- Cuồng Phong ta làm việc cho tới bây giờ không cần giải thích, thức thời tránh ra cho ta, giao Diệp Huyền ra đây, ta sẽ tha cho các ngươi.
Vốn bọn họ muốn cướp đoạt tài nguyên của võ giả liên minh mười ba nước nhưng sau khi nghe nói trên người Diệp Huyền có khả năng có địa hỏa, Cuồng Phong lập tức cải biến chủ ý.
Đối với người như hắn mà nói, lực hấp dẫn của địa hỏa còn cao hơn linh dược trong phù quang bí cảnh quá nhiều.
Diệp Huyền thấy đối phương nói rõ muốn tìm mình, hắn lạnh lùng nói:
- Ta chính là Diệp Huyền, không biết các hạ tìm ta có gì chỉ giáo.
Cuồng Phong lập tức nhìn lên người Diệp Huyền, không kiêng nể gì dò xét Diệp Huyền, hắn lập tức bị tuổi của Diệp Huyền làm kinh ngạc, Diệp Huyền tuổi quá trẻ, xem chừng chưa tới hai mươi tuổi, hắn lại nhìn sang Chu Lương.
Cao thủ khác của Huyền Cơ Tông cũng làm ra động tác như vậy, hiển nhiên bọn họ hoài nghi thân phận của Diệp Huyền.
Chu Lương biết rõ ý nghĩ của đám người Cuồng Phong cho nên vội vàng nói:
- Cuồng Phong trưởng lão, hắn chính là Diệp Huyền.
Không ngờ là hắn.
Nội tâm đám người Cuồng Phong vô cùng giật mình, bọn họ vốn cho rằng Diệp Huyền có thể đánh bại Loan Hồng ở phương diện luyện hồn học thì phải có bộ dạng hai muoi bốn hai mươi lăm tuổi, không nghĩ tới là thiếu niên còn chưa tới hai mươi tuổi như thế này.
Chuyện này cũng làm mọi người giật mình, nếu như Chu Lương nói không sai, Diệp Huyền có thiên phú luyện hồn học thậm chí vượt qua đệ nhất thiên tài Huyền Cơ Tông.
Áp chế giật mình trong nội tâm, Cuồng Phonglạnh lùng nói:
- Nghe nói ngươi cướp đoạt địa hỏa của Loan Hồng Huyền Cơ Tông chúng ta, giao địa hỏa ra đây.
Cái gì, địa hỏa?
Đám người Chúc Thiên Lam lúc này giật mình nhìn sang.
Thì ra bởi vì chuyện này, trong lòng Diệp Huyền lập tức hiểu ra vì cái gì đối phương lại nhắm vào mình, nhất định là Loan Hồng nói suy đoán của hắn với Chu Lương, mà Chu Lương lại nói cho đám người trước mặt.
Diệp Huyền lập tức cười lạnh, nói:
- Không nói trên người của ta có địa hỏa hay không, cho dù có dựa vào cái gì phải đưa cho ngươi?
Dựa vào cái gì?
Cuồng Phong lập tức cười lớn, hắn hung tợn nói:
- Uổng cho ngươi là thiên tài, ngươi cảm thấy ta dựa vào cái gì?
- Các hạ, có phải lầm người hay không, tại sao trên người Diệp Huyền co địa hỏa chứ?
Khô Trần bước lên phía trước và hỏi.
- Có hay không rất đơn giản, bảo tiểu tử giao trữ vật giới chỉ ra đây, sau đó thu liễm huyền lực để ta cẩn thận điều tra là được.
Cuồng Phong cười lạnh nói một câu.
- Các hạ cũng quá mức kiêu ngạo rồi, nơi này là đại bàn liên minh mười ba nước chúng ta, chẳng lẽ các hạ sẽ không sợ Huyền Vực thẩm phán sao.
Sở Vân Phi tức giận nói:
- Đường đường cường giả Huyền Cơ Tông lại tùy ý làm bậy tại liên minh mười ba nước, đừng quên còn có điều lệnh hòa bình đấy.
- Điều lệnh hòa bình?
Cuồng Phong xùy cười một tiếng, trong nội tâm đã ẩn ẩn có chút không kiên nhẫn, cười lạnh nói:
- Võ Tông ngũ giai tam trọng, các hạ cũng là cao thủ của liên minh mười ba nước a, chẳng lẽ không biết đạo lý cường giả vi tôn hay sao? Đúng vậy, Huyền Vực có ban bố điều lệnh hòa bình nhưng các ngươi cũng phải có người đi Huyền Vực giải oan mới được, có tin Huyền Cơ Tông chúng ta có thể làm cho các ngươi không thể bước ra khỏi phạm vi liên minh mười ba nước hay không?
Cuồng Phong lạnh lùng nhìn mọi người, trong đôi mắt mang theo khinh miệt không cách nào che giấu.
- Ha ha, đúng vậy a, các ngươi đi tới Huyền Vực tố cáo Huyền Cơ Tông chúng ta đi, sợ thì sợ, những người khác cả đời này cũng không thể đi tới Huyền Vực.
- Một đám rắc rưởi nông thôn tự cho là nghe nói điều lệnh hòa bình là có thể không sợ sao?
- Ha ha ha.
Đám người Huyền Cơ Tông xem thường cười to.
- Các ngươi...
Thần sắc đám người Sở Vân Phi phẫn nộ, sắc mặt đỏ lên.
Biệt khuất ah, bọn họ hận không thể giáo huấn đám người Huyền Cơ Tông một lần nhưng mỗi người cũng biết,Cuồng Phong nói đúng, dùng thực lực Huyền Cơ Tông có thể hoàn toàn làm võ giả liên minh mười ba nước không thể đến Huyền Vực.
- Hơn nữa cho dù các ngươi thật tới Huyền Vực thì thế nào, đệ tử hạch tâm Huyền Cơ Tông Loan Hồng chết trong liên minh mười ba nước, hiện tại ta hoài nghi Diệp Huyền là hung thủ, chẳng lẽ báo thù cho đệ tử tông môn thì Huyền Vực sẽ quản sao?
Cuồng Phong cười lạnh nói.
Khô Trần tức giận nói:
- Là đệ tử Huyền Cơ Tông các ngươi cướp đoạt tài nguyên liên minh mười ba nước chúng ta, có mặt mũi nói như vậy sao?
Cuồng Phong lạnh lùng cười cười, nói:
- Đệ tử Huyền Cơ Tông chúng ta vô tình đi tới liên minh mười ba nước mà thôi, cơ duyên xảo hợp cũng bỏ đi, huống chi cho dù đệ tử Huyền Cơ Tông cướp đoạt tài nguyên trước thì các ngươi có thể giết hay sao?
Đông Phương Ngôn Ngữ trầm giọng nói:
- Loan Hồng chết dưới tay yêu vương trong phù quang bí cảnh, không có liên quan tới chúng ta.
- Ngươi nói không có là không có sao? Không cần nói nhảm nhiều lời, lập tức bảo tiểu tử kia giao trữ vật giới chỉ ra đây, tùy ý ta kiểm tra, nếu không thì ta không khách khí.
Trong mắt Cuồng Phong bắn ra một tia hàn quang, hắn không còn kiên nhẫn.
- Đông Phương Ngôn Ngữ đại sư, nếu Loan Hồng chết không quan hệ với Diệp Huyền, ngươi cứ bảo Diệp Huyền giao trữ vật giới chỉ ra đi.
- Diệp Huyền, dù sao ngươi trong sạch, giao trữ vật giới chỉ cho hắn kiểm tra có quan hệ gì?
- Đúng vậy a, chỉ cần bọn chúng biết Loan Hồng không phải ngươi giết thì không thể lấy cớ.
- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, ngươi giữ gìn Diệp Huyền như vậy, chẳng lẽ Loan Hồng chết có quan hệ với hắn? Làm một đệ tử mà kéo cả liên minh mười ba nước lâm vào nguy hiểm, không ổn đâu?
Đám người Hỏa Ô quốc Tưởng Chính liên tục quát lạnh, ngữ khí thập phần bất thiện.
Hỏa Ô quốc và Lưu Vân quốc gần đây bất thường, song phương chinh chiến nhiều năm, hiện tại hội trưởng Hứa Tín Hoa đã chết, thực lực song phương nghiêng về một phía, Tưởng Chính còn ước gì Huyền Cơ Tông đánh chết tất cả cao thủ Lưu Vân quốc đấy.
- Tưởng Chính, ngươi phóng cái rắm gì đó.
Khô Trần không nhịn được tức giận quát lớn, đến lúc này Tưởng Chính còn muốn bỏ đá xuống giếng, chẳng lẽ hắn không biết Cuồng Phong chỉ lấy cớ hay sao?
- Xem ra các ngươi không muốn giao ra, nếu như thế ta sẽ tự động thủ bắt các ngươi giao ra.
Cuồng PHong không muốn nói nhảm tiếp, ánh mắt lạnh lẽo, bàn tay của hắn nhiếp Diệp Huyền bay về phía mình.
Ánh mắt Diệp Huyền phát lạnh, hắn chuẩn bị động thủ đã thấy Sở Vân Phi, Đông Phương Ngôn Ngữ, Khô Trần đã ngăn cản trước mặt hắn.&
Vốn bọn họ muốn cướp đoạt tài nguyên của võ giả liên minh mười ba nước nhưng sau khi nghe nói trên người Diệp Huyền có khả năng có địa hỏa, Cuồng Phong lập tức cải biến chủ ý.
Đối với người như hắn mà nói, lực hấp dẫn của địa hỏa còn cao hơn linh dược trong phù quang bí cảnh quá nhiều.
Diệp Huyền thấy đối phương nói rõ muốn tìm mình, hắn lạnh lùng nói:
- Ta chính là Diệp Huyền, không biết các hạ tìm ta có gì chỉ giáo.
Cuồng Phong lập tức nhìn lên người Diệp Huyền, không kiêng nể gì dò xét Diệp Huyền, hắn lập tức bị tuổi của Diệp Huyền làm kinh ngạc, Diệp Huyền tuổi quá trẻ, xem chừng chưa tới hai mươi tuổi, hắn lại nhìn sang Chu Lương.
Cao thủ khác của Huyền Cơ Tông cũng làm ra động tác như vậy, hiển nhiên bọn họ hoài nghi thân phận của Diệp Huyền.
Chu Lương biết rõ ý nghĩ của đám người Cuồng Phong cho nên vội vàng nói:
- Cuồng Phong trưởng lão, hắn chính là Diệp Huyền.
Không ngờ là hắn.
Nội tâm đám người Cuồng Phong vô cùng giật mình, bọn họ vốn cho rằng Diệp Huyền có thể đánh bại Loan Hồng ở phương diện luyện hồn học thì phải có bộ dạng hai muoi bốn hai mươi lăm tuổi, không nghĩ tới là thiếu niên còn chưa tới hai mươi tuổi như thế này.
Chuyện này cũng làm mọi người giật mình, nếu như Chu Lương nói không sai, Diệp Huyền có thiên phú luyện hồn học thậm chí vượt qua đệ nhất thiên tài Huyền Cơ Tông.
Áp chế giật mình trong nội tâm, Cuồng Phonglạnh lùng nói:
- Nghe nói ngươi cướp đoạt địa hỏa của Loan Hồng Huyền Cơ Tông chúng ta, giao địa hỏa ra đây.
Cái gì, địa hỏa?
Đám người Chúc Thiên Lam lúc này giật mình nhìn sang.
Thì ra bởi vì chuyện này, trong lòng Diệp Huyền lập tức hiểu ra vì cái gì đối phương lại nhắm vào mình, nhất định là Loan Hồng nói suy đoán của hắn với Chu Lương, mà Chu Lương lại nói cho đám người trước mặt.
Diệp Huyền lập tức cười lạnh, nói:
- Không nói trên người của ta có địa hỏa hay không, cho dù có dựa vào cái gì phải đưa cho ngươi?
Dựa vào cái gì?
Cuồng Phong lập tức cười lớn, hắn hung tợn nói:
- Uổng cho ngươi là thiên tài, ngươi cảm thấy ta dựa vào cái gì?
- Các hạ, có phải lầm người hay không, tại sao trên người Diệp Huyền co địa hỏa chứ?
Khô Trần bước lên phía trước và hỏi.
- Có hay không rất đơn giản, bảo tiểu tử giao trữ vật giới chỉ ra đây, sau đó thu liễm huyền lực để ta cẩn thận điều tra là được.
Cuồng Phong cười lạnh nói một câu.
- Các hạ cũng quá mức kiêu ngạo rồi, nơi này là đại bàn liên minh mười ba nước chúng ta, chẳng lẽ các hạ sẽ không sợ Huyền Vực thẩm phán sao.
Sở Vân Phi tức giận nói:
- Đường đường cường giả Huyền Cơ Tông lại tùy ý làm bậy tại liên minh mười ba nước, đừng quên còn có điều lệnh hòa bình đấy.
- Điều lệnh hòa bình?
Cuồng Phong xùy cười một tiếng, trong nội tâm đã ẩn ẩn có chút không kiên nhẫn, cười lạnh nói:
- Võ Tông ngũ giai tam trọng, các hạ cũng là cao thủ của liên minh mười ba nước a, chẳng lẽ không biết đạo lý cường giả vi tôn hay sao? Đúng vậy, Huyền Vực có ban bố điều lệnh hòa bình nhưng các ngươi cũng phải có người đi Huyền Vực giải oan mới được, có tin Huyền Cơ Tông chúng ta có thể làm cho các ngươi không thể bước ra khỏi phạm vi liên minh mười ba nước hay không?
Cuồng Phong lạnh lùng nhìn mọi người, trong đôi mắt mang theo khinh miệt không cách nào che giấu.
- Ha ha, đúng vậy a, các ngươi đi tới Huyền Vực tố cáo Huyền Cơ Tông chúng ta đi, sợ thì sợ, những người khác cả đời này cũng không thể đi tới Huyền Vực.
- Một đám rắc rưởi nông thôn tự cho là nghe nói điều lệnh hòa bình là có thể không sợ sao?
- Ha ha ha.
Đám người Huyền Cơ Tông xem thường cười to.
- Các ngươi...
Thần sắc đám người Sở Vân Phi phẫn nộ, sắc mặt đỏ lên.
Biệt khuất ah, bọn họ hận không thể giáo huấn đám người Huyền Cơ Tông một lần nhưng mỗi người cũng biết,Cuồng Phong nói đúng, dùng thực lực Huyền Cơ Tông có thể hoàn toàn làm võ giả liên minh mười ba nước không thể đến Huyền Vực.
- Hơn nữa cho dù các ngươi thật tới Huyền Vực thì thế nào, đệ tử hạch tâm Huyền Cơ Tông Loan Hồng chết trong liên minh mười ba nước, hiện tại ta hoài nghi Diệp Huyền là hung thủ, chẳng lẽ báo thù cho đệ tử tông môn thì Huyền Vực sẽ quản sao?
Cuồng Phong cười lạnh nói.
Khô Trần tức giận nói:
- Là đệ tử Huyền Cơ Tông các ngươi cướp đoạt tài nguyên liên minh mười ba nước chúng ta, có mặt mũi nói như vậy sao?
Cuồng Phong lạnh lùng cười cười, nói:
- Đệ tử Huyền Cơ Tông chúng ta vô tình đi tới liên minh mười ba nước mà thôi, cơ duyên xảo hợp cũng bỏ đi, huống chi cho dù đệ tử Huyền Cơ Tông cướp đoạt tài nguyên trước thì các ngươi có thể giết hay sao?
Đông Phương Ngôn Ngữ trầm giọng nói:
- Loan Hồng chết dưới tay yêu vương trong phù quang bí cảnh, không có liên quan tới chúng ta.
- Ngươi nói không có là không có sao? Không cần nói nhảm nhiều lời, lập tức bảo tiểu tử kia giao trữ vật giới chỉ ra đây, tùy ý ta kiểm tra, nếu không thì ta không khách khí.
Trong mắt Cuồng Phong bắn ra một tia hàn quang, hắn không còn kiên nhẫn.
- Đông Phương Ngôn Ngữ đại sư, nếu Loan Hồng chết không quan hệ với Diệp Huyền, ngươi cứ bảo Diệp Huyền giao trữ vật giới chỉ ra đi.
- Diệp Huyền, dù sao ngươi trong sạch, giao trữ vật giới chỉ cho hắn kiểm tra có quan hệ gì?
- Đúng vậy a, chỉ cần bọn chúng biết Loan Hồng không phải ngươi giết thì không thể lấy cớ.
- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, ngươi giữ gìn Diệp Huyền như vậy, chẳng lẽ Loan Hồng chết có quan hệ với hắn? Làm một đệ tử mà kéo cả liên minh mười ba nước lâm vào nguy hiểm, không ổn đâu?
Đám người Hỏa Ô quốc Tưởng Chính liên tục quát lạnh, ngữ khí thập phần bất thiện.
Hỏa Ô quốc và Lưu Vân quốc gần đây bất thường, song phương chinh chiến nhiều năm, hiện tại hội trưởng Hứa Tín Hoa đã chết, thực lực song phương nghiêng về một phía, Tưởng Chính còn ước gì Huyền Cơ Tông đánh chết tất cả cao thủ Lưu Vân quốc đấy.
- Tưởng Chính, ngươi phóng cái rắm gì đó.
Khô Trần không nhịn được tức giận quát lớn, đến lúc này Tưởng Chính còn muốn bỏ đá xuống giếng, chẳng lẽ hắn không biết Cuồng Phong chỉ lấy cớ hay sao?
- Xem ra các ngươi không muốn giao ra, nếu như thế ta sẽ tự động thủ bắt các ngươi giao ra.
Cuồng PHong không muốn nói nhảm tiếp, ánh mắt lạnh lẽo, bàn tay của hắn nhiếp Diệp Huyền bay về phía mình.
Ánh mắt Diệp Huyền phát lạnh, hắn chuẩn bị động thủ đã thấy Sở Vân Phi, Đông Phương Ngôn Ngữ, Khô Trần đã ngăn cản trước mặt hắn.&