- Các hạ tin được phòng đấu giá của chúng ta như vậy sao?
Từ Vị trưởng lão vô cùng ngạc nhiên.
- Ha ha, Thông Thiên các chính là phòng đấu giá số một đại lục, cũng kinh doanh trên đại lục hơn ba ngàn năm, tổng bộ thiết lập tại phố thông lan Huyền Vực Thánh thành, một thước đất trống tại nơi đó giá trị cũng đủ vượt qua một đế quốc, làm sao có thể tham ô một chút tiền nho nhỏ này.
Diệp Huyền không cần nghĩ ngợi nói ra.
Ánh mắt Từ Vị trưởng lão nhìn về phía Diệp Huyền lúc này biến thành kinh ngạc.
- Không có việc gì thì ta đi đây.
Diệp Huyền trực tiếp đứng lên.
- Ta đưa tiễn các hạ...
Từ Vị trưởng lão vội vàng đứng lên đưa tiễn Diệp Huyền ra ngoài cửa.
Mà Hà quản sự vội vàng đi theo sau lưng.
Quản sự trung niên bị Diệp Huyền bị đánh lúc trước nhìn thấy cảnh này chân mềm nhũn ra, phù phù một tiếng tựu ngã nhào trên đất, vẻ mặt vẻ kinh ngạc.
Người này dĩ nhiên được Từ trưởng lão giám bảo và Hà quản sự tự mình đưa ra cửa, cuối cùng hắn có địa vị gì, tên quản sự đổ mồ hôi lạnh, hai chân thẳng run rẩy.
Hà quản sự lạnh lùng liếc hắn một cái sau đó vội vàng theo Từ trưởng lão ra ngoài tiễn Diệp Huyền.
- Đúng rồi!
Thời điểm Diệp Huyền muốn rời đi, Từ Vị lập tức lấy một lẹnh bài màu vàng đưa cho Diệp Huyền:
- Các hạ, đây là lệnh bài khách quý của Thông Thiên các, nếu như các hạ có tham gia đấu giá, có thể trực tiếp tiến vào sương thiên cấp tương ứng với lệnh bài.
- Ân!
Tiện tay tiếp nhận lệnh bài, Diệp Huyền cũng không ngừng lại, hắn rời đi trong ánh mắt của hai người.
- Từ trưởng lão, người này tuy thần bí, hơn nữa xuất ra đan dược như thế nhưng cũng không cần phải cho hắn bao sương thiên cấp a?
Nhìn thấy Diệp Huyền biến mất sau cửa ra vào, Hà quản sự nghi hoặc hỏi thăm.
Bao sương của Thông Thiên các phân thành Thiên Địa Huyền Hoàng bốn cấp, trong đó bao sương thiên cấp tổng cộng chỉ có ba mươi vị trí, hơn nữa không bán ra bên ngoài, chỉ có một chút thế lực đạt tới đẳng cấp mới có thể bị trao tặng tư cách tiến vào bao sương thiên cấp.
Trong Hạo Thiên đế quốc có tư cách đi vào bao sương thiên cấp của Thông Thiên các đều là hào phú và các thế lực tương đương.
Cho nên Hà quản sự mới khó hiểu như vây.
- Lai lịch người này không tầm thường, cho hắn bao sương thiên cấp cũng là bình thường.
Từ trưởng lão lắc đầu nói.
- Từ trưởng lão, người này có lai lịch gì?
Hà quản sự hơi nghi ngờ nói.
- Khó mà nói.
Ánh mắt Từ Vị trưởng lão ngưng trọng, cũng không nói thêm gì.
Hà quản sự gật gật đầu:
- Người này tuổi không lớn lắm nhưng có thể xuất ra bảo vật như thế hiển nhiên không tầm thường, hắn lại yêu thích nói mạnh miệng, ngay cả tổng bộ Thông Thiên các thiết lập ở đâu cũng dám nói, ha ha, ngay cả quản sự như ta còn không biết, hắn sẽ biết? Còn phố phổ lan ở Thánh thành, ai biết Huyền Vực có tòa thành và con đường này hay không.
Đột nhiên Từ Vị trưởng lão nhìn sang một cái, thẳng tới khi nhìn Hà quản sự toàn thân sợ hãi thì hắn nghi ngờ hỏi:
- Từ trưởng lão, như thế nào?
Từ Vị trầm giọng nói:
- Tuy ta chưa đi qua tổng bộ nhưng lại biết tổng bộ Thông Thiên các thật sự ở Huyền Vực Thánh thành, hơn nữa còn ở phố phổ lan.
- Cái gì?
Sắc mặt Hà quản sự lập tức biến thành hoảng sợ, ánh mắt ngây ngốc.
Trở lại La gia, Diệp Huyền thay áo choàng, vẻ mặt nhẹ nhõm không ít.
Chỉ cần Thanh Xuân Bất Lão Đan có thể bán đấu giá chắc chắn sẽ nổi danh, như vậy cửa hàng La gia vừa khai trương căn bản không cần tuyên truyền cũng kíp nổ thị trường đế đô, việc này Diệp Huyền có lòng tin tràn đầy.
Trong nháy mắt đã một ngày trôi qua.
Sáng sớm ngày thú hai La Thành liền cao hứng bừng bừng đi tới gian phòng của Diệp Huyền.
- Diệp thiếu, hôm nay là thời gian bán đấu giá ở đế đô, chúng ta nên nhanh chóng ra ngoài, nếu đến muộn thì trên đường sẽ rối loạn.
La Thành rất hiểu tình huống của đế đô, vừa đến lễ lớn sẽ kín hết người.
Diệp Huyền cười nói:
- Thương thế trên người đã tốt chưa?
- Đã sớm khỏi rồi, Diệp thiếu ngươi cho đan dược chữa thương quá thần kỳ, hai ngày sau Diệp thiếu muốn khai trương Huyền Đan các, đến lúc đó ta sẽ đi làm nhân viên cửa hàng, hắc hắc, có Diệp thiếu ngươi ra tay, tuyệt đối có thể đánh gục Tần gia.
- Còn có Khúc gia, nếu như biết rõ Diệp thiếu ngươi có đan dược chữa thương nghịch thiên như vậy, đoán chừng bọn chúng sẽ khóc thảm thiết.
La Thành mặt mày hớn hở, hiển nhiên cảm xúc cực cao.
Diệp Huyền cười cười, nói:
- Ngươi làm nhân viên cửa hàng cũng được đấy nhưng ta khuyên ngươi nên hảo hảo tu luyện, sớm ngày đột phá, đừng cô phụ phụ thân ngươi chờ mong.
- Hắc hắc.
La Thành xấu hổ gãi gãi đầu:
- Ta biết rõ, nhưng mà thiên phú của ta tự nhiên không thể so với Diệp thiếu ngươi, đột phá ngũ giai còn cần một ít thời gian nữa, mchỉ sợ một hai năm mới có thể bước qua ngũ giai.
- Vậy thì chưa hẳn, Huyền Đan các chúng ta chủ công chính là đan dược tấn cấp, trước kia ngươi bị thương ta cũng chưa cho ngươi, ngươi cất kỹ bình đan dược này, buổi tối hôm nay bắt đầu phục dụng, dùng ngươi thực lực bây giờ không qua một tháng có thể đột phá ngũ giai.
- Thực?
La Thành vẻ mặt kinh hỉ tiếp nhận đan dược Diệp Huyền đưa cho.
- Ta còn cần lừa ngươi hay sao?
Diệp Huyền cười nhạt nói.
- Vậy thì đa tạ Diệp thiếu.
La Thành kích động cất kỹ đan dược:
- Đúng rồi, Diệp thiếu, đấu giá hội cũng sắp bắt đầu, nơi này có ba ức huyền tệ, còn có hai vạn huyền thạch hạ phẩm, đó là tài sản tích lũy của La gia chúng ta, hiện tại giao cho Diệp thiếu ngươi, gia phụ nói, nếu như Diệp thiếu nhìn trúng cái gì trên phòng đấu giá cứ tiêu đi.
Ba ức huyền tệ, hai vạn huyền thạch hạ phẩm, đây không phải con số nhỏ.
Dùng tình huống của La gia hiện tại, có thể lấy ra tài lực như thế cũng là gánh nặng lớn.
Diệp Huyền có thể cảm nhận được thành ý của La Mẫn, nhìn ra được hiện tại La gia đã quyết định đi theo bản thân mình rồi.
Diệp Huyền mỉm cười, hắn thu số tiền kia, hắn làm nhiều việc cho La gia như vậy, cầm chút tiền này cũng không cần áy náy.
Hơn nữa một khi Huyền Đan các khai trương, tương lai sẽ sáng tạo lợi nhuận cho La gia, căn bản không phải chút tiền này có thể so sánh.
- Chúng ta đi thôi, phụ thân ngươi ở chỗ nào? Cùng đi với chúng ta.
- Phụ thân hắn đang vội vàng chuẩn bị Huyền Đan các khai trương, chúng ta đi qua trước.
La Thành nói ra.
Diệp Huyền cũng không có cưỡng cầu, hắn và La Thành cùng nhau đi về phía Thông Thiên các.
Từ Vị trưởng lão vô cùng ngạc nhiên.
- Ha ha, Thông Thiên các chính là phòng đấu giá số một đại lục, cũng kinh doanh trên đại lục hơn ba ngàn năm, tổng bộ thiết lập tại phố thông lan Huyền Vực Thánh thành, một thước đất trống tại nơi đó giá trị cũng đủ vượt qua một đế quốc, làm sao có thể tham ô một chút tiền nho nhỏ này.
Diệp Huyền không cần nghĩ ngợi nói ra.
Ánh mắt Từ Vị trưởng lão nhìn về phía Diệp Huyền lúc này biến thành kinh ngạc.
- Không có việc gì thì ta đi đây.
Diệp Huyền trực tiếp đứng lên.
- Ta đưa tiễn các hạ...
Từ Vị trưởng lão vội vàng đứng lên đưa tiễn Diệp Huyền ra ngoài cửa.
Mà Hà quản sự vội vàng đi theo sau lưng.
Quản sự trung niên bị Diệp Huyền bị đánh lúc trước nhìn thấy cảnh này chân mềm nhũn ra, phù phù một tiếng tựu ngã nhào trên đất, vẻ mặt vẻ kinh ngạc.
Người này dĩ nhiên được Từ trưởng lão giám bảo và Hà quản sự tự mình đưa ra cửa, cuối cùng hắn có địa vị gì, tên quản sự đổ mồ hôi lạnh, hai chân thẳng run rẩy.
Hà quản sự lạnh lùng liếc hắn một cái sau đó vội vàng theo Từ trưởng lão ra ngoài tiễn Diệp Huyền.
- Đúng rồi!
Thời điểm Diệp Huyền muốn rời đi, Từ Vị lập tức lấy một lẹnh bài màu vàng đưa cho Diệp Huyền:
- Các hạ, đây là lệnh bài khách quý của Thông Thiên các, nếu như các hạ có tham gia đấu giá, có thể trực tiếp tiến vào sương thiên cấp tương ứng với lệnh bài.
- Ân!
Tiện tay tiếp nhận lệnh bài, Diệp Huyền cũng không ngừng lại, hắn rời đi trong ánh mắt của hai người.
- Từ trưởng lão, người này tuy thần bí, hơn nữa xuất ra đan dược như thế nhưng cũng không cần phải cho hắn bao sương thiên cấp a?
Nhìn thấy Diệp Huyền biến mất sau cửa ra vào, Hà quản sự nghi hoặc hỏi thăm.
Bao sương của Thông Thiên các phân thành Thiên Địa Huyền Hoàng bốn cấp, trong đó bao sương thiên cấp tổng cộng chỉ có ba mươi vị trí, hơn nữa không bán ra bên ngoài, chỉ có một chút thế lực đạt tới đẳng cấp mới có thể bị trao tặng tư cách tiến vào bao sương thiên cấp.
Trong Hạo Thiên đế quốc có tư cách đi vào bao sương thiên cấp của Thông Thiên các đều là hào phú và các thế lực tương đương.
Cho nên Hà quản sự mới khó hiểu như vây.
- Lai lịch người này không tầm thường, cho hắn bao sương thiên cấp cũng là bình thường.
Từ trưởng lão lắc đầu nói.
- Từ trưởng lão, người này có lai lịch gì?
Hà quản sự hơi nghi ngờ nói.
- Khó mà nói.
Ánh mắt Từ Vị trưởng lão ngưng trọng, cũng không nói thêm gì.
Hà quản sự gật gật đầu:
- Người này tuổi không lớn lắm nhưng có thể xuất ra bảo vật như thế hiển nhiên không tầm thường, hắn lại yêu thích nói mạnh miệng, ngay cả tổng bộ Thông Thiên các thiết lập ở đâu cũng dám nói, ha ha, ngay cả quản sự như ta còn không biết, hắn sẽ biết? Còn phố phổ lan ở Thánh thành, ai biết Huyền Vực có tòa thành và con đường này hay không.
Đột nhiên Từ Vị trưởng lão nhìn sang một cái, thẳng tới khi nhìn Hà quản sự toàn thân sợ hãi thì hắn nghi ngờ hỏi:
- Từ trưởng lão, như thế nào?
Từ Vị trầm giọng nói:
- Tuy ta chưa đi qua tổng bộ nhưng lại biết tổng bộ Thông Thiên các thật sự ở Huyền Vực Thánh thành, hơn nữa còn ở phố phổ lan.
- Cái gì?
Sắc mặt Hà quản sự lập tức biến thành hoảng sợ, ánh mắt ngây ngốc.
Trở lại La gia, Diệp Huyền thay áo choàng, vẻ mặt nhẹ nhõm không ít.
Chỉ cần Thanh Xuân Bất Lão Đan có thể bán đấu giá chắc chắn sẽ nổi danh, như vậy cửa hàng La gia vừa khai trương căn bản không cần tuyên truyền cũng kíp nổ thị trường đế đô, việc này Diệp Huyền có lòng tin tràn đầy.
Trong nháy mắt đã một ngày trôi qua.
Sáng sớm ngày thú hai La Thành liền cao hứng bừng bừng đi tới gian phòng của Diệp Huyền.
- Diệp thiếu, hôm nay là thời gian bán đấu giá ở đế đô, chúng ta nên nhanh chóng ra ngoài, nếu đến muộn thì trên đường sẽ rối loạn.
La Thành rất hiểu tình huống của đế đô, vừa đến lễ lớn sẽ kín hết người.
Diệp Huyền cười nói:
- Thương thế trên người đã tốt chưa?
- Đã sớm khỏi rồi, Diệp thiếu ngươi cho đan dược chữa thương quá thần kỳ, hai ngày sau Diệp thiếu muốn khai trương Huyền Đan các, đến lúc đó ta sẽ đi làm nhân viên cửa hàng, hắc hắc, có Diệp thiếu ngươi ra tay, tuyệt đối có thể đánh gục Tần gia.
- Còn có Khúc gia, nếu như biết rõ Diệp thiếu ngươi có đan dược chữa thương nghịch thiên như vậy, đoán chừng bọn chúng sẽ khóc thảm thiết.
La Thành mặt mày hớn hở, hiển nhiên cảm xúc cực cao.
Diệp Huyền cười cười, nói:
- Ngươi làm nhân viên cửa hàng cũng được đấy nhưng ta khuyên ngươi nên hảo hảo tu luyện, sớm ngày đột phá, đừng cô phụ phụ thân ngươi chờ mong.
- Hắc hắc.
La Thành xấu hổ gãi gãi đầu:
- Ta biết rõ, nhưng mà thiên phú của ta tự nhiên không thể so với Diệp thiếu ngươi, đột phá ngũ giai còn cần một ít thời gian nữa, mchỉ sợ một hai năm mới có thể bước qua ngũ giai.
- Vậy thì chưa hẳn, Huyền Đan các chúng ta chủ công chính là đan dược tấn cấp, trước kia ngươi bị thương ta cũng chưa cho ngươi, ngươi cất kỹ bình đan dược này, buổi tối hôm nay bắt đầu phục dụng, dùng ngươi thực lực bây giờ không qua một tháng có thể đột phá ngũ giai.
- Thực?
La Thành vẻ mặt kinh hỉ tiếp nhận đan dược Diệp Huyền đưa cho.
- Ta còn cần lừa ngươi hay sao?
Diệp Huyền cười nhạt nói.
- Vậy thì đa tạ Diệp thiếu.
La Thành kích động cất kỹ đan dược:
- Đúng rồi, Diệp thiếu, đấu giá hội cũng sắp bắt đầu, nơi này có ba ức huyền tệ, còn có hai vạn huyền thạch hạ phẩm, đó là tài sản tích lũy của La gia chúng ta, hiện tại giao cho Diệp thiếu ngươi, gia phụ nói, nếu như Diệp thiếu nhìn trúng cái gì trên phòng đấu giá cứ tiêu đi.
Ba ức huyền tệ, hai vạn huyền thạch hạ phẩm, đây không phải con số nhỏ.
Dùng tình huống của La gia hiện tại, có thể lấy ra tài lực như thế cũng là gánh nặng lớn.
Diệp Huyền có thể cảm nhận được thành ý của La Mẫn, nhìn ra được hiện tại La gia đã quyết định đi theo bản thân mình rồi.
Diệp Huyền mỉm cười, hắn thu số tiền kia, hắn làm nhiều việc cho La gia như vậy, cầm chút tiền này cũng không cần áy náy.
Hơn nữa một khi Huyền Đan các khai trương, tương lai sẽ sáng tạo lợi nhuận cho La gia, căn bản không phải chút tiền này có thể so sánh.
- Chúng ta đi thôi, phụ thân ngươi ở chỗ nào? Cùng đi với chúng ta.
- Phụ thân hắn đang vội vàng chuẩn bị Huyền Đan các khai trương, chúng ta đi qua trước.
La Thành nói ra.
Diệp Huyền cũng không có cưỡng cầu, hắn và La Thành cùng nhau đi về phía Thông Thiên các.