Mọi người ở đây, thân phận cao nhất chính là Úy Trì Bất Công cùng Tiêu Vô Tẫn, theo Tả Viễn, dám giết chết Vinh Dương chỉ có hai người bọn họ.
- Tả Viễn tháp chủ, ngươi hiểu lầm, việc này cùng Úy Trì gia ta không hề có một chút quan hệ, giết chết Vinh Dương đại sư, là người Huyền Quang Các, động thủ là thiếu niên Huyền Diệp kia.
Úy Trì Bất Công vội vàng giải thích, sau đó chỉ Diệp Huyền.
- Là hắn giết chết Vinh Dương?
Tả Viễn ngẩn ra, nhìn Diệp Huyền, phát hiện hắn chỉ là Vũ Vương, trong lòng có chút khó có thể tin, thế nhưng ánh mắt mọi người nhìn sang, đều tỏ rõ Úy Trì Bất Công nói là sự thực.
- Tả Viễn tháp chủ, chính là Diệp Huyền này sát hại Vinh Dương đại sư, người này tâm cơ thâm trầm, giảo hoạt gian trá, giả ý cùng Vinh Dương đại sư tỷ thí Luyện Hồn, nhưng trong bóng tối sử dụng gian kế, thắng được tỷ thí, lại thừa dịp Vinh Dương đại sư không hề phòng bị, lạnh lùng hạ sát thủ, nghĩ tới Vinh Dương đại sư địa vị cao thượng, dĩ nhiên không minh bạch chết đi, người này quả thực là táng tận thiên lương a.
Lý Như Thành bi thống gào thét, tố tội Diệp Huyền.
- Huyền Quang Các sao? Lá gan thật lớn, dám sát hại đại sư của Hồn Sư Tháp, không quan tâm các ngươi lai lịch lớn bao nhiêu, ngày hôm nay đều phải chết.
- Tả Viễn tháp chủ, ngươi nghe ta nói, chuyện này là như vậy!
Tiêu Vô Tẫn vội tiến lên giải thích, hắn quyết không thể để Diệp Huyền chết trên tay Tả Viễn.
- Không cần phải nói.
Tả Viễn tức giận lên tiếng, nhìn chằm chằm đám người Diệp Huyền, lạnh giọng nói:
- Dám to gan sát hại đại sư của Hồn Sư Tháp, đừng nói Huyền Quang Các, coi như là Tiêu Vô Tẫn gia chủ ngươi cũng phải chết, Tiêu gia chủ ngươi nói nhảm nữa, chính là cùng Hồn Sư Tháp ta đối địch, ngoan ngoãn lui về phía sau, ai cản ta thì phải chết.
Trên người hắn khí tức Vũ Hoàng tam trọng đột nhiên lao ra, tất cả võ giả đều bị chấn động đến mức trong lòng ngột ngạt, khó có thể chịu đựng, mà đám người Tô Tú Nhất nằm ở trung tâm bão táp càng khó thở, ngay cả bước chân cũng khó có thể di động, chỉ cảm thấy thật giống như thân thể không bị khống chế.
- Xong.
Trong lòng đám người Tô Tú Nhất chìm xuống, gian nan nhích người, muốn phản kháng luồng áp lực này, nhưng không có nửa phần tác dụng, trong lòng rơi vào một mảnh tuyệt vọng.
Lại không nói Tả Viễn tháp chủ tu vi nghịch thiên, chỉ là thân phận hắn đến từ Thần Đô, ngay cả hai gia tộc lớn cũng không thể chống lại, càng không cần phải nói bọn họ chỉ là Huyền Quang Các nho nhỏ.
Trong đám người, chỉ có Diệp Huyền miễn cưỡng còn có thể duy trì không biến sắc.
- Hả?
Tả Viễn thoáng kinh dị một tiếng, con ngươi hơi co rút lại, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Hắn vốn muốn lợi dụng tu vi hồn lực mạnh mẽ của mình, xông vỡ hết thảy võ giả của Huyền Quang Các, đồng thời đánh tan nội tâm của bọn họ, nhưng khi hồn lực của hắn rơi vào trên người Diệp Huyền, rõ ràng bị một nguồn lực lượng ngăn cản.
Lấy tu vi Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong của hắn, căn bản không nên xuất hiện tình huống như thế mới đúng, chờ hắn nhìn kỹ, lúc này mới phát hiện, Diệp Huyền dĩ nhiên cũng là một tên Luyện Hồn Sư thất giai, tuy hồn lực so với hắn kém không ít, nhưng tuyệt đối có thể xếp vào ba vị trí đầu của Thiên Đô Phủ, ngay lập tức để Tả Viễn kinh ngạc.
- Các hạ nguyên lai là một tên Luyện Hồn Sư thất giai, chẳng trách dám kiêu ngạo như thế, đánh giết Hồn Sư Tháp Vinh Dương, thế nhưng ở trước mặt lão phu, mặc kệ ngươi có thân phận cùng lai lịch gì, hôm nay đều phải chết.
Tả Viễn nộ rên một tiếng, một luồng hồn lực vô hình ở trước người hắn ngưng tụ, hóa thành hồn lực bão táp.
Phong bạo này, ngưng tụ không tan, từ xa nhìn lại, phảng phất như có một đoàn không khí hư vô ở trong hư không lẫn nhau giao hòa, cuối cùng hình thành một mảnh lưới đao lít nha lít nhít, bao phủ về phía Diệp Huyền.
Những lưới đao này, lẫn nhau liên tiếp, hình thành một toàn thể, căn bản tìm không ra lỗ thủng, khiến người ta có loại cảm giác không chê vào đâu được, không thể tránh khỏi.
Khóe miệng Diệp Huyền nguyên bản mang theo cười gằn đột nhiên lộ ra vẻ ngạc nhiên, chân mày hơi nhíu lại.
- Ngươi đến từ Thần Đô?
Đối mặt lưới đao hồn lực đủ để giết chết Vũ Hoàng này, Diệp Huyền đột nhiên hờ hững mở miệng, cổ quái nói:
- Công Dương Vũ vẫn khỏe chứ?
Con ngươi của Tả Viễn đột nhiên co rút lại, hơi thay đổi sắc mặt, lập tức lộ ra một tia lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, bớt ở trước mặt lão phu trang, đừng tưởng rằng biết tục danh sư phụ của lão phu, thì có thể làm cho lão phu tha ngươi, chết cho ta.
Tả Viễn mặt lộ vẻ nanh sắc, lưới đao hồn lực vô biên trong nháy mắt cắt chém lên Diệp Huyền.
- Hừ.
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, ở thế ngàn cân treo sợi tóc giơ tay phải lên, đầu ngón tay có hồn lực vô hình đang nhanh chóng ngưng tụ, hóa thành từng mảng từng mảng hồn lực phù văn, sau đó nhanh như tia chớp điểm ở trên lưới đao hồn lực.
- Răng rắc!
Trong tiếng gãy vỡ, lưới đao hồn lực lít nha lít nhít trong nháy mắt hỗn loạn, giống như bị bắn trúng chỗ yếu hại, trong khoảnh khắc chia năm xẻ bảy, hóa thành hồn lực tinh khiết tản mát ra.
- Cái gì?
Tả Viễn giật nảy cả mình, lộ ra biểu hiện khó có thể tin:
- Ngươi lại phá tan lưới đao hồn lực của lão phu, cái này không thể nào!
Hai mắt của hắn tròn vo, tâm thần chịu đến đả kích cực kỳ lớn.
Diệp Huyền mặt không hề cảm xúc, lạnh nhạt nói:
- Đao Trảm Diệt Hồn Quyết, tổng cộng chia làm sáu tầng, chú ý chính là hồn lực hoá hình, có mặt khắp nơi, sinh diệt không ngớt, nhưng hồn lực của ngươi vẻn vẹn ở thất giai đỉnh phong, chỉ có thể vận chuyển tam trọng đầu, không cách nào diễn hóa ra loại ý cảnh không ngớt kia, bị ta phá tan lại tính là gì, nếu như đổi làm sư tôn ngươi đến, người mạnh hơn cũng không thể giống như ta, dễ dàng liền phá tan lưới đao hồn lực.
- Làm sao ngươi biết ta triển khai chính là Đao Trảm Diệt Hồn Quyết, hơn nữa còn hiểu rõ như vậy...
Tả Viễn biểu hiện chấn động, trên gương mặt tràn ngập vẻ khó tin.
Sắc mặt Diệp Huyền bình thản, không có trực tiếp trả lời, mà hơi truyền âm nói:
- Biết Đao Trảm Diệt Hồn Quyết thì lại làm sao, nếu ngươi học được môn công pháp này, tất nhiên là Công Dương Vũ thân truyền, có điều theo ta được biết, Công Dương Vũ chỉ chiêu thu qua hai tên đồ đệ, là Da Luật Bác và Bạch Ngọc Trạch, ngươi là đồ đệ thứ ba hắn mới chiêu thu?&
- Tả Viễn tháp chủ, ngươi hiểu lầm, việc này cùng Úy Trì gia ta không hề có một chút quan hệ, giết chết Vinh Dương đại sư, là người Huyền Quang Các, động thủ là thiếu niên Huyền Diệp kia.
Úy Trì Bất Công vội vàng giải thích, sau đó chỉ Diệp Huyền.
- Là hắn giết chết Vinh Dương?
Tả Viễn ngẩn ra, nhìn Diệp Huyền, phát hiện hắn chỉ là Vũ Vương, trong lòng có chút khó có thể tin, thế nhưng ánh mắt mọi người nhìn sang, đều tỏ rõ Úy Trì Bất Công nói là sự thực.
- Tả Viễn tháp chủ, chính là Diệp Huyền này sát hại Vinh Dương đại sư, người này tâm cơ thâm trầm, giảo hoạt gian trá, giả ý cùng Vinh Dương đại sư tỷ thí Luyện Hồn, nhưng trong bóng tối sử dụng gian kế, thắng được tỷ thí, lại thừa dịp Vinh Dương đại sư không hề phòng bị, lạnh lùng hạ sát thủ, nghĩ tới Vinh Dương đại sư địa vị cao thượng, dĩ nhiên không minh bạch chết đi, người này quả thực là táng tận thiên lương a.
Lý Như Thành bi thống gào thét, tố tội Diệp Huyền.
- Huyền Quang Các sao? Lá gan thật lớn, dám sát hại đại sư của Hồn Sư Tháp, không quan tâm các ngươi lai lịch lớn bao nhiêu, ngày hôm nay đều phải chết.
- Tả Viễn tháp chủ, ngươi nghe ta nói, chuyện này là như vậy!
Tiêu Vô Tẫn vội tiến lên giải thích, hắn quyết không thể để Diệp Huyền chết trên tay Tả Viễn.
- Không cần phải nói.
Tả Viễn tức giận lên tiếng, nhìn chằm chằm đám người Diệp Huyền, lạnh giọng nói:
- Dám to gan sát hại đại sư của Hồn Sư Tháp, đừng nói Huyền Quang Các, coi như là Tiêu Vô Tẫn gia chủ ngươi cũng phải chết, Tiêu gia chủ ngươi nói nhảm nữa, chính là cùng Hồn Sư Tháp ta đối địch, ngoan ngoãn lui về phía sau, ai cản ta thì phải chết.
Trên người hắn khí tức Vũ Hoàng tam trọng đột nhiên lao ra, tất cả võ giả đều bị chấn động đến mức trong lòng ngột ngạt, khó có thể chịu đựng, mà đám người Tô Tú Nhất nằm ở trung tâm bão táp càng khó thở, ngay cả bước chân cũng khó có thể di động, chỉ cảm thấy thật giống như thân thể không bị khống chế.
- Xong.
Trong lòng đám người Tô Tú Nhất chìm xuống, gian nan nhích người, muốn phản kháng luồng áp lực này, nhưng không có nửa phần tác dụng, trong lòng rơi vào một mảnh tuyệt vọng.
Lại không nói Tả Viễn tháp chủ tu vi nghịch thiên, chỉ là thân phận hắn đến từ Thần Đô, ngay cả hai gia tộc lớn cũng không thể chống lại, càng không cần phải nói bọn họ chỉ là Huyền Quang Các nho nhỏ.
Trong đám người, chỉ có Diệp Huyền miễn cưỡng còn có thể duy trì không biến sắc.
- Hả?
Tả Viễn thoáng kinh dị một tiếng, con ngươi hơi co rút lại, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Hắn vốn muốn lợi dụng tu vi hồn lực mạnh mẽ của mình, xông vỡ hết thảy võ giả của Huyền Quang Các, đồng thời đánh tan nội tâm của bọn họ, nhưng khi hồn lực của hắn rơi vào trên người Diệp Huyền, rõ ràng bị một nguồn lực lượng ngăn cản.
Lấy tu vi Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong của hắn, căn bản không nên xuất hiện tình huống như thế mới đúng, chờ hắn nhìn kỹ, lúc này mới phát hiện, Diệp Huyền dĩ nhiên cũng là một tên Luyện Hồn Sư thất giai, tuy hồn lực so với hắn kém không ít, nhưng tuyệt đối có thể xếp vào ba vị trí đầu của Thiên Đô Phủ, ngay lập tức để Tả Viễn kinh ngạc.
- Các hạ nguyên lai là một tên Luyện Hồn Sư thất giai, chẳng trách dám kiêu ngạo như thế, đánh giết Hồn Sư Tháp Vinh Dương, thế nhưng ở trước mặt lão phu, mặc kệ ngươi có thân phận cùng lai lịch gì, hôm nay đều phải chết.
Tả Viễn nộ rên một tiếng, một luồng hồn lực vô hình ở trước người hắn ngưng tụ, hóa thành hồn lực bão táp.
Phong bạo này, ngưng tụ không tan, từ xa nhìn lại, phảng phất như có một đoàn không khí hư vô ở trong hư không lẫn nhau giao hòa, cuối cùng hình thành một mảnh lưới đao lít nha lít nhít, bao phủ về phía Diệp Huyền.
Những lưới đao này, lẫn nhau liên tiếp, hình thành một toàn thể, căn bản tìm không ra lỗ thủng, khiến người ta có loại cảm giác không chê vào đâu được, không thể tránh khỏi.
Khóe miệng Diệp Huyền nguyên bản mang theo cười gằn đột nhiên lộ ra vẻ ngạc nhiên, chân mày hơi nhíu lại.
- Ngươi đến từ Thần Đô?
Đối mặt lưới đao hồn lực đủ để giết chết Vũ Hoàng này, Diệp Huyền đột nhiên hờ hững mở miệng, cổ quái nói:
- Công Dương Vũ vẫn khỏe chứ?
Con ngươi của Tả Viễn đột nhiên co rút lại, hơi thay đổi sắc mặt, lập tức lộ ra một tia lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, bớt ở trước mặt lão phu trang, đừng tưởng rằng biết tục danh sư phụ của lão phu, thì có thể làm cho lão phu tha ngươi, chết cho ta.
Tả Viễn mặt lộ vẻ nanh sắc, lưới đao hồn lực vô biên trong nháy mắt cắt chém lên Diệp Huyền.
- Hừ.
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, ở thế ngàn cân treo sợi tóc giơ tay phải lên, đầu ngón tay có hồn lực vô hình đang nhanh chóng ngưng tụ, hóa thành từng mảng từng mảng hồn lực phù văn, sau đó nhanh như tia chớp điểm ở trên lưới đao hồn lực.
- Răng rắc!
Trong tiếng gãy vỡ, lưới đao hồn lực lít nha lít nhít trong nháy mắt hỗn loạn, giống như bị bắn trúng chỗ yếu hại, trong khoảnh khắc chia năm xẻ bảy, hóa thành hồn lực tinh khiết tản mát ra.
- Cái gì?
Tả Viễn giật nảy cả mình, lộ ra biểu hiện khó có thể tin:
- Ngươi lại phá tan lưới đao hồn lực của lão phu, cái này không thể nào!
Hai mắt của hắn tròn vo, tâm thần chịu đến đả kích cực kỳ lớn.
Diệp Huyền mặt không hề cảm xúc, lạnh nhạt nói:
- Đao Trảm Diệt Hồn Quyết, tổng cộng chia làm sáu tầng, chú ý chính là hồn lực hoá hình, có mặt khắp nơi, sinh diệt không ngớt, nhưng hồn lực của ngươi vẻn vẹn ở thất giai đỉnh phong, chỉ có thể vận chuyển tam trọng đầu, không cách nào diễn hóa ra loại ý cảnh không ngớt kia, bị ta phá tan lại tính là gì, nếu như đổi làm sư tôn ngươi đến, người mạnh hơn cũng không thể giống như ta, dễ dàng liền phá tan lưới đao hồn lực.
- Làm sao ngươi biết ta triển khai chính là Đao Trảm Diệt Hồn Quyết, hơn nữa còn hiểu rõ như vậy...
Tả Viễn biểu hiện chấn động, trên gương mặt tràn ngập vẻ khó tin.
Sắc mặt Diệp Huyền bình thản, không có trực tiếp trả lời, mà hơi truyền âm nói:
- Biết Đao Trảm Diệt Hồn Quyết thì lại làm sao, nếu ngươi học được môn công pháp này, tất nhiên là Công Dương Vũ thân truyền, có điều theo ta được biết, Công Dương Vũ chỉ chiêu thu qua hai tên đồ đệ, là Da Luật Bác và Bạch Ngọc Trạch, ngươi là đồ đệ thứ ba hắn mới chiêu thu?&