Đương nhiên, thỏa thuận này cũng chỉ vẻn vẹn ở bề ngoài, người chân chính chấp hành cũng không có nhiều, dù sao đấu tranh giữa Nhân tộc và yêu tộc đã kéo dài hơn vạn năm, đã trở thành cừu hận không có cách nào tiêu diệt hết được.
- Muốn đi?
Thiên Dịch lão nhân thấy sau khi Diệp Huyền đi vào lập tức muốn rời đi. Trên mặt lập tức hiện lên vẻ dữ tợn vẻ, hắn đột nhiên vung quyền trượng bằng xương trong tay lên. Sưu một cái, một đạo quang mang vô hình màu đen giống như đột nhiên xuất hiện, đem toàn bộ đại điện bao quanh lại.
Sưu!
Đồng thời cũng có một đạo khí thế khó hiểu bao phủ toàn bộ hư không lại, trấn áp lên trên người Thôn Phệ võ hồn. Diệp Huyền có thể cảm giác được rõ ràng, toàn bộ hư không trong nháy mắt đã bị phong tỏa.
Thân thể Diệp Huyền đột nhiên run lên, lạnh lùng nói:
- Bản vương chính là thành viên của Lang Hoàng điện trong Vô Tận sơn mạch, nhìn dáng dấp của các hạ có lẽ cũng là cường giả tông môn nhân loại a. Sao nào? Chẳng lẽ ngươi muốn làm trái với thỏa thuận giữa hai tộc hay sao?
Ngữ khí của hắn lạnh lùng nghiêm nghị, thế nhưng trong lòng lại âm thầm khiếp sợ, hắn đã nhìn ra, cường giả Huyền Cơ Tông này, ngoại trừ là thất phẩm luyện hồn sư ra, không ngờ lại là một tên Võ Hoàng bát giai.
Mà khí thế không tên kia chính là lực lượng vực giới kết giới mà chỉ có Võ Hoàng bát giai mới nắm giữ được.
Trong lòng hắn cực kỳ khiếp sợ, lần này Huyền Cơ Tông lại phái ra một tên Võ Hoàng bát giai, còn có nhiều cường giả Võ Vương như vậy. Từ trước tới nay bọn họ đều không hề lộ diện, tất cả đều ẩn giấu ở bên trong cấm địa hoàng cung, rốt cuộc là muốn làm cái gì a?
Diệp Huyền cảm nhận được khí tức âm mưu rất lạnh.
- Vô Tận sơn mạch, Lang Hoàng điện?
Thiên Dịch lão nhân hơi nhướng mày, nhìn Diệp Huyền một chút, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì đó. Thế nhưng sau đó bên trong ánh mắt của hắn đột nhiên có một đạo sát cơ chợt lóe lên.
- Không tốt.
Trong lòng Diệp Huyền nhất thời kinh hãi, không có một chút do dự nào mà lập tức hóa thành một đạo lưu quang đột nhiên xông vào bên trên bình phong màu đen kia.
Sưu!
Từng đạo từng đạo khói đen từ trên người Thôn Phệ võ hồn bốc lên, Diệp Huyền lập tức cảm giác được có một cảm giác đau đớn mãnh liệt từ trên người Thôn Phệ võ hồn lan tràn ra, hồn khí lực trên người Thôn Phệ võ hồn bắt đầu nhanh chóng yếu bớt.
- Lão tổ?
Đám người Đường Chiêu liên tục nhìn về phía Thiên Dịch lão nhân.
- Giết nó, hồn niệm của huyền thú cấp bậc Yêu Vương, về căn bản, một khi hồn niệm bị diệt sẽ giống như linh hồn tiêu tan, chắc chắn sẽ phải chết.
Thiên Dịch lão nhân lạnh lùng nói, đồng thời từng đạo từng đạo lưu quang từ bên trong quyền trượng màu đen của hắn bắn mạnh ra, nhanh chóng chém về phía vị trí của Thôn Phệ võ hồn.
Tuy rằng không muốn để cho tông môn của mình chọc vào yêu tộc. Thế nhưng Yêu Vương này đã dò xét đến bí mật lớn của Huyền Cơ Tông bọn họ. Nếu như để cho nó rời đi, một khi bí mật bại lộ, kế hoạch của Huyền Cơ Tông bọn họ sẽ dã tràng xe cát, đây là điều mà Thiên Dịch lão nhân tuyệt đối không cho phép xảy ra.
Bởi vậy cho dù liều lĩnh chọc phải cường địch yêu tộc thì hắn cũng phải đem hồn niệm huyền thú trước mặt này chém giết.
Có Thiên Dịch lão nhân dặn dò, mấy người Đường Chiêu cũng liên tục động thủ, từng đạo từng đạo lưu quang bảy màu giống như lưu tinh trong bầu trời đêm, bắn về phía Thôn Phệ võ hồn mà tới.
- Đáng chết.
Sắc mặt Diệp Huyền âm trầm, hắn không hề nghĩ tới người Huyền Cơ Tông lại đột nhiên ra tay tàn nhẫn như vậy. Cũng may ở bên trong cung điện cổ này, đám người Đường Chiêu đều có cố kỵ trong lòng, cho nên không dám đánh ra uy lực quá mạnh mẽ.
Diệp Huyền liên tục bấm thủ quyết, trên Thôn Phệ võ hồn không ngừng bắn ra từng đạo hắc mang mông lung mịt mờ, tốc độ trong nháy mắt tăng vọt, không ngừng đỡ trái đỡ phải ở bên trong cung điện.
Đồng thời hắn liên tục gào thét:
- Nhân loại, ta chính là Yêu Vương Lang Hoàng điện, các ngươi lại dám động thủ với ta, chẳng lẽ không sợ Lang Hoàng đại nhân ta trả thù hay sao.
Trong lòng Diệp Huyền âm thầm lo lắng, Thôn Phệ võ hồn của hắn bây giờ cũng mới chỉ có tứ tinh mà thôi. Bởi vì thuộc tính võ hồn đặc thù cho nên mới làm cho có thể chống đối chốc lát dưới tấn công của Võ Vương thất giai, nếu như tiếp tục phòng ngự, sớm muộn gì cũng sẽ bị diệt.
Đường Chiêu híp mắt, lạnh giọng quát lên:
- Các hạ, ngươi xông vào yếu địa của Huyền Cơ Tông ta, còn không mau mau bó tay chịu trói. Như vậy vẫn còn có một chút hi vọng sống, bằng không hôm nay ngươi hẳn sẽ phải chết.
Hắn một mặt quát lạnh, một mặt bên trên đỉnh đầu bắt đầu hiện ra khí tức võ hồn nồng đậm, hiển nhiên là muốn thả ra võ hồn của hắn, muốn tiến hành đối kháng với Thôn Phệ võ hồn của Diệp Huyền.
- Liều mạng!
Diệp Huyền thấy thế ánh mắt lập tức trở nên hung ác, nếu như để cho đám người Đường Chiêu đều thả ra võ hồn để đối kháng, coi như là thực lực của Thôn Phệ võ hồn mạnh mẽ thì cũng khó có thể chặn được nhiều công kích như vậy.
- Vô Tương Hồn Quyết... hư không độn toa!
Thôn Phệ võ hồn màu đen giống như chiến thần trong nháy mắt lớn tiếng nói. Hắn không chống lại nữa mà toàn bộ thân thể hóa thành một đạo lưu quang, sưu một cái đã xuyên qua vực giới kết giới và bình phong màu đen của Thiên Dịch lão nhân, sau đó mạnh mẽ va chạm vào bên trên vách tường hồn thức kia.
Toàn thân Thôn Phệ võ hồn có khói đen ứa ra, giống như bị thiêu đốt vậy, tiếng xì xì kéo dài không dứt. Lực lượng võ hồn không ngừng trôi qua, lực cắn nuốt khủng bố được phóng thích ra, trong nháy mắt đã nuốt chửng vách tường hồn thức tạo thành một lỗ thủng, sau đó xông ra ngoài.
- Đáng chết, để cho nó chạy trốn rồi.
Đường Chiêu phẫn nộ quát một tiếng, lập tức định đuổi theo.
- Đừng đuổi.
Thiên Dịch lão nhân khẽ quát một tiếng, trong con ngươi có quang mang lập lòe, biến ảo không ngừng.
Thân thể Đường Chiêu dừng lại, có chút không rõ nhìn về phía hắn:
- Lão tổ?
Vẻ mặt Thiên Dịch lão nhân âm trầm nói:
- Bên ngoài có quá nhiều võ giả, các ngươi đi ra ngoài, nhất định sẽ đánh rắn động cỏ, gây ra bạo loạn, vì kế hoạch của tông môn, chúng ta quyết không thể bại lộ chính mình.
Đường Chiêu cau mày nói:
- Thế nhưng tên huyền thú cấp bậc Yêu Vương này đã nhìn thấy chúng ta bố trí, liệu nó có thể tiết lộ tin tức hay không?&
- Muốn đi?
Thiên Dịch lão nhân thấy sau khi Diệp Huyền đi vào lập tức muốn rời đi. Trên mặt lập tức hiện lên vẻ dữ tợn vẻ, hắn đột nhiên vung quyền trượng bằng xương trong tay lên. Sưu một cái, một đạo quang mang vô hình màu đen giống như đột nhiên xuất hiện, đem toàn bộ đại điện bao quanh lại.
Sưu!
Đồng thời cũng có một đạo khí thế khó hiểu bao phủ toàn bộ hư không lại, trấn áp lên trên người Thôn Phệ võ hồn. Diệp Huyền có thể cảm giác được rõ ràng, toàn bộ hư không trong nháy mắt đã bị phong tỏa.
Thân thể Diệp Huyền đột nhiên run lên, lạnh lùng nói:
- Bản vương chính là thành viên của Lang Hoàng điện trong Vô Tận sơn mạch, nhìn dáng dấp của các hạ có lẽ cũng là cường giả tông môn nhân loại a. Sao nào? Chẳng lẽ ngươi muốn làm trái với thỏa thuận giữa hai tộc hay sao?
Ngữ khí của hắn lạnh lùng nghiêm nghị, thế nhưng trong lòng lại âm thầm khiếp sợ, hắn đã nhìn ra, cường giả Huyền Cơ Tông này, ngoại trừ là thất phẩm luyện hồn sư ra, không ngờ lại là một tên Võ Hoàng bát giai.
Mà khí thế không tên kia chính là lực lượng vực giới kết giới mà chỉ có Võ Hoàng bát giai mới nắm giữ được.
Trong lòng hắn cực kỳ khiếp sợ, lần này Huyền Cơ Tông lại phái ra một tên Võ Hoàng bát giai, còn có nhiều cường giả Võ Vương như vậy. Từ trước tới nay bọn họ đều không hề lộ diện, tất cả đều ẩn giấu ở bên trong cấm địa hoàng cung, rốt cuộc là muốn làm cái gì a?
Diệp Huyền cảm nhận được khí tức âm mưu rất lạnh.
- Vô Tận sơn mạch, Lang Hoàng điện?
Thiên Dịch lão nhân hơi nhướng mày, nhìn Diệp Huyền một chút, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì đó. Thế nhưng sau đó bên trong ánh mắt của hắn đột nhiên có một đạo sát cơ chợt lóe lên.
- Không tốt.
Trong lòng Diệp Huyền nhất thời kinh hãi, không có một chút do dự nào mà lập tức hóa thành một đạo lưu quang đột nhiên xông vào bên trên bình phong màu đen kia.
Sưu!
Từng đạo từng đạo khói đen từ trên người Thôn Phệ võ hồn bốc lên, Diệp Huyền lập tức cảm giác được có một cảm giác đau đớn mãnh liệt từ trên người Thôn Phệ võ hồn lan tràn ra, hồn khí lực trên người Thôn Phệ võ hồn bắt đầu nhanh chóng yếu bớt.
- Lão tổ?
Đám người Đường Chiêu liên tục nhìn về phía Thiên Dịch lão nhân.
- Giết nó, hồn niệm của huyền thú cấp bậc Yêu Vương, về căn bản, một khi hồn niệm bị diệt sẽ giống như linh hồn tiêu tan, chắc chắn sẽ phải chết.
Thiên Dịch lão nhân lạnh lùng nói, đồng thời từng đạo từng đạo lưu quang từ bên trong quyền trượng màu đen của hắn bắn mạnh ra, nhanh chóng chém về phía vị trí của Thôn Phệ võ hồn.
Tuy rằng không muốn để cho tông môn của mình chọc vào yêu tộc. Thế nhưng Yêu Vương này đã dò xét đến bí mật lớn của Huyền Cơ Tông bọn họ. Nếu như để cho nó rời đi, một khi bí mật bại lộ, kế hoạch của Huyền Cơ Tông bọn họ sẽ dã tràng xe cát, đây là điều mà Thiên Dịch lão nhân tuyệt đối không cho phép xảy ra.
Bởi vậy cho dù liều lĩnh chọc phải cường địch yêu tộc thì hắn cũng phải đem hồn niệm huyền thú trước mặt này chém giết.
Có Thiên Dịch lão nhân dặn dò, mấy người Đường Chiêu cũng liên tục động thủ, từng đạo từng đạo lưu quang bảy màu giống như lưu tinh trong bầu trời đêm, bắn về phía Thôn Phệ võ hồn mà tới.
- Đáng chết.
Sắc mặt Diệp Huyền âm trầm, hắn không hề nghĩ tới người Huyền Cơ Tông lại đột nhiên ra tay tàn nhẫn như vậy. Cũng may ở bên trong cung điện cổ này, đám người Đường Chiêu đều có cố kỵ trong lòng, cho nên không dám đánh ra uy lực quá mạnh mẽ.
Diệp Huyền liên tục bấm thủ quyết, trên Thôn Phệ võ hồn không ngừng bắn ra từng đạo hắc mang mông lung mịt mờ, tốc độ trong nháy mắt tăng vọt, không ngừng đỡ trái đỡ phải ở bên trong cung điện.
Đồng thời hắn liên tục gào thét:
- Nhân loại, ta chính là Yêu Vương Lang Hoàng điện, các ngươi lại dám động thủ với ta, chẳng lẽ không sợ Lang Hoàng đại nhân ta trả thù hay sao.
Trong lòng Diệp Huyền âm thầm lo lắng, Thôn Phệ võ hồn của hắn bây giờ cũng mới chỉ có tứ tinh mà thôi. Bởi vì thuộc tính võ hồn đặc thù cho nên mới làm cho có thể chống đối chốc lát dưới tấn công của Võ Vương thất giai, nếu như tiếp tục phòng ngự, sớm muộn gì cũng sẽ bị diệt.
Đường Chiêu híp mắt, lạnh giọng quát lên:
- Các hạ, ngươi xông vào yếu địa của Huyền Cơ Tông ta, còn không mau mau bó tay chịu trói. Như vậy vẫn còn có một chút hi vọng sống, bằng không hôm nay ngươi hẳn sẽ phải chết.
Hắn một mặt quát lạnh, một mặt bên trên đỉnh đầu bắt đầu hiện ra khí tức võ hồn nồng đậm, hiển nhiên là muốn thả ra võ hồn của hắn, muốn tiến hành đối kháng với Thôn Phệ võ hồn của Diệp Huyền.
- Liều mạng!
Diệp Huyền thấy thế ánh mắt lập tức trở nên hung ác, nếu như để cho đám người Đường Chiêu đều thả ra võ hồn để đối kháng, coi như là thực lực của Thôn Phệ võ hồn mạnh mẽ thì cũng khó có thể chặn được nhiều công kích như vậy.
- Vô Tương Hồn Quyết... hư không độn toa!
Thôn Phệ võ hồn màu đen giống như chiến thần trong nháy mắt lớn tiếng nói. Hắn không chống lại nữa mà toàn bộ thân thể hóa thành một đạo lưu quang, sưu một cái đã xuyên qua vực giới kết giới và bình phong màu đen của Thiên Dịch lão nhân, sau đó mạnh mẽ va chạm vào bên trên vách tường hồn thức kia.
Toàn thân Thôn Phệ võ hồn có khói đen ứa ra, giống như bị thiêu đốt vậy, tiếng xì xì kéo dài không dứt. Lực lượng võ hồn không ngừng trôi qua, lực cắn nuốt khủng bố được phóng thích ra, trong nháy mắt đã nuốt chửng vách tường hồn thức tạo thành một lỗ thủng, sau đó xông ra ngoài.
- Đáng chết, để cho nó chạy trốn rồi.
Đường Chiêu phẫn nộ quát một tiếng, lập tức định đuổi theo.
- Đừng đuổi.
Thiên Dịch lão nhân khẽ quát một tiếng, trong con ngươi có quang mang lập lòe, biến ảo không ngừng.
Thân thể Đường Chiêu dừng lại, có chút không rõ nhìn về phía hắn:
- Lão tổ?
Vẻ mặt Thiên Dịch lão nhân âm trầm nói:
- Bên ngoài có quá nhiều võ giả, các ngươi đi ra ngoài, nhất định sẽ đánh rắn động cỏ, gây ra bạo loạn, vì kế hoạch của tông môn, chúng ta quyết không thể bại lộ chính mình.
Đường Chiêu cau mày nói:
- Thế nhưng tên huyền thú cấp bậc Yêu Vương này đã nhìn thấy chúng ta bố trí, liệu nó có thể tiết lộ tin tức hay không?&