Mục lục
Huyền Thiên Hồn Tôn - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cát viện phó cầm trường thương trong tay, khóe miệng của hắn cũng có máu tươi tràn ra. Thế nhưng so với Đoạn Thiên Lang hắn lại tốt hơn quá nhiều.

Trong hư không, hắn thô bạo ngập trời, mái tóc tung bày, ánh mắt như điện.

Cảnh này khiến cho đám người ở ngoài kinh hãi, người hiểu rõ thế cuộc đều âm thầm lắc đầu, lần này, Huyền Cơ Tông đã chịu thiệt.

Có thể thấy được, Đoạn Thiên Lang là người dẫn đầu mạnh nhất chuyến này của Huyền Cơ Tông. Lại cầm trong tay Hoàng Binh bát giai, ngay cả hắn cũng đã thất bại. Như vậy những người khác không cần phải nói.

Phải biết, Lam Quang học viện cũng không chỉ có một vị cường giả Võ Vương, số lượng đã đủ để làm cho người ta kinh hãi.

- Ta thất bại sao? Còn chưa chắc chắn.

Đoạn Thiên Lang nổi giận gầm lên một tiếng, trong con ngươi bắn ra hai đạo điện quang.

Phanh!

Thân ảnh hắn như quỷ mỵ, còn muốn tấn công lần thứ hai.

- Vậy thì chiến tới lúc ngươi phục thì thôi!

Cát viện phó thô bạo nói, trường thương màu tím lần thứ hai vung lên, điện mang bắn ra.

Leng keng leng keng!

Oanh ầm!

Song phương lại chiến một trận, lần này song phương đều đem hết toàn lực, bầu trời giống như bị đánh xuyên qua.

May mà toàn bộ Lam Quang học viện có hộ viện đại trận bảo vệ, nếu không thì sau trận chiến này, nhất định Lam Quang học viện sẽ bị hủy hoại trong một ngày.

Cuối cùng, theo một chùm máu tươi bắn lên, Đoạn Thiên Lang lần thứ hai bại lui.

Hắn càng thêm chật vật, cả người máu me đầm đìa.

Trái lại, Cát viện phó cũng thở hồng hộc, chỉ là so với Đoạn Thiên Lang, thương thế ắt phải tốt hơn nhiều.

- Đoạn Thiên Lang, bó tay chịu trói đi, bằng không, dưới một đòn, chính ngươi sẽ ngã xuống a.

Bây giờ, Cát viện phó đã hoàn toàn khống chế thế chủ động, khiến cho tất cả học viên, kích động vạn phần.

- Thật không? Muốn làm cho ta đầu hàng, đợi tới đời đi.

Đoạn Thiên Lang cười xì một tiếng, ánh mắt nhìn khắp bốn phía. Hắn biết, mình đã thua, thế nhưng kết quả còn không thể nào đoán trước được a.

- Mạnh miệng.

Cát Phác Tử quát lạnh một tiếng, thân thể bắn ra, trường thương màu tím lại lần thứ hai đâm ra.

Keng!

Trên người Đoạn Thiên Lang đột nhiên xuất hiện một vòng quang mang, mạnh mẽ ngăn cản một kích toàn lực của Cát Phác Tử.

- Hả?

Ánh mắt của Cát Phác Tử đột nhiên nheo lại.

- Ha ha ha, Cát Phác Tử, bằng vào ngươi mà cũng muốn giết ta? Chuyện hôm nay, tạm thời đến đây thôi, sau này chúng ta còn gặp lại. Cáo từ.

Đoạn Thiên Lang hét dài một tiếng, thân thể bay ngược lên, đại ấn màu vàng đất tản ra khi tức mông lung hỗn độn về bốn phương tám hướng.

- Ha ha ha, sau này còn gặp lại.

Lãnh Vô Tẫn, Tà Sát, Chu Triển Luân, Cuồng Chiến.

Huyền Cơ Tông tứ đại Thái Thượng trưởng lão, cùng nhau cao giọng quát một tiếng, phóng lên trời, cùng Đoạn Thiên Lang tụ hợp lại ở một nơi.

- Đoạn Thiên Lang, ngươi cho rằng ngươi đi đợc sao?

Cát Phác Tử gầm lên, hộ viện đại trận ở giữa bầu trời lại càng thêm óng ánh, từng đạo từng đạo lưu quang bảy màu bắt đầu chảy xuôi ở trong thiên địa.

Hộ viện đại trận này không những có công năng phòng ngự, mà càng có chứa hiệu quả khốn trận.

- Muốn giữ lại chúng ta, còn kém xa.

Đoạn Thiên Lang thấy thế, trên mặt không có một chút sốt sắng nào, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một viên ngọc.

Sưu!

Bên trong hạt châu kia tỏa ra một đạo quang mang mông lung, bao phủ tất cả năm người Huyền Cơ Tông vào trong đó.

Sau một khắc, năm người Huyền Cơ Tông đột nhiên xông lên trên hư không, hộ viện đại trận bảy màu đối với bọn hắn không có một chút tác dụng ngăn cản nào.

- Huyền Diệp, ngươi giết nhi tử Cuồng Phong của ta. Chuyện này, sẽ không giảng hoà như thế đâu.

Năm đạo lưu quang xẹt qua chân trời, thanh âm bạo ngược của Cuồng Chiến mơ hồ lan truyền đến, cuối cùng mới biến mất không còn tăm hơi.

Cái gì?

Tất cả mọi người nhìn thấy tình cảnh này, đều kinh ngạc đến ngây người.

Mà ngay cả Cát viện phó cũng khiếp sợ.

Hộ viện đại trận của Lam Quang học viện mạnh bao nhiêu, Cát viện phó rất là rõ ràng. Dùng thực lực của đám người Đoạn Thiên Lang, coi như là nắm giữ Hoàng Giả Chi Binh bát giai thì cũng không thể lao ra khỏi hộ viện đại trận được.

Nhưng kết quả lại là bị mạnh mẽ đánh vào mặt mũi.

- Hạt châu mà Đoạn Thiên Lang lấy ra sau cùng kia rốt cuộc là bảo vật gì? Có thể không quan tâm tới hộ viện đại trận của Lam Quang học viện chúng ta?

Trong lòng Cát viện phó không khỏi chìm xuống.

Hành vi của Đoạn Thiên Lang đã tỏ rõ chuyến này hắn hoàn toàn có chuẩn bị mà đến.

Chuyện càng làm cho Cát Phác Tử hoảng sợ chính là, chuyện Lam Quang học viện nắm giữ hộ viện đại trận chưa từng có lộ ra ngoài. Thế nhưng bảo vật mà Đoạn Thiên Lang lấy ra lại có thể khắc chế hoàn mỹ hộ viện đại trận của Lam Quang học viện bọn họ.

- Huyền Cơ Tông này rốt cuộc là muốn làm cái gì?

Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng Cát Phác Tử viện trưởng xuất hiện rất nhiều ý nghĩ.

- Đáng chết, để bọn họ chạy thoát rồi.

- Cát viện phó, chúng ta mau mau đuổi theo.

- Nhất định phải giữ lại năm người bọn chúng.

Thấy rõ đám người Đoạn Thiên Lang thoát đi mà không làm gì được. Đám người Dược Lão cũng không nghĩ nhiều như vậy, tất cả đều tức giận lên tiếng, liên tục bay lượn lên.

- Chậm đã.

Cát viện phó vội vàng thét lên một tiếng, ngăn cản mọi người.

- Chuyện này, nhất định lão phu sẽ đòi công đạo với Huyền Cơ tông. Chỉ có điều việc cấp bách trước tiên là dàn xếp học viên trong học viện. Để xem có người nào bị thương trong chuyện này hay không.

- Dược Thành, chuyện này để ngươi đến phụ trách a.

Dược Lão do dự một chút, vẫn phải dừng truy kích, lĩnh mệnh mà đi.

- Lỗ Tuấn, Dược Thành phụ trách an nguy của các học viên. Mà ngươi thì phụ trách trật tự của học viện, bảo đảm cho học viện sẽ không xảy ra hỗn loạn.

Cát viện phó phân phó với Lỗ Tuấn.

- Vâng.

Lỗ Tuấn gật gù.

- Thanh Phong, Vương Phong, hai người các ngươi đi theo ta.

Cát viện phó khẽ quát một tiếng, mang theo hai người Thanh Phong và Vương Phong, trực tiếp bay ra khỏi Lam Quang Học Viện, bay đi về phía trung tâm Lam Quang Thành.

- Phó Viện trưởng, đây là?

Thanh Phong và Vương Phong đều nghi hoặc không thôi, vào lúc này, Phó Viện trưởng không ở trong học viện chủ trì đại sự, lẽ nào muốn đuổi theo giết mấy người Đoạn Thiên Lang kia hay sao?

Những võ giả còn lại ở Lam Quang Thành cũng đều nghi hoặc không thôi. Mà cường giả của các đại thế lực hàng đầu thì cũng ở trong bóng tối theo dõi, muốn nhìn một chút xen rốt cuộc Cát Phác Tử muốn làm cái gì.

&

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK