Mục lục
Huyền Thiên Hồn Tôn - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngươi là ai? Dựa vào cái gì mà giao Diệp Huyền cho các ngươi?

Nhìn khôi giáp trên người bọn họ, đồng tử của Phiền Hách đột nhiên co rụt lại, nhưng vẫn cố hừ lạnh nói.

- To gan!

- Làm càn!

- Dám ăn nói như vậy với Vương đội trưởng!

Mấy nam tử huyết giáp sau lưng Vương Đạo đều quát lạnh, vẻ mặt hung hãn.

Luận thực lực, bọn họ đều không bằng Phiền Hách, chính là luận kiêu ngạo, ánh mắt của mấy người kia căn bản không xem Phiền Hách ra gì, quát lên y hệt như đang la thuộc hạ của mình.

- Phiền Hách, giao người này cho thiết huyết vệ đi, chuyện này sẽ do cấm vệ quân thiết huyết vệ bọn họ tiếp quản.

Ngay tại lúc này, một thanh âm trầm ổn vang lên, một nam tử khí thế bất phàm đi tới từ phía sau đội ngũ, cùng đi tới với gã còn có Long thống lĩnh và hai đại hầu gia.

- Hứa đại nhân.

Phiền Hách thấy đối phương thì lập tức biến sắc.

Người này đúng là Hứa Thượng đại thống lĩnh của trị an sở thuộc thành vệ quân, đồng thời cũng là cấp trên của gã và Long thống lĩnh.

- Phiền Hách, ngươi còn không mau mở cửa lao ra, giao phạm nhân cho thiết huyết vệ, chẳng lẽ lời của Hứa thống lĩnh nói ngươi cũng không nghe hay sao?

Long thống lĩnh cười lạnh.

Phiền Hách nhìn về phía Hứa thống lĩnh:

- Hứa đại nhân, vụ án này vẫn là do trị an sở chúng ta quản hạt, dựa vào cái gì mà giao cho thiết huyết vệ.

- Làm càn!

- Hứa thống lĩnh, thủ hạ này của ngươi đúng là vô pháp vô thiên, thực sự cho rằng thành vệ quân là của hắn hay sao? Ngay cả thiết huyết vệ ta cũng không để vào mắt.

Ánh mắt của Vương Đạo trở nên lạnh lẽo, trào phúng nhìn Phiền Hách.

Thiết huyết vệ là một phần của cấm vệ quân vương cung của vương thành, chuyên môn chấp chưởng án kiện hình phạt của vương thành, trên có vương công đại thần, dưới có bình dân bách tính, đều có thể bắt nhốt chém giết, quyền thế ngập trời.

Mà trị an sở thành vệ quân chỉ có thể quản lý những án kiện hình phạt bình thường, so địa vị, thành vệ quân và cấm vệ quân căn bản không thể so bì.

Bởi vậy cho nên Vương Đạo làm đội trưởng thiết huyết vệ này, căn bản có thể không để phó thống lĩnh trị an sở như Phiền Hách vào trong mắt.

- Hứa thống lĩnh, đây là thủ hạ của trị an sở các ngươi sao? Vô pháp vô thiên như vậy, không biết tôn ti, người như vậy, cư nhiên còn có thể đảm nhiệm chức phó thống lĩnh ở trị an sở các ngươi sao.

- Đúng đó Hứa thống lĩnh, xem ra trị an sở các ngươi tàng ô nạp cấu, loại người nào cũng có, người như vậy nếu là ở trong quân của ta thì đã sớm bị ta lôi ra chém đầu rồi.

Thiên Khải hầu và Trấn Quân hầu cũng cười lạnh lên tiếng.

- Các vị nói rất đúng.

Trong mắt Hứa thống lĩnh lóe ra một đạo tinh quang, thản nhiên nói:

- Phiền Hách, từ nay về sau, ngươi không còn là phó thống lĩnh trị an sở nữa, cởi khôi giáp phó thống lĩnh của ngươi ra rồi giơ tay chịu trói đi.

Phiền Hách biến sắc, cao giọng nói:

- Hứa thống lĩnh, chẳng lẽ ngươi có thể để mặc cho những người này làm xằng làm bậy ở trị an sở hay sao?

- Phiền Hách, trợn to mắt chó của ngươi lên mà nhìn cho rõ, đây là Hứa thống lĩnh, chẳng lẽ ngay cả lời Hứa thống lĩnh nói ngươi cũng không nghe, người đâu, bắt hắn lại cho ta.

Một đám thành vệ quân lập tức bao vây Phiền Hách.

Có Hứa thống lĩnh ở đây, trong mắt Phiền Hách lộ ra một tia bi ai, lập tức bị bắt lại, đồng thời, chìa khóa phòng giam kia cũng rơi vào trong tay đối phương.

- Vương đội trưởng, Diệp Huyền này liền giao cho thiết huyết vệ các ngươi.

Hứa Thượng cười nhạt một tiếng, gã là người của đại vương tử, tự nhiên biết rõ mục đích của Vương Đạo này khi tới đây là gì.

- Đi thôi.

Vương Đạo sai hai tên thiết huyết vệ áp giải Diệp Huyền, cười lạnh:

- Diệp Huyền, ngươi bên đường mưu sát con của hầu gia, xem như phản quốc, mưu nghịch, căn cứ luật pháp, hiện tại do thiết huyết vệ của ta tới bắt đi, ngươi cứ yên tâm đi, ta sẽ không để cho ngươi chết đi một cách dễ dàng đâu.

Vương Đạo nhếch môi cười lạnh:

- Đúng rồi, Hứa thống lĩnh, ta muốn điều một người của Long thống lĩnh lúc trước chưởng quản vụ án này, biết nhiều về vụ án này, để cho hắn theo ta tới thiết huyết vệ, cùng thiết huyết vệ ta phá án, chắc là không thành vấn đề đấy chứ?

- Lời Vương đội trưởng nói đương nhiên không có vấn đề.

- Đạ tạ Vương đội trưởng tín nhiệm, Vương đội trưởng, việc ác mà tên này đã làm, trị an sở chúng ta đã điều tra rõ ràng rồi, chỉ là người này ngoan cố chống cự, thủy chung không chịu nhận tội.

- Yên tâm đi, tới thiết huyết vệ thì hắn nhất định sẽ nhận.

Vương Đạo cười lạnh.

Trong lòng mọi người ở đây đều phát lạnh, thiết huyết vệ thẩm vấn đều là một ít vụ án phản quốc, mưu nghịch, thậm chí là gián điệp của địch quốc, sau khi bị bắt lại cũng sẽ do thiết huyết vệ thẩm vấn.

Bởi vậy cho nên luận thủ đoạn, thiết huyết vệ so với trị an sở thì đáng sợ hơn nhiều lắm, một người bình thường đi vào, sau đó lại phát điên đi ra cũng là chuyện thường.

Còn đa số thì đều là thi cốt vô tồn, biến mất khỏi nhân gian.

Ngay tại lúc một đám người chuẩn bị rời đi thì bên ngoài đột nhiên có một người vội vàng đi vào, sau lưng của gã còn dẫn theo một người, chính là Lưu Chí Văn.

- Hứa thống lĩnh, người này là Lưu chấp sự của hồn sư tháp, nói là có chuyện muốn gặp ngươi.

- Chấp sự của hồn sư tháp?

Mọi người đều quay đầu nhìn lại, Hứa Thượng lập tức mở miệng:

- Các hạ muốn gặp ta? Có chuyện gì sao?

- Tại hạ là chấp sự của hồn sư tháp Lưu Chí Văn, phụng mệnh của Khô Trần trưởng lão, tới đây đòi người.

Lưu Chí Văn ở trước mặt của Khô Trần trưởng lão thì căn bản là cúi đầu thấp tới mức không thể thấp hơn, nhưng ở trước mặt đám người Hứa thống lĩnh thì lại cao cao ngẩng dầu, lớn tiếng nói chuyện.

Hồn sư tháp, đây tuyệt đối là một cái tổ chức vượt xa bên ngoài vương quốc, bất kỳ chấp sự nào ở trong đó đi ra đều là nhân vật không sợ tầng thứ thống lĩnh trị an sở.

- Đòi người?

Hứa thống lĩnh sững sờ, chợt hỏi:

- Không biết người ngươi muốn nói tới là ai?

- Đương nhiên chính là Diệp Huyền đại sư bị trị an sở các ngươi bắt về.

Lưu Chí Văn ngạo nghễ nói.

- Diệp Huyền đại sư?

Trong lòng Hứa thống lĩnh run lên, đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền ở đằng sau, gã thật không ngờ, Diệp Huyền cư nhiên lại có quan hệ với hồn sư tháp, nếu thật sự là như vậy thì chuyện này phiền toái rồi.

Chẳng những là gã, ngay cả đám người Thiên Khải hầu, Trấn Quân hầu cũng ngây ra, một trưởng lão của hồn sư tháp phái chấp sự tới đòi Diệp Huyền, không ngờ Diệp Huyền này cư nhiên có địa vị như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK