Mục lục
Huyền Thiên Hồn Tôn - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong thiên địa mỗi một đóa thiên hỏa đều là độc nhất vô nhị, mà tất cả thiên hỏa cộng lại chỉ có mười tám loại, Cuồng Phong trưởng lão dù thế nào cũng không nghĩ ra đời này của minh có thể may mắn nhìn thấy thiên hỏa trong truyền thuyết, hơn nữa còn là vô tận dung hỏa bài danh thứ ba trong thiên hỏa.

Hỏa diễm bực này đừng nói hắn là một trưởng lão Huyền Cơ Tông, cho dù là cự đầu đỉnh cấp trong Huyền Vực cũng nhất định điên cuồng truy cầu.

- Ha ha ha, không thể ngờ Cuồng Phong ta gặp phải chuyện tốt như vậy.

Cuồng Phong mừng rỡ như điên.

Dường như hắn truy đuổi Diệp Huyền là cướp được một khối vàng nhỏ, ai biết chờ hắn cướp được sau đó lại là một ngọn núi vàng.

Lúc này Cuồng Phong lại cảm thấy một tia không đúng, tuy hắn chưa gặp qua thiên hỏa nhưng cũng biết thiên hỏa cường đại tuyệt đối không phải võ giả bình thường có thể khống chế, Diệp Huyền là một thiếu niên, cho dù nhìn thấy thiên hỏa nhưng có thể tế luyện và thu phục hay sao?

Mặc cho hắn dò xét cẩn thận cỡ nào, nhìn từ bất cứ góc độ nào đi nữa cũng phát hiện trong tay Diệp Huyền đều giống như thiên hỏa trong truyền thuyết.

Trong nội tâm Cuồng Phong đắc ý tới mức hung ác, bất kể có phải thiên hỏa hay không, Cuồng Phong hắn muốn ngọn lửa này chắc rồi.

Nghĩ vậy hắn lạnh lùng cười cười:

- Diệp Huyền, thức thời giao thiên hỏa trong tay ngươi ra đây, xem mặt mũi của thiên hỏa, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn hợp tác với ta, nói không chừng ta còn có thể cho ngươi con đường sống.

Nghe Cuồng Phong nói như thế, Diệp Huyền lúc này bật cười, trên mặt hắn vẫn duy trì thần thái thản nhiên như không có việc gì.

- Ngươi muốn thả ta một con đường sống nhưng ta cũng không nói sẽ thả ngươi con đường sống.

- Như thế nào, chẳng lẽ ngươi cho rằng có thiên hỏa là có thể đánh chết ta hay sao? Tuy Cuồng Phong ta không phải luyện dược sư nhưng ta biết thiên hỏa phát triển là cần quá trình, ngươi cho rằng bằng vào một thiên hỏa vừa mới đạt được là có thể ngăn cản ta sao? Suy nghĩ cả ngươi quá hão huyền.

Diệp Huyền chẳng muốn nói nhảm với hắn, thản nhiên nói:

- Chẳng lẽ ngươi vẫn không rõ sao, sở dĩ ta đến nơi đây chính là vì chờ ngươi, đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, Loan Hồng...

Diệp Huyền còn chưa nói xong, gương mặt Cuồng Phong đã trầm xuống:

- Cái gì, ngươi nói cái gì? Chẳng lẽ Loan Hồng thật là ngươi giết?

Loan Hồng chính là một trong những đệ tử cực kỳ có thiên phú dưới trướng của hắn, hắn vẫn nuôi dưỡng như con mình, cho nên lúc này đại tông môn mới phái hắn đi, nhưng mà hắn thật không ngờ Loan Hồng lại vẫn lạc trong phù quang bí cảnh, nếu như sớm biết như vậy hắn sẽ không giao nhiệm vụ nguy hiểm như thế cho Loan Hồng.

- Ngươi nói đúng, Loan Hồng đúng là ta giết, chẳng những là hắn, còn có Dạ Phồn Tinh và Bạch Khởi của Huyền Cơ Tông các ngươi cũng bị ta giết, ba tên ngu xuẩn này giống như ngươi, đều cho rằng có thể đối nghịch với ta, sau đó bọn chúng chết, mà ngươi cũng giống như thế.

- Tiểu tử hỗn đản.

Cuồng Phong không còn thần thái bình tĩnh như cũ, hai mắt hắn đỏ thẫm, sát ý bốc lên, gương mặt hung ác và nghiến răng nghiến lợi.

- Xú tiểu tử, ta cải biến chủ ý, hôm nay ta chẳng những muốn giết ngươi, còn muốn cắt bỏ từng miếng thịt trên người của ngươi, cho ngươi nếm hết đau khổ trên thế gian này.

Hắn vừa dứt lời, đột nhiên hai tay Cuồng Phong xuất hiện bao tay, hắn vung quyền tấn công Diệp Huyền, huyền lực trùng kích như nước lũ bao phủ chung quanh, cũng quét qua Diệp Huyền đứng trước mặt hắn.

Diệp Huyền càng nói thì hắn càng cả kinh, hắn đã quyết định phải nhanh chóng chém giết Diệp Huyền, hắn không tin đối phương chỉ là một Thiên Vũ Sư tứ giai lại có thể đào thoát khỏi tay mình.

Quyền uy đầy trời như muốn thôn phệ Diệp Huyền vào trong.

Lúc này trước mặt Diệp Huyền xuất hiện một bóng dáng màu vàng, chỉ trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Oanh...

Cuồng Phong cảm giác hai đấm của mình đánh lên một tấm sắt, cánh tay chấn động run rẩy.

Cái gì thế?

Cuồng Phong không tự chủ lui về phía sau, ngay sau đó hắn ngẩng đầu nhìn lên thân ảnh màu vàng trước mặt.

Vừa mới xem xét rõ ràng là cái gì, đôi mắt Cuồng Phong không thể tin vào mắt mình, dùng sức nháy mắt vài cái, hắn nhìn chằm chằm vào bóng dáng màu vàng trước mặt.

Đó là một con Huyền thú cao vài thước, toàn thân lân giáp giống như áo giáp màu vàng, đôi mắt to như chuông đồng nhìn chằm chằm vào hắn, sau đó chuyện làm Cuồng Phong càng kinh hãi phát sinh, chỉ thấy Huyền thú uy phong lẫm lẫm vậy mà mở miệng nói chuyện.

- Hắc, tiểu gia hỏa, ngươi tấn công ta sao? Ngươi không biết mình đang gãi ngứa cho bổn yêu vương hay sao?

Vừa mới dứt lời, uy áp Huyền thú bành trướng giống như núi lớn bao phủ toàn thân Cuồng Phong trưởng lão vào bên trong.

Khí tức vương giả bộc phát làm hai mắt Cuồng Phong mở to.

- Yêu... Yêu vương...

Cuồng Phong lúc này ngơ ngác ngây người.

Trước kia hắn đã từng nghĩ tới vô số khả năng đều là làm thế nào hành hạ Diệp Huyền đến chết, hắn căn bản không nghĩ qua, một Thiên Vũ Sư tứ giai có thể tạo thành uy hiếp gì với mình.

Nhưng mà...

Giờ này khắc này Cuồng Phong trưởng lão đã hiểu ra.

Rốt cuộc hắn hiểu tại sao Diệp Huyền lại không sợ hãi như thế, tại sao phải cao đàm khoát luận với mình, căn bản không phải hắn ngu ngốc, mà là hắn nắm chắc bài.

Hắn xem Diệp Huyền là vật trong bàn tay, một lòng muốn cướp đoạt bảo vật trên người của đối phương nhưng lại chưa từng nghĩ Diệp Huyền cũng xem hắn thành con mồi tùy thời có thể săn giết.

Nhưng mà hắn không rõ Diệp Huyền dựa vào là cái gì, bên người có thể có một con yêu vương đi theo, hơn nữa yêu vương này còn có thể ra tay thay hắn vào thời khắc nguy cấp.

Phải biết rằng tuyệt đại đa số Huyền thú đều cực kỳ cừu thị nhân loại, chúng căn bản không có khả năng ở chung hòa bình với nhân loại, lại càng không cần phải nói đi theo bên cạnh đối phương.

Chẳng lẽ Diệp Huyền là khôi lỗi của Huyền thú yêu vương? Hắn đã bị yêu vương khống chế?

Cuồng Phong trưởng lão lập tức nghĩ ra nguyên nhân vì sao, hắn âm thầm gật đầu, chỉ có như vậy mới có thể giải thích vì sao Diệp Huyền có thể luyện hóa thiên hỏa, thì ra sau lưng có yêu vương tương trợ.

Trong nội tâm Cuồng Phong suy đoán như thế nhưng suy đoán của hắn bị quật ngã nhanh chóng.

Nhìn thấy sau khi yêu vương màu vàng xuất hiện cũng không có ra tay với hắn, mà là đi tới trơớc mặt Diệp Huyền sau đó cung kính nói:

- Điện hạ, ngươi muốn ta xử trí gia hỏa này thế nào?

Điện hạ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK