- Dùng Trùng Huyền Đan tam phẩm làm thí dụ, trên thị trường Trùng Huyền Đan tam phẩm tăng lên hai thành xác xuất thành công bán mười vạn huyền tệ, ba thành xác xuất thành công hai mươi vạn huyền tệ, bốn thành xác xuất thành công ba mươi vạn huyền tệ. Đan dược La gia chúng ta bốn thành xác xuất thành công mới bán hai mươi vạn huyền tệ, sáu thành ba mươi vạn huyền tệ, tám thành năm mươi vạn huyền tệ.
- Dùng như thế mà suy ra, Phá Huyền đan tứ phẩm, Ngưng Huyền Đan ngũ phẩm cũng có giá cả như thế.
Diệp Huyền vừa dứt lời cả phố đông xôn xao không nhảo.
Giá cả của Diệp Huyền vừa ra không làm cho người ta tin tưởng lời của hắn nói, ngược lại càng tăng thêm hoài nghi.
Tần gia làm sinh ý tấn cấp hơn một ngàn năm qua, cho dù tài liệu hay công nghệ đều áp súc đến thấp nhất, bốn thành xác xuất thành công đều bán ba mươi vạn huyền tệ, La gia ngươi mới bán hai mươi vạn, có khả năng sao?
Mặc dù nói người tiêu thụ đều hi vọng giá cả càng rẻ càng tốt.
Nhưng có rất nhiều người lại tin tưởng câu nói của rẻ là của ôi.
Nếu như gia tộc như Tần gia bán đan dược mới như vậy người ta còn tin tưởng một ít, ngươi một La gia chỉ là tiểu tiểu thế gia, lại là thế lực đan đạo tuyến hai còn dám nói mình có đan dược mang tính cách mạng?
Ai sẽ tin?
Mặc kệ những người khác tin hay không, dù sao võ giả và quý tộc nơi đây không có tin tưởng.
Trong khoảng thời gian ngắn cả đường cái đều là giọng điệu trào phúng, hoàn toàn không có một người tiến lên mua sắm.
- Phụ thân, ngươi xem, ta cho La gia thêm mồi lửa để chúng thân bại danh liệt.
Trên lầu hai cửa hàng Tần gia có tiếng cười của Tần Vũ vang lên, hắn đánh mắt cho một tên võ giả đang đứng phía dưới.
Tên võ giả hiểu ý, lúc này hắn bước ra khỏi đám người và lớn tiếng nói:
- Tiểu tử, ngươi nói đan dược Huyền Đan các thần kỳ như vậy ta muốn thử xem, nhưng Huyền Đan các các ngươi chỉ là cửa hàng nhỏ nghèo, võ giả chúng ta tích lũy tiễn cũng không dễ dàng, vạn nhất ngươi lừa gạt chúng ta làm sao bây giờ?
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:
- Huyền Đan các ta mở cửa việc buôn bán, đầu tiên chú ý một điểm chính là thành tín, đan dược Huyền Đan tuyệt đối không loạn truyền lung tung, nói công hiệu gì sẽ có công hiệu gì, nếu như bất cứ kẻ nào phát hiện đan dược Huyền Đan các chúng ta tuyên truyền không đúng, chỉ cần xuất ra chứng cớ thì chúng ta có thể cam đoan giả một đền mười.
Đôi mắt tên võ giả kia đảo một vòng và cười nói:
- Giả một đền mười, có chuyện tốt như vậy? Hôm nay nhiều người ở đây làm chứng, ta tin tưởng Huyền Đan các của các ngươi cũng sẽ không nói lung tung gạt người, Lý Đại Ngưu ta không sợ nhất chính là nếm thử, hôm nay ta tới đây mua Trùng Huyền đan của Tần gia đột phá, nếu ngươi nói thần kỳ như thế, đến, cho ta đến một viên Trùng Huyền Đan thử xem, nhìn xem công hiệu của nó có trâu bò như ngươi nói hay không.
- Không biết các hạ cần đan dược cấp bậc gì?
Diệp Huyền giống như cười mà không phải cười liếc hắn một cái.
- Vậy khẳng định là mạnh nhất, tám phần xác xuất thành công, Lý Đại Ngưu ta tung hoành đế quốc hơn mười năm, còn lần đầu tiên nghe nói có Trùng Huyền Đan xác xuất thành công cao như vậy.
- Ừ, nơi này là năm mươi vạn huyền tệ, ta muốn làm thí nghiệm tại chỗ.
Hắn chính là võ giả Địa Vũ Sư nhị trọng, nói tung hoành đế quốc lập tức làm đám người chung quanh bật cười nhưng không ít người chú ý tới nơi đây, một là vì hiếu kỳ, đan dược Huyền Đan các có thật trâu bò như thế hay không.
Tám phần xác xuất thành công, nó chẳng khác gì gần như chắc chắn đột phá.
Nếu như Lý Đại Ngưu không có thể đột phá, vậy hiển nhiên là Huyền Đan các gạt người.
Tần Vũ cũng ôm tâm lý như vậy mới cố ý bảo Lý Đại Ngưu tiến lên thí nghiệm.
Rất nhanh, một viên Trùng Huyền Đan hạng nhất đưa tới trong tay Lý Đại Ngưu.
Lý Đại Ngưu cũng nghiêm túc, trong nội tâm cười lạnh hai tiếng, trực tiếp an vị trên đường phố, hắn ăn đan dược trước mặt mọi người.
Trong lúc nhất thời ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn lên người hắn.
Trung tâm đường cái, Lý Đại Ngưu há miệng ăn Trùng Huyền Đan vào bụng.
Đan dược vừa vào bụng liền có dược lực đặc thù lưu chuyển trong người hắn, huyền khí trong cơ thể hắn đang tiến lên Địa Vũ Sư tam trọng.
- Ha ha, đan dược Huyền Đan các thật sự thần kỳ như vậy sao?
Trong nội tâm Lý Đại Ngưu cười cười lạnh lùng, hắn tận lực áp chế huyền khí, cũng không tận lực đi trùng kích bình chướng tiếp theo, mà là thủ vững nội tâm không cho dược lực phát tác.
Đừng nhìn hắn cao lớn thô kệch, kỳ thật tâm tư rất khôn khéo, hắn biết rõ Tần Vũ thiếu gia ra hiệu cho hắn là mục đích gì, hắn tuyệt đối không được đột phá, bởi vì phải đánh mặt Huyền Đan các thật ác.
Hắn không nghĩ tới là, tuy hắn tận lực áp chế nhưng dược lực Trùng Huyền Đan không ngừng bành trướng nhanh chóng, dược lực cực mạnh không ngừng trùng kích thân thể hắn.
- Không tốt.
Nội tâm Lý Đại Ngưu kinh ngạc vội vàng muốn áp chế nhưng hắ không kịp phản ứng.
Ba một tiếng.
Trong người hắn có thứ gì bị đó bị đánh phá, trong người hắn phóng xuất lực lượng hùng hậu.
- Đột phá, gia hỏa này thật sự đột phá.
- Địa Vũ Sư nhị trọng đột phá đến Địa Vũ Sư tam trọng thật nhanh, mới vài giây đã đột phá.
- Lý Đại Ngưu không phải cố ý đánh mặt Huyền Đan các hay sao?
- Điều đó không có khả năng a? Việc khác khá tốt, chuyện đột phá có thể qua loa? Ở đây nhiều cao thủ như vậy, Vũ Tôn lục giai cũng không ít, làm sao có thể giấu diếm bọn họ?
- Chẳng lẽ công hiệu Trùng Huyền Đan của Huyền Đan các thực sự thần kỳ như vậy?
Nhìn thấy Lý Đại Ngưu đột phá, đám người kia nổ tung nồi và nghị luận liên tục, không ít người hào hứng với Trùng Huyền Đan của Huyền Đan các.
Sắc mặt Tần Vũ đột nhiên khó xem.
Cho dù thế nào hắn cũng không nghĩ ra chính mình vốn chuẩn bị hãm hại Huyền Đan các, không nghĩ tới ngược lại còn tạo thế cho đối phương.
Đám người Tần Phong cũng không vui nhìn Tần Vũ.
- Phụ thân, lúc trước nhất định là ngoài ý muốn, lúc này tuyệt đối không phạm sai lầm.
Vẻ mặt Tần Vũ hơi bối rối, lập tức truyền âm phân phó, đồng thời trong nội tâm thầm mắng:
- Lý Đại Ngưu cũng thật sự là ngu ngốc, chẳng lẽ lúc trước không biết áp chế hay sao?
Trong nội tâm mắng như vậy nhìn xuống phía dưới.
Quả nhiên sau khi hắn truyền âm thì phía dưới có tiếng nhao nhao vang lên.
- Lý Đại Ngưu thật đột phá.
- Thực sự thần kỳ như vậy?
- Ta cũng tới thử xem.
- Dùng như thế mà suy ra, Phá Huyền đan tứ phẩm, Ngưng Huyền Đan ngũ phẩm cũng có giá cả như thế.
Diệp Huyền vừa dứt lời cả phố đông xôn xao không nhảo.
Giá cả của Diệp Huyền vừa ra không làm cho người ta tin tưởng lời của hắn nói, ngược lại càng tăng thêm hoài nghi.
Tần gia làm sinh ý tấn cấp hơn một ngàn năm qua, cho dù tài liệu hay công nghệ đều áp súc đến thấp nhất, bốn thành xác xuất thành công đều bán ba mươi vạn huyền tệ, La gia ngươi mới bán hai mươi vạn, có khả năng sao?
Mặc dù nói người tiêu thụ đều hi vọng giá cả càng rẻ càng tốt.
Nhưng có rất nhiều người lại tin tưởng câu nói của rẻ là của ôi.
Nếu như gia tộc như Tần gia bán đan dược mới như vậy người ta còn tin tưởng một ít, ngươi một La gia chỉ là tiểu tiểu thế gia, lại là thế lực đan đạo tuyến hai còn dám nói mình có đan dược mang tính cách mạng?
Ai sẽ tin?
Mặc kệ những người khác tin hay không, dù sao võ giả và quý tộc nơi đây không có tin tưởng.
Trong khoảng thời gian ngắn cả đường cái đều là giọng điệu trào phúng, hoàn toàn không có một người tiến lên mua sắm.
- Phụ thân, ngươi xem, ta cho La gia thêm mồi lửa để chúng thân bại danh liệt.
Trên lầu hai cửa hàng Tần gia có tiếng cười của Tần Vũ vang lên, hắn đánh mắt cho một tên võ giả đang đứng phía dưới.
Tên võ giả hiểu ý, lúc này hắn bước ra khỏi đám người và lớn tiếng nói:
- Tiểu tử, ngươi nói đan dược Huyền Đan các thần kỳ như vậy ta muốn thử xem, nhưng Huyền Đan các các ngươi chỉ là cửa hàng nhỏ nghèo, võ giả chúng ta tích lũy tiễn cũng không dễ dàng, vạn nhất ngươi lừa gạt chúng ta làm sao bây giờ?
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:
- Huyền Đan các ta mở cửa việc buôn bán, đầu tiên chú ý một điểm chính là thành tín, đan dược Huyền Đan tuyệt đối không loạn truyền lung tung, nói công hiệu gì sẽ có công hiệu gì, nếu như bất cứ kẻ nào phát hiện đan dược Huyền Đan các chúng ta tuyên truyền không đúng, chỉ cần xuất ra chứng cớ thì chúng ta có thể cam đoan giả một đền mười.
Đôi mắt tên võ giả kia đảo một vòng và cười nói:
- Giả một đền mười, có chuyện tốt như vậy? Hôm nay nhiều người ở đây làm chứng, ta tin tưởng Huyền Đan các của các ngươi cũng sẽ không nói lung tung gạt người, Lý Đại Ngưu ta không sợ nhất chính là nếm thử, hôm nay ta tới đây mua Trùng Huyền đan của Tần gia đột phá, nếu ngươi nói thần kỳ như thế, đến, cho ta đến một viên Trùng Huyền Đan thử xem, nhìn xem công hiệu của nó có trâu bò như ngươi nói hay không.
- Không biết các hạ cần đan dược cấp bậc gì?
Diệp Huyền giống như cười mà không phải cười liếc hắn một cái.
- Vậy khẳng định là mạnh nhất, tám phần xác xuất thành công, Lý Đại Ngưu ta tung hoành đế quốc hơn mười năm, còn lần đầu tiên nghe nói có Trùng Huyền Đan xác xuất thành công cao như vậy.
- Ừ, nơi này là năm mươi vạn huyền tệ, ta muốn làm thí nghiệm tại chỗ.
Hắn chính là võ giả Địa Vũ Sư nhị trọng, nói tung hoành đế quốc lập tức làm đám người chung quanh bật cười nhưng không ít người chú ý tới nơi đây, một là vì hiếu kỳ, đan dược Huyền Đan các có thật trâu bò như thế hay không.
Tám phần xác xuất thành công, nó chẳng khác gì gần như chắc chắn đột phá.
Nếu như Lý Đại Ngưu không có thể đột phá, vậy hiển nhiên là Huyền Đan các gạt người.
Tần Vũ cũng ôm tâm lý như vậy mới cố ý bảo Lý Đại Ngưu tiến lên thí nghiệm.
Rất nhanh, một viên Trùng Huyền Đan hạng nhất đưa tới trong tay Lý Đại Ngưu.
Lý Đại Ngưu cũng nghiêm túc, trong nội tâm cười lạnh hai tiếng, trực tiếp an vị trên đường phố, hắn ăn đan dược trước mặt mọi người.
Trong lúc nhất thời ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn lên người hắn.
Trung tâm đường cái, Lý Đại Ngưu há miệng ăn Trùng Huyền Đan vào bụng.
Đan dược vừa vào bụng liền có dược lực đặc thù lưu chuyển trong người hắn, huyền khí trong cơ thể hắn đang tiến lên Địa Vũ Sư tam trọng.
- Ha ha, đan dược Huyền Đan các thật sự thần kỳ như vậy sao?
Trong nội tâm Lý Đại Ngưu cười cười lạnh lùng, hắn tận lực áp chế huyền khí, cũng không tận lực đi trùng kích bình chướng tiếp theo, mà là thủ vững nội tâm không cho dược lực phát tác.
Đừng nhìn hắn cao lớn thô kệch, kỳ thật tâm tư rất khôn khéo, hắn biết rõ Tần Vũ thiếu gia ra hiệu cho hắn là mục đích gì, hắn tuyệt đối không được đột phá, bởi vì phải đánh mặt Huyền Đan các thật ác.
Hắn không nghĩ tới là, tuy hắn tận lực áp chế nhưng dược lực Trùng Huyền Đan không ngừng bành trướng nhanh chóng, dược lực cực mạnh không ngừng trùng kích thân thể hắn.
- Không tốt.
Nội tâm Lý Đại Ngưu kinh ngạc vội vàng muốn áp chế nhưng hắ không kịp phản ứng.
Ba một tiếng.
Trong người hắn có thứ gì bị đó bị đánh phá, trong người hắn phóng xuất lực lượng hùng hậu.
- Đột phá, gia hỏa này thật sự đột phá.
- Địa Vũ Sư nhị trọng đột phá đến Địa Vũ Sư tam trọng thật nhanh, mới vài giây đã đột phá.
- Lý Đại Ngưu không phải cố ý đánh mặt Huyền Đan các hay sao?
- Điều đó không có khả năng a? Việc khác khá tốt, chuyện đột phá có thể qua loa? Ở đây nhiều cao thủ như vậy, Vũ Tôn lục giai cũng không ít, làm sao có thể giấu diếm bọn họ?
- Chẳng lẽ công hiệu Trùng Huyền Đan của Huyền Đan các thực sự thần kỳ như vậy?
Nhìn thấy Lý Đại Ngưu đột phá, đám người kia nổ tung nồi và nghị luận liên tục, không ít người hào hứng với Trùng Huyền Đan của Huyền Đan các.
Sắc mặt Tần Vũ đột nhiên khó xem.
Cho dù thế nào hắn cũng không nghĩ ra chính mình vốn chuẩn bị hãm hại Huyền Đan các, không nghĩ tới ngược lại còn tạo thế cho đối phương.
Đám người Tần Phong cũng không vui nhìn Tần Vũ.
- Phụ thân, lúc trước nhất định là ngoài ý muốn, lúc này tuyệt đối không phạm sai lầm.
Vẻ mặt Tần Vũ hơi bối rối, lập tức truyền âm phân phó, đồng thời trong nội tâm thầm mắng:
- Lý Đại Ngưu cũng thật sự là ngu ngốc, chẳng lẽ lúc trước không biết áp chế hay sao?
Trong nội tâm mắng như vậy nhìn xuống phía dưới.
Quả nhiên sau khi hắn truyền âm thì phía dưới có tiếng nhao nhao vang lên.
- Lý Đại Ngưu thật đột phá.
- Thực sự thần kỳ như vậy?
- Ta cũng tới thử xem.