Mục lục
Huyền Thiên Hồn Tôn - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ông trời của ta.

Mấy người Cận Thiết nghe được cái tên của Diệp Huyền, biểu tình ban đầu vốn muốn diễu võ dương oai, trong nháy mắt cứng đờ lại. Trên trán bọn họ lại một lần nữa xuất hiện mồ hôi lạnh.

- Mấy vị này là?

Trương Liệt nghi ngờ hỏi.

- Khụ khụ chúng ta là học viên cũ trong viện này. Hoan nghênh ba vị học viên mới các ngươi vào ở trong viện của chúng ta.

Một học viên cũ vội vàng nói.

- Đúng, đúng, nhiệt liệt hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh.

Một gã học viên cũ khác vội vàng lấy ra khăn tay, dùng sức vung vẩy.

Trương Liệt trợn trừng hai mắt nói:

- Các niên trưởng của học viện Lam Quang nhiệt tình như vậy sao? Không hổ danh là học viện đứng đầu bình nguyên Mộng Cảnh. Bầu không khí quả thực không thể soi mói.

Ở trên đại lục Thiên Huyền, bình thường trong học viện, giữa học viên cũ và học viên mới đều có quan hệ cạnh tranh. Nếu như ở trong một cái viện ký túc xá, đừng nói là nhiệt tình, không để một hạ uy cho ngươi xem như là tốt rồi.

Biểu hiện của Cận Thiết bọn họ, trong nháy mắt lật đổ ấn tượng của Trương Liệt đối với học viện Lam Quang.

- Khụ khụ, đó là chuyện tất nhiên. Học viên cũ của học viện Lam Quang chúng ta luôn luôn cực kỳ hòa ái dễ gần.

- Ba người các ngươi mới vừa vào học, khẳng định mệt chết đi. Các ngươi nhanh chóng quay về phòng ký túc nghỉ ngơi đi.

- Đúng, đúng, các ngươi nhanh đi về nghỉ ngơi đi. Có chuyện gì không biết được rõ ràng, có thể lại tới hỏi chúng ta.

- Chúng ta không quấy rầy các ngươi nghỉ ngơi nữa. Cáo từ trước.

Bốn người Cận Thiết vội vàng nói một hồi nói, sau đó giống như một làn khói chạy trở về gian phòng ký túc.

Ầm!

Trong ký túc xá, bốn người lau mồ hôi lạnh trên trán, vẻ mặt khiếp sợ không thôi.

- Con bà nó, viện chúng ta lại có thể có mấy người này tới. Thật may chúng ta phản ứng đúng lúc.

- Mỹ nữ kia không ngờ là muội muội của Mộ Dung Vân Vũ học trưởng. May mà chúng ta không làm ra chuyện gì quá giới hạn. Bằng không đến lúc đó ngay cả chết cũng không biết viết như thế nào.

- Còn có Huyền Diệp này nữa. Không ngờ là danh hiệu đứng đầu sát hạch nhập học lần này, cấp bậc tồn tại tám mươi tám thước trên bia lưu danh. Nghe nói Cuồng Chiến thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông ở trong lúc sát hạch đã điên cuồng mãnh liệt ra tay với hắn, lại không thể nào giết chết được hắn?

- Thôi đi. Chúng ta vẫn thấp điệu một ít thì tốt hơn. Lấy thiên phú của gia hỏa kia, trong vòng một hai năm gia nhập nội viện, chính là chuyện ván đã đóng thuyền.

- Ta thấy vẫn nên xin đổi gian phòng ký túc đi. Chúng ta mặc dù là học viên cũ, nhưng mới nhập học một năm. Cùng hai gia hỏa biến thái này ở trong cùng một viện, dù thế nào chung quy vẫn cảm giác trong lòng có chút hoang mang rối loạn.

Mấy người Cận Thiết lẩm bẩm nói.

Lúc này, Diệp Huyền lại thu thập xong đồ, đang quan sát gian phòng ký túc của mình.

- Gian phòng ký túc xá này thật sự không tệ. Phía dưới mỗi một ký túc xá còn có phòng tu luyện.

Gian phòng ký túc của học viện Lam Quang, tuy rằng cũng không xa hoa, nhưng thiết lập bên trong lại hết sức quy phạm.

Mỗi người đều có phòng tu luyện riêng của bản thân mình. Đồng thời các loại khí giới, đều có đầy đủ mọi thứ.

- Đi tới chỗ La Thành trước đã.

Sửa sang xong gian phòng, Diệp Huyền không ở lại lâu đã xoay người rời khỏi ký túc xá.

- Huyền Diệp, ngươi là đi nơi nào vậy?

Hắn còn chưa đi quá xa, Trương Liệt lại là vội vã đuổi theo.

- Đi gặp một người bạn.

Trương Liệt lập tức cười nói:

- Vừa lúc, ta cũng không có việc gì làm. Ta lại đi chung với ngươi. Ngươi không ngại chứ?

Diệp Huyền khẽ nhíu mày, liếc mắt nhìn Trương Liệt:

- Ta lại là người bị Huyền Cơ Tông phát lệnh truy nã. Ngươi còn dám đi cùng với ta?

Chuyện hắn bị Huyền Cơ Tông phát lệnh truy nã, trong những học viên mới nhập học, không có một người nào không biết.

Gần như tất cả mọi người đều cách hắn thật xa. Từ phía xa, thấy hắn liền trốn biệt. Nhưng Trương Liệt này trái lại luôn ở gần mình mình, cực kỳ cổ quái.

Trương Liệt không để ý cười:

- Ha hả, bị Huyền Cơ Tông phát lệnh truy nã, thì lại như thế nào? Ngươi bây giờ là học viên của học viện Lam Quang, chỉ cần học viện không mở miệng, Huyền Cơ Tông cũng không có cách nào bắt được ngươi.

Diệp Huyền thản nhiên nói:

- Vậy thì không nhất định. Nói đi, ngươi theo ta, có mục đích gì?

Trương Liệt vội vàng xua tay:

- Ngươi đừng hiểu lầm. Ta đến từ thiên vương quốc Thái, không có khả năng là người của Huyền Cơ Tông. Ta đi theo ngươi, tất nhiên là muốn cùng ngươi lăn lộn.

- Theo ta lăn lộn?

Trương Liệt gật đầu nói:

- Học viện Lam Quang mặc dù chỉ là một học viện, nhưng bởi vì chính sách của học viện buông lỏng. Thiên tài của các thế lực lớn đều có thể đi vào trong đó. Bởi vậy bên trong cạnh tranh vô cùng kịch liệt. Học viên bình thường đều phải tìm một chỗ dựa vững chắc, bằng không rất khó sinh tồn.

- Ta là một học viên mới, không có khả năng có chỗ dựa vững chắc gì. Huống gì, theo ta, ngươi sẽ không sợ Huyền Cơ Tông gây phiền phức cho ngươi đi?

Diệp Huyền cười mà như không cười nói.

Trương Liệt lắc đầu nói:

- Ngươi mặc dù là học viên mới, nhưng so với học viên mới bình thường lại không giống nhau. Bởi vì độ cao của ngươi ở trên bia lưu danh, đạt tới tám mươi tám thước. Trước khi vào học viện, ta đã tìm hiểu cặn kẽ.

- Ở trong lịch sử học viện Lam Quang, trên bia lưu danh đạt tới bảy mươi thước tổng cộng có chín người. Trong đó mỗi một người sau khi nhập học một năm, liền trở thành đệ tử nội viện của học viện. Đồng thời trong năm người bọn họ, người thực lực thấp nhất, cuối cùng đều là trở thành Võ Vương thất giai nhị trọng, thân phận hiển hách.

- Cho nên ta tin tưởng tương lai của ngươi tuyệt đối phải chói mắt hơn so với năm người bọn họ. Cho nên theo ngươi, cũng là kết quả ta nghĩ sâu tính kỹ.

- Ngươi yên tâm. Ta tuy rằng thiên phú không cao, nhưng tìm hiểu tin tức, thu thập tin tức tình báo vẫn có thủ đoạn. Ngươi mới vừa vào học, khẳng định phải cần hạ thủ. Chỉ cần để cho ta theo ngươi, đến lúc đó chạy chân gì đó, dĩ nhiên là không thiếu người.

Diệp Huyền liếc mắt nhìn hắn một cái:

- Ngươi nói xong chưa?

Trương Liệt sửng sốt.

- Nói xong, vậy đi đi. Huyền Diệp ta không cần người đi cùng. Còn nữa, không cần lại đi theo ta. Nếu không, hậu quả sẽ rất thê thảm.

Diệp Huyền lạnh lùng ném lại câu nói. Tiếp theo, hắn xoay người rời khỏi đó, chỉ để lại một Trương Liệt mặt đã đỏ lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK