“Hơn mười năm trước, có người thiếu chút nữa đã thành công. . .” Cơ U Cốc trầm mặc chốc lát nói.
“Ồ? Người nọ dùng biện pháp gì?” Chẳng những Thạch Ánh Lục, ngay cả Đề Thiện Thượng và Doãn Tử Chương đều hiếu kỳ.
“Dụng độc, mặc dù Vạn Niên Hợp Hoan Thụ cũng có hiệu quả trừ độc, nhưng gặp phải ‘ Vạn Cổ Tủy Độc’phát tác cực nhanh, hơn nữa thuộc tính tương khắc, cũng không thể tránh được, cứu không kịp. Trong thiên địa vốn không có đồ vật vô địch tuyệt đối, Vạn Niên Hợp Hoan Thụ càng lợi hại, gặp phải côn trùng cổ độc hung mãnh hoặc hỏa độc, cũng sẽ bị khắc chế.” Cơ U Cốc nói.
Thạch Ánh Lục hỏi: “Năm đó người kia không thành công, là vì sao?”
” Bị người sớm phát hiện ngăn lại, nếu không cung Thái Hư chỉ sợ đã sớm đổi chủ.”
Đề Thiện Thượng dùng sức xoa mặt nói: ” Nếu bọn họ từng thiếu chút nữa gặp chuyện không may, đối với chuyện này vốn nên có chút đề phòng chứ.”
“Bọn họ cũng không biết chuyện năm đó, người chuẩn bị hạ thủ đã bị bọn họ xem như là mất tích.” Cơ U Cốc nữa phát tin tức.
Chuyện này ngay cả Doãn Tử Chương cũng không khỏi ghé mắt nhìn xem, người năm đó hạ thủ, nhất định có chút quan hệ với Cơ U Cốc.
Cơ U Cốc cũng không giấu diếm, bình tĩnh nói: “Người nọ là mẹ ta, bà đã từng là trưởng lão cung Thái Hư, đã qua đời hơn hai mươi năm, bà táng thân ngay trong thông đạo bị đóng dưới đảo kia.”
Mẫu thân Cơ U Cốc từng cố gắng hạ độc cướp quyền khống chế cung Thái Hư ở đảo Âm Dương? Còn vô thanh vô tức táng thân dưới đất hơn hai mươi năm? Mấy người Đề Thiện Thượng hai mặt nhìn nhau, không biết nên nói gì.
Khó trách khi hắn nghe nói tới đảo Âm Dương, liền có biểu hiện thất thường như vậy.
Cơ U Cốc không có tiếp tục đề tài này: “Theo như lời Hướng Triện Thiên, Tiếu Thủ, hiện nay trong cung Thái Hư tổng cộng có Thiên Địa Nhân ba vị thái thượng trưởng lão, theo dòng họ riêng của từng người bọn họ của, chia ra hiệu đạo quân Thiên Chân, đạo quân Địa Tô và đạo quân Nhân Nghiêu. Chỉ cần ba người bọn họ vô sự, kế hoạch của Diễm Thí Thiên sẽ thất bại.”
“Nhưng là chúng ta căn bản không biết Diễm Thí Thiên sẽ lấy phương thức gì đến gần bọn họ hạ thủ với bọn họ.” Thạch Ánh Lục nói.
Doãn Tử Chương xem thường: “Chúng ta chỉ cần ngăn chặn Diễm Thí Thiên và Tô Đạm Hồng, tốt nhất là vĩnh viễn lưu lại bọn họ ở nơi đây.” Về phần đảo Âm Dương như thế nào, ba thái thượng trưởng lão cung Thái Hư có thể bị ám toán hay không, không có trong phạm vi chú ý của hắn.
Trong lúc nói chuyện, mấy người đã xuyên qua Tiên thành phồn hoa đã tới trước cửa cung Thái Hư, Đề Thiện Thượng làm Đại sư huynh tiến lên chính thức đưa lên bái thiếp.
Mấy người bọn hắn mặc dù chỉ là đến từ biên thùy Tây Nam đại lục Tấn Tiềm, một môn phái nhỏ không có danh tiếng gì, nhưng thực lực của bản thân không thể coi thường. Đệ tử giữ cửa không dám chậm trễ, lập tức cung kính mời bọn họ lên núi, cũng cấp báo chưởng môn.
Người tiếp khách đi lên ngẫu nhiên chính là hai người Hóa Băng, Dung Tuyết ngày đó từng gặp mặt ở trong Bảo hạm.
Hai người ấn tượng với mấy người phái Thánh Trí này quá sâu, Dung Tuyết lúc này tiến lên cười duyên với Đề Thiện Thượng nói: “Đề tiền bối, hôm đó các ngươi nói có việc, đột nhiên đi vòng về. Vãn bối rất tiếc nuối, không nghĩ tới nhanh như vậy chúng ta liền gặp mặt lại.”
Từ trước đến giờ Đề Thiện Thượng vô cùng tốt với mỹ nữ ôn nhu quyến rũ, có hỏi sẽ trả lời: “Bọn ta quả thật có chút chuyện không thể không trở về. Ta ngưỡng mộ cung Thái Hư đã lâu, sau khi trở về thương lượng cùng mấy sư đệ sư muội, khó được tới Bắc Hải một chuyến, nếu không dạo chơi tới đảo Âm Dương một chuyến, trở về ta sẽ ngượng ngùng với người khi nói ta đã đi qua Bắc Hải! Ta một ngày cũng không chờ được, nên nhanh chóng đi tới .”
Dung Tuyết nghe lời này của hắn cười đến cười run rẩy hết cả người. Ánh mắt nhìn về hai người Doãn Tử Chương, Cơ U Cốc mềm mỏng cơ hồ có thể chảy ra nước, tu sĩ Kết Đan tuấn mỹ trẻ tuổi như vậy thật là rất hiếm thấy đó!
Hết lần này tới lần khác tuy Cơ U Cốc cười rất ôn hòa nhưng rõ ràng vẻ cự tuyệt người ngoài ngàn dặm, Doãn Tử Chương lại càng như núi băng, trên mặt không chút biểu tình, nhìn ai đều giống như nhìn đầu gỗ.
Trong cung rất nhanh tới hai vị trưởng lão Kết Đan, song phương xã giao mấy câu sau đó liền thịnh tình muốn mời bọn họ ở lại cung Thái Hư, Cơ U Cốc ngay lập tức đáp ứng.
Hắn đoán chừng Diễm Thí Thiên hơn phân nửa cũng xen lẫn trong đám khách nhân, bọn hắn ở tại khách viện vừa vặn đi tra nhân vật khả nghi.
Đối với việc Cơ U Cốc nói có chuyện gấp muốn bái kiến trực tiếp ba vị thái thượng trưởng lão. Người cung Thái Hư nhận lời, cũng nói sẽ mau chóng an bài
Hết thảy xảy ra rất thuận lợi không ngờ, chẳng qua là trong lòng Doãn Tử Chương vẫn có cảm giác, cảm thấy nôn nóng bất an . . . .
Sâu trong lòng đất dưới đảo Âm Dương, toàn thân Chu Chu bao quanh trong một tầng ngọn lửa màu cam thật mỏng, từ từ bơi hướng một đám bọt nước trong suốt nho nhỏ ngay giữa đầm nước.
Ngọn lửa trong suốt bình tĩnh chung quanh bởi vì Vĩnh Sinh Chi hỏa trên người nàng kích thích mà trở nên xao động bất an, không ngừng cố gắng xâm nhập vào xông phá ngọn lửa phòng hộ trên người Chu Chu, tinh lọc triệt để “Dị vật” dám can đảm xâm nhập phạm vi của nó.
Mỗi lần Chu Chu tiến lên phía trước một chút. Đều cảm thấy sau một khắc nàng sẽ gặp tai hoạ ngập đầu, bị Mật Tuyền Tịnh Hỏa vô khổng bất nhập (chỗ nào cũng có) cắn nuốt tan rã.
Ba trượng, hai trượng, một trượng, năm thước, ba thước, một thước. . . . . . rốt cục mồi lửa Mật Tuyền Tịnh Hỏa có thể chạm đến tay.
Nếu như Chu Chu không phải là có hai loại Thiên Hỏa dung hợp mà thành Vĩnh Sinh Chi hỏa bảo vệ toàn thân, chỉ sợ lúc chạm vào Mật Tuyền Tịnh Hỏa trong nháy mắt cũng sẽ bị Liệt Diễm bất động này thôn tính tiêu diệt đồng hóa, nhưng bây giờ tình hình cũng không tốt hơn quá nhiều.
Nếu như nàng muốn hấp thu Mật Tuyền Tịnh Hỏa, nhất định phải mở rộng một lỗ hổng để cho mồi lửa tiến vào thân thể của nàng. Kết quả là thành công đem ba loại Thiên Hỏa dung hợp, hay hoặc giả là bị Mật Tuyền Tịnh Hỏa cắn trả, người bị thương nặng thậm chí bỏ mình, ai cũng không cách nào dự liệu.
Nếu như trên người Chu Chu không có chuyện gì, trước hấp thu hai loại Thiên Hỏa, vậy còn dễ làm một chút, nàng trời sinh thân thể thuần khiết, đúng là Kí chủ vật dẫn mà Mật Tuyền Tịnh Hỏa dễ dàng nhất tiếp nhận, Chu Chu không có lựa chọn để cho Tiểu Trư, hỏa linh phân thân đi hấp thu Mật Tuyền Tịnh Hỏa, mà lựa chọn lấy nguyên thân tự mình ra sân, chính là vì nguyên nhân này.
Nhưng là hết lần này tới lần khác trong cơ thể nàng có thêm hai loại”Tạp chất” , ba cái va chạm xuống, tính nguy hiểm liền tăng lên rất nhiều.
Hai tay Chu Chu nhấc lên, nhẹ nhàng bốc lên một ít đám bọt nước nhìn như bình thường không có gì lạ, hít một hơi thật sâu, dùng Vĩnh Sinh Chi hỏa nhập bọt nước vào trong, chậm rãi xuyên thấu qua hai tay, hút bọt nước vào trong cơ thể.
Bọt nước bao quanh ngọn lửa màu cam từ từ biến mất, nước trong đầm cũng bốc hơi sạch sẽ trong nháy mắt, Chu Chu ngồi ngay ngắn trong đáy đầm trống không, hai tay kết ấn, trên bàn tay trái phía hiện ra một vòng hào quang mặt trời mới mọc đỏ tía vạn trượng, phía trên tay phải hiện ra một một cây mầm xanh biếc bừng bừng sức sống.
Theo mặt trời hư ảnh mới mọc cùng với cây mầm dần dần ngưng tụ, vẻ mặt Chu Chu cũng trở nên ngày càng thống khổ, nàng tạm thời dời xuất hai loại Thiên Hỏa mình đã hấp thu ra ngoài cơ thể, Mật Tuyền Tịnh Hỏa mới vừa hấp thu nhập vào cơ thể lập tức mất đi tất cả khống chế, ở trong cơ thể nàng mãnh liệt bạo phát.
Không giống với Húc Dương Minh hỏa và Trường Sinh Tiên hỏa độ nóng rừng rực, Mật Tuyền Tịnh Hỏa mát mẻ như nước, nơi đi qua chỉ còn một mảnh trong suốt linh hoạt kỳ ảo, kịch liệt thống khổ như dự đoán cũng không phủ xuống, trong lòng Chu Chu trống rỗng, thân thể giống như cũng trở nên hư vô, giống như đặt mình trong thế giới bừng sáng, thân như lưu ly, vô sắc vô cảm.
Chỉ trong chốc lát, Mật Tuyền Tịnh Hỏa đã hợp thành một khối với Chu Chu.
Chu Chu mở mắt, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, thân thể chính mình cũng quá chiếm tiện nghi rồi, hấp thu Mật Tuyền Tịnh Hỏa lại đơn giản đến vậy!
Chỉ là nhìn hai luồng Thiên Hỏa trên hai tay một chút, nàng không nhịn được nở nụ cười khổ, đợi nàng đem hai loại mồi lửa này một lần nữa thu hồi vào cơ thể, khảo nghiệm chân chính mới bắt đầu.