Hắn ném các loại linh dược vào trong lò đan.
Ánh mắt hắn ngưng trọng và dùng linh thức quan sát.
Đúng như Dược lão đã nói lúc trước, dù hắn hiện tại là Vu Vương thất giai nhất trọng nhưng huyền thức không kém gì Luyện Dược Sư thất phẩm đỉnh phong, nhưng dù sao khoảng cách Luyện Dược Sư bát phẩm còn không ít, chỉ cần luyện chế có sai lầm sẽ thất bại trong gang tấc.
Cả quá trình Diệp Huyền làm thập phần cẩn thận, không dám có một tia sơ suất, cho dù là quá trình tinh luyện cũng làm thật kỹ càng.
Bởi vì tu vi không đủ cho nên nhiều chỗ không thể đạt tới nhưng kiếp trước Diệp Huyền là Luyện Dược Sư cửu phẩm nên động tác rất đúng lúc, hắn dùng huyền thức điều khiển chỗ không đủ.
Thời gian dần dần trôi qua, quá trình dung hợp đang diễn ra.
Bởi vì có Ngũ Hành Thiên Cương trận, đám người Dược lão đều có thể cảm giác được mỗi thao tác của Diệp Huyền.
Đám người Dược lão kích động cảm nhận tất cả, sắc mặt ửng hồng không dám bỏ qua bất cứ chi tiết nào.
Sau khi luyện chế vượt qua một giờ, đột nhiên Diệp Huyền xuất ra Thiên Tâm Hoàng Quả, sau đó hắn dung nhập vào trong lò đan.
Ông!
Thiên Tâm Hoàng Quả vừa tiến vào lò đan, cả lò đan chấn động, linh dược bát giai có năng lượng quá mạnh.
Tạch tạch tạch!
Trong lò đan sinh ra vết rạn rất nhỏ.
Không tốt, Diệp Huyền vô cùng kinh hãi, lò đan của hắn có phẩm giai không thấp nhưng dù sao không phải lò đan đặc biệt cao giai, lúc này bị vô tận dung hỏa và Thiên Tâm Hoàng Quả song trọng trùng kích nên sắp khôn thừa nhận được nữa.
Đam người Dược lão cũng phát hiện tình huống này và kinh hãi, bọn họ không có biện pháp nên chỉ có thể đổ mồ hôi lạnh.
Tâm thần Diệp Huyền trầm xuống, không thể để lò đan nổ tung, một khi nổ sẽ làm lô Hoàng Tâm Đan bị phế, mà Thiên Tâm Hoàng Quả chỉ có một quả, cơ hội chỉ có một lần, hắn không có khả năng tìm được Thiên Tâm Hoàng Quả thứ hai.
Phải nghĩ biện pháp.
Trong mắt Diệp Huyền có lệ quang lóe sáng, hắn ném một viên tinh thạch vào trong lò đan.
Tiên tinh thạch rơi vào vô tận dung hỏa và hòa tan rất nhanh, cuối cùng hóa thành chất lỏng óng ánh bao phủ vết nứt
Đồng thời Diệp Huyền nhanh chóng đánh ra từng thủ quyết, phù văn quỷ dị không ngừng xoay tròn quanh lò đan.
- Trí nhớ nguyên tinh, Diệp thiếu đây là...
Lục Ly là người phản ứng đầu tiên, tròng mắt không ngừng mở to, Diệp thiếu luyện đan nhưng phải phòng ngừa lò đan nô tung.
Ông trời ơi.
Nếu như có thể, Lục Ly đã sớm khiếp sợ nói thành lời nhưng hắn biết tính nghiêm trọng của sự việc liền thu liễm tâm thần, ngăn chặn khiếp sợ, không ngừng phóng xuất huyền thức cường đại dung nhập vào quá trình luyện chế.
Vào lúc này trên mặt Diệp Huyền đầy mồ hôi.
Nhưng luyện chế Hoàng Tâm Đan đã vượt qua cực hạn của hắn, hơn nữa còn phải luyện chế lò đan phòng ngừa nó nổ tung, nếu như không phải trước đó luyện chế Ngũ Hành Thiên Cương trận, mượn nhờ lực lượng đám người Lục Ly luyện chế thì có thể đã thất bại từ lâu.
Lúc này không thể thât bại nhưng tình huống vô cùng nguy hiểm.
Thời gian dần trôi qua, lúc này dược tính Thiên Tâm Hoàng Quả đã bị đề luyện ra và dung nhập vào trong nước thuốc lúc trước, Diệp Huyền vội vàng sử dụng thu đan quyết.
Một viên đan dược chậm rãi bay ra khỏi lò.
Tạch tạch tạch!
Ngay sau đó lò đan vừa luyện chế lại chấn động, phía trên có nhiều vết rạn, hiển nhiên nó sắp không chịu nổi.
Mặc kệ, Diệp Huyền hung ác, liền điên cuồng thu đan, hai tay đánh ra mười thủ quyết và rót huyền thức vào lò đan.
Đúng lúc này ——
Oanh!
Cả lò đan rốt cục không thừa nhận nổi áp lực và nổ tung, vô số mảnh vỡ bắn ra khắp nơi làm mọi người né tránh.
Ông!
Cùng lúc đó Ngũ Hành Thiên Cương trận hơi chấn động, mọi người chặt đứt liên hệ với nhau, đám người Tô Tú Nhất vô lực ngồi xuống đất và nhìn Diệp Huyền.
Thất bại sao?
Mọi người cảm thấy đắng chát.
Mà đúng lúc này...
Ầm ầm!
Trong gian phòng có tiếng nổ mạnh vang lên, ngay sau đó hương thơm thắm vào ruột gan sinh ra.
Bởi vì luyện chế lúc trước nên toàn thân mọi người vô lực, nghe thấy hương thơm ngát này lập tức cảm thấy thân thể tràn ngập lực lượng.
Từng đám mây lớn bay lên không trung.
- Thiên địa dị tượng, là thiên địa dị tượng luyện chế đan dược bát phẩm, chúng ta thành công.
Lúc trước Dược lão còn vô lực lại nhảy lên, hắn kích động toàn thân run rẩy, sắc mặt ửng hồng.
Đám người Tô Tú Nhất cũng hưng phấn.
Chỉ thấy gần mười viên đan dược màu vàng rơi xuống, những đan dược này no tròn, phía trên còn có từng đạo vân tối nghĩa.
- Cuối cùng thành công.
Nội tâm Diệp Huyền vô cùng kích động, hắn lật tay thu đan dược vào trong hộp.
Nhìn mấy viên đan dược rơi xuống, Dược lão không có xông lên, ngược lại là thả lỏng một hơi, trên mặt còn mang theo thần thái nhẹ nhõm, đồng thời vội vàng nồi xuống nhắm mắt.
Trước kia hắn nhìn Diệp Huyền luyện chế, chỉ có thể nhìn ra một ít phức tạp nhưng không hiểu căn bản bên trong, chỉ học tập được một ít gì đó, phản ứng và thủ pháp ứng biến lại không có học được.
Lần này bởi vì Diệp Huyền mượn huyền thức của hắn nên hắn hiểu rõ từng quá trình và thao tác trong đó, tất cả đều rành mạch như hắn tự luyện chế.
Cơ duyên này vô cùng trân quý, hiện tại Dược lão đang cảm ngộ quá trình luyện chế trước đó, hắn muốn nhớ kỹ từng động tác vừa rồi.
Dược lão có thể khẳng định, tu vi và huyền thức của hắn không đủ, còn không cách nào hoàn thành quá trình trong đó.
Chỉ khi nào chờ hắn đột phá đến Vũ Hoàng bát giai, chỉ cần hắn hiểu ra thủ pháp luyện chế, hắn có nắm chắc cực lớn giúp mình đột phá Luyện Dược Sư bát phẩm.
Không chỉ Dược lão, Đông lão, Lục Ly đại sư, thậm chí kể cả Tô Tú Nhất đều nhắm mắt cảm ngộ.
Cái gọi là vạn pháp đều thông.
Diệp Huyền luyện chế một lần nhưng bọn họ nhìn thấy thứ càng cao cấp hơn, bọn họ có đốn ngộ thật lớn.
Thẳng tới lúc này mọi người mở mắt ra.
Hiện tại Diệp Huyền cũng khôi phục không ít huyền thức và huyền nguyên, hắn đứng lên.
- Diệp thiếu, chúng ta thành công sao?
Dám người Dược lão kích động đi tới.
- Các vị xem.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng, mở hộp ngọc ra.
Chỉ thấy chín viên đan dược màu vàng no đủ lẳng lặng nằm trong hộp ngọc, khí tức đan dược nồng đậm và đường vân huyền bí bao phủ.
- Đan dược bát phẩm, quả nhiên là đan dược bát phẩm.
Sắc mặt Dược lão ửng hồng, những người khác cũng kích động không thôi, tuy bọn họ không phải Luyện Dược Sư nhưng chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy, bọn họ có thể cảm nhận được khí tức đáng sợ từ trong những đan dược này, hương thơm nhàn nhạt làm huyền nguyên của bọn họ lưu động, càng ẩn chứa khí tức đại đạo mà đan dược thất phẩm không có.
Ánh mắt hắn ngưng trọng và dùng linh thức quan sát.
Đúng như Dược lão đã nói lúc trước, dù hắn hiện tại là Vu Vương thất giai nhất trọng nhưng huyền thức không kém gì Luyện Dược Sư thất phẩm đỉnh phong, nhưng dù sao khoảng cách Luyện Dược Sư bát phẩm còn không ít, chỉ cần luyện chế có sai lầm sẽ thất bại trong gang tấc.
Cả quá trình Diệp Huyền làm thập phần cẩn thận, không dám có một tia sơ suất, cho dù là quá trình tinh luyện cũng làm thật kỹ càng.
Bởi vì tu vi không đủ cho nên nhiều chỗ không thể đạt tới nhưng kiếp trước Diệp Huyền là Luyện Dược Sư cửu phẩm nên động tác rất đúng lúc, hắn dùng huyền thức điều khiển chỗ không đủ.
Thời gian dần dần trôi qua, quá trình dung hợp đang diễn ra.
Bởi vì có Ngũ Hành Thiên Cương trận, đám người Dược lão đều có thể cảm giác được mỗi thao tác của Diệp Huyền.
Đám người Dược lão kích động cảm nhận tất cả, sắc mặt ửng hồng không dám bỏ qua bất cứ chi tiết nào.
Sau khi luyện chế vượt qua một giờ, đột nhiên Diệp Huyền xuất ra Thiên Tâm Hoàng Quả, sau đó hắn dung nhập vào trong lò đan.
Ông!
Thiên Tâm Hoàng Quả vừa tiến vào lò đan, cả lò đan chấn động, linh dược bát giai có năng lượng quá mạnh.
Tạch tạch tạch!
Trong lò đan sinh ra vết rạn rất nhỏ.
Không tốt, Diệp Huyền vô cùng kinh hãi, lò đan của hắn có phẩm giai không thấp nhưng dù sao không phải lò đan đặc biệt cao giai, lúc này bị vô tận dung hỏa và Thiên Tâm Hoàng Quả song trọng trùng kích nên sắp khôn thừa nhận được nữa.
Đam người Dược lão cũng phát hiện tình huống này và kinh hãi, bọn họ không có biện pháp nên chỉ có thể đổ mồ hôi lạnh.
Tâm thần Diệp Huyền trầm xuống, không thể để lò đan nổ tung, một khi nổ sẽ làm lô Hoàng Tâm Đan bị phế, mà Thiên Tâm Hoàng Quả chỉ có một quả, cơ hội chỉ có một lần, hắn không có khả năng tìm được Thiên Tâm Hoàng Quả thứ hai.
Phải nghĩ biện pháp.
Trong mắt Diệp Huyền có lệ quang lóe sáng, hắn ném một viên tinh thạch vào trong lò đan.
Tiên tinh thạch rơi vào vô tận dung hỏa và hòa tan rất nhanh, cuối cùng hóa thành chất lỏng óng ánh bao phủ vết nứt
Đồng thời Diệp Huyền nhanh chóng đánh ra từng thủ quyết, phù văn quỷ dị không ngừng xoay tròn quanh lò đan.
- Trí nhớ nguyên tinh, Diệp thiếu đây là...
Lục Ly là người phản ứng đầu tiên, tròng mắt không ngừng mở to, Diệp thiếu luyện đan nhưng phải phòng ngừa lò đan nô tung.
Ông trời ơi.
Nếu như có thể, Lục Ly đã sớm khiếp sợ nói thành lời nhưng hắn biết tính nghiêm trọng của sự việc liền thu liễm tâm thần, ngăn chặn khiếp sợ, không ngừng phóng xuất huyền thức cường đại dung nhập vào quá trình luyện chế.
Vào lúc này trên mặt Diệp Huyền đầy mồ hôi.
Nhưng luyện chế Hoàng Tâm Đan đã vượt qua cực hạn của hắn, hơn nữa còn phải luyện chế lò đan phòng ngừa nó nổ tung, nếu như không phải trước đó luyện chế Ngũ Hành Thiên Cương trận, mượn nhờ lực lượng đám người Lục Ly luyện chế thì có thể đã thất bại từ lâu.
Lúc này không thể thât bại nhưng tình huống vô cùng nguy hiểm.
Thời gian dần trôi qua, lúc này dược tính Thiên Tâm Hoàng Quả đã bị đề luyện ra và dung nhập vào trong nước thuốc lúc trước, Diệp Huyền vội vàng sử dụng thu đan quyết.
Một viên đan dược chậm rãi bay ra khỏi lò.
Tạch tạch tạch!
Ngay sau đó lò đan vừa luyện chế lại chấn động, phía trên có nhiều vết rạn, hiển nhiên nó sắp không chịu nổi.
Mặc kệ, Diệp Huyền hung ác, liền điên cuồng thu đan, hai tay đánh ra mười thủ quyết và rót huyền thức vào lò đan.
Đúng lúc này ——
Oanh!
Cả lò đan rốt cục không thừa nhận nổi áp lực và nổ tung, vô số mảnh vỡ bắn ra khắp nơi làm mọi người né tránh.
Ông!
Cùng lúc đó Ngũ Hành Thiên Cương trận hơi chấn động, mọi người chặt đứt liên hệ với nhau, đám người Tô Tú Nhất vô lực ngồi xuống đất và nhìn Diệp Huyền.
Thất bại sao?
Mọi người cảm thấy đắng chát.
Mà đúng lúc này...
Ầm ầm!
Trong gian phòng có tiếng nổ mạnh vang lên, ngay sau đó hương thơm thắm vào ruột gan sinh ra.
Bởi vì luyện chế lúc trước nên toàn thân mọi người vô lực, nghe thấy hương thơm ngát này lập tức cảm thấy thân thể tràn ngập lực lượng.
Từng đám mây lớn bay lên không trung.
- Thiên địa dị tượng, là thiên địa dị tượng luyện chế đan dược bát phẩm, chúng ta thành công.
Lúc trước Dược lão còn vô lực lại nhảy lên, hắn kích động toàn thân run rẩy, sắc mặt ửng hồng.
Đám người Tô Tú Nhất cũng hưng phấn.
Chỉ thấy gần mười viên đan dược màu vàng rơi xuống, những đan dược này no tròn, phía trên còn có từng đạo vân tối nghĩa.
- Cuối cùng thành công.
Nội tâm Diệp Huyền vô cùng kích động, hắn lật tay thu đan dược vào trong hộp.
Nhìn mấy viên đan dược rơi xuống, Dược lão không có xông lên, ngược lại là thả lỏng một hơi, trên mặt còn mang theo thần thái nhẹ nhõm, đồng thời vội vàng nồi xuống nhắm mắt.
Trước kia hắn nhìn Diệp Huyền luyện chế, chỉ có thể nhìn ra một ít phức tạp nhưng không hiểu căn bản bên trong, chỉ học tập được một ít gì đó, phản ứng và thủ pháp ứng biến lại không có học được.
Lần này bởi vì Diệp Huyền mượn huyền thức của hắn nên hắn hiểu rõ từng quá trình và thao tác trong đó, tất cả đều rành mạch như hắn tự luyện chế.
Cơ duyên này vô cùng trân quý, hiện tại Dược lão đang cảm ngộ quá trình luyện chế trước đó, hắn muốn nhớ kỹ từng động tác vừa rồi.
Dược lão có thể khẳng định, tu vi và huyền thức của hắn không đủ, còn không cách nào hoàn thành quá trình trong đó.
Chỉ khi nào chờ hắn đột phá đến Vũ Hoàng bát giai, chỉ cần hắn hiểu ra thủ pháp luyện chế, hắn có nắm chắc cực lớn giúp mình đột phá Luyện Dược Sư bát phẩm.
Không chỉ Dược lão, Đông lão, Lục Ly đại sư, thậm chí kể cả Tô Tú Nhất đều nhắm mắt cảm ngộ.
Cái gọi là vạn pháp đều thông.
Diệp Huyền luyện chế một lần nhưng bọn họ nhìn thấy thứ càng cao cấp hơn, bọn họ có đốn ngộ thật lớn.
Thẳng tới lúc này mọi người mở mắt ra.
Hiện tại Diệp Huyền cũng khôi phục không ít huyền thức và huyền nguyên, hắn đứng lên.
- Diệp thiếu, chúng ta thành công sao?
Dám người Dược lão kích động đi tới.
- Các vị xem.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng, mở hộp ngọc ra.
Chỉ thấy chín viên đan dược màu vàng no đủ lẳng lặng nằm trong hộp ngọc, khí tức đan dược nồng đậm và đường vân huyền bí bao phủ.
- Đan dược bát phẩm, quả nhiên là đan dược bát phẩm.
Sắc mặt Dược lão ửng hồng, những người khác cũng kích động không thôi, tuy bọn họ không phải Luyện Dược Sư nhưng chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy, bọn họ có thể cảm nhận được khí tức đáng sợ từ trong những đan dược này, hương thơm nhàn nhạt làm huyền nguyên của bọn họ lưu động, càng ẩn chứa khí tức đại đạo mà đan dược thất phẩm không có.