khăn đấy. Nhưng mà đi theo hướng này ít nhất còn có chút hi vọng mơ hồ a..”
Giọng của Binh rõ ràng có chút hả hê, sung sướng nhìn kẻ khác gặp họa.
Mặt Đường Thiên đen như đít nồi, hắn vốn cũng không phải loại người lòng dạ rộng rãi gì cho cam. Ngã hai lần ở cùng một cái hố đã làm hắn đủ nhục nhã rồi, giờ thì ngã không biết bao nhiêu lần cũng vẫn ở một cái hố thì không còn có thể dùng từ nhục nhã để miêu tả nữa rồi. Hắn chưa từng thất bại nhiều như thế, mà càng khiến cho hắn chó chấp nhận được là tới giờ hắn vẫn chưa tìm ra biện pháp giải quyết.
Khốn kiếp!
Đường Thiên nghiến răng nghiến lợi , tất cả nhục nhã tích tụ lại giống như giọt nước tràn ly, chút lý trí sót lại cũng không còn.
khốn kiếp…
Tại sao ngay cả những tên khốn kiếp này mình cũng không đánh lại…
Ngay cả mấy tên khốn kiếp này cũng đánh không được thì xông qua thông đạo sao đây?
Ngay cả mấy tên khốn kiếp này cũng đánh không được thì làm sao cứu được Thiên Huệ?
Ngay cả mấy tên khốn kiếp này cũng đánh không được thì mình sao có thể thành võ giả mạnh mẽ nhất được?
Ngay cả mấy tên khốn kiếp này cũng đánh không được …
Sao có thể như thế được!
“Đi chết đi! Bọn khốn kiếp!
Mắt Đường Thiên đột nhiên chuyển đỏ, vẻ mặt đầy dữ tợn rút ra ba tấm thẻ Hồn tướng, kim quang lập lòe, ba tấm thẻ Hoàng Kim!
Đây chính là bộ ba thẻ Hoàng Kim ngũ giai “Đại Bi Chưởng” “Đàm Thoái” “Tuyền Qua Tán Thủ” mà Tinh Hào đưa ra khi giao dịch dụng cụ luyện hồn ở khe năng lượng.
( Chưởng gì mà lại cần bi to nhỉ =)). Chắc là Bi trong đại từ đại bi; thối: chân, tuyền qua : xoáy nước)
Dưới cái nhìn đầy kinh sợ của Binh, Đường Thiên không chần chừ trực tiếp dùng cả ba tấm thẻ.
Ngao ô gầm lên một tiếng rồi Đường Thiên lại tiếp tục xông vào thập bát đồng nhân thất.
“Thằng ôn này…” mặt Binh trắng bệch ra.
Binh binh bang bang, Đường Thiên mặt mũi bầm dập lăn ra.
Không chần chừ, hắn lập tức đả tọa!
Một giờ sau Đường Thiên lại nhảy dựng lên, vung tay rống giận lao vào thập bát đồng nhân thất.
“Đến đây nào!”
Binh binh bang bang, Đường Thiên lại một lần nữa lăn ra từ Thập Bát Đồng Nhân thất.
Đường Thiên không nói một lời, lại bò dậy đả tọa.
Một giờ sau, tiếng rống giận lại một lần nữa vang lên.
…
Lần thứ hai mươi…
…
Lần thứ bốn mươi…
Binh ngây người nhìn Đường Thiên điên cuồng. Trong cuộc đời làm huấn luyện viên của gã vẫn chưa từng gặp thằng nào cố chấp, điên cuồng như thế.
Hắn từng gặp tên kiệt ngạo bất tuân, gặp những tên biến thái điên cuồng … những tên đó cuối cùng ai cũng vượt qua Thập Bát Đồng Nhân thất. Nhưng mà không ai lại dùng tư thế thảm liệt như thế đi tấn công Thập Bát Đồng Nhân thất.
Không sai, chính là tấn công. Không công chiếm được thề không bỏ qua.
Tinh thần tấn công đầy thảm liệt.
Chưa từng có!
Thằng này không biết thế nào là nổi giận sao? Chẳng lẽ cũng không biết đến chán nản? Chẳng lẽ hắn không biết đau sao? Chẳng lẽ hắn không biết thế nào là mệt mỏi rã rời sao? Chẳng lẽ hắn không biết còn nhiều thời gian sao?
Không cần thiết phải thảm liệt như vậy chứ!
Chỉ cần kiên trì từ từ bước tới chắc chắn có thể đến đích mà. Ai đi qua con đường này cũng đều làm như vậy. Điểm xuất phát của ngươi thấp hơn bọn họ, độ khó so với bọn họ cũng lớn hơn, thời gian tiêu tốn so với bọn họ cũng phải nhiều hơn, điều này là bình thường, hoàn toàn bình thường mà!
Ngươi cần gì phải làm như vậy...
Bọn nó chỉ là một đám đồng nhân thôi mà...
Chẳng lẽ... Chỉ là đối diện với đồng nhân mà thất bại cũng khiến ngươi căm ghét thế sao?
Binh nhìn mặt Đường Thiên đến xuất thần. Trên khuôn mặt ấy hiện rõ vẻ dữ tợn, chật vật cùng quật cường!
Trên khuôn mặt của một thiếu niên như thế hắn nên có đôi mắt rực cháy như lửa nữa đi.
Hỏa diễm trong mắt thiếu niên tựa như ánh sáng bình minh chiếu vào mí mắt Binh.
Hắn không khỏi thất thần.