Mục lục
Huyền Thiên Hồn Tôn - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó hắn quay về cái kia hai tên thủ hộ nơi này rồi nói:

- Nếu như có người của Huyền Cơ Tông hỏi bút trận văn này thì các ngươi phải nói chưa thấy, biết chưa?

- Thành Khang trường lão, ngươi yên tâm đi.

Hai tên thủ hộ nơi này cũng nở nụ cười.

- Đi thôi.

Đến đây tuần tra một phen, vô duyên vô cớ có được một cái bút trận văn cực phẩm, tâm tình Thành Khang rất tốt, trong nháy mắt hắn đã cùng với Nghiêm Tung rời đi.

Hai tên thủ hộ nơi này, cũng một lần nữa trở lại trong thạch đình.

- Cuối cùng cũng coi như đi rồi.

Diệp Huyền từ bên trong vách đá thẩm thấu ra, khẽ thở phào, lúc này Thôn Phệ võ hồn hóa thành một đạo hồn lực vô hình, dọc theo khe hở vách đá trở lại đáy hồ, tiến vào trong người hắn.

- Đáng tiếc lại lãng phí một cái bút trận văn, chỉ có điều so với việc hoàn thành thay đổi trận cơ cũng không có chút đáng kể nào.

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, tránh thoát Nhiễu Quang Trận dò xét, nhanh chóng rời khỏi Huyền Tây hồ, biến mất ở trong trời đêm.

Thổ Tá cũng chỉ là một tên trận pháp đại sư thấp cấp, bút trận văn của hắn đối với Thành Khang mà nói, là trân bảo. Thế nhưng đối với Diệp Huyền mà nói, cũng chỉ có thể coi là vừa tay, làm mất đi thì cũng thôi đi.

Sau nửa canh giờ, Diệp Huyền lặng lẽ trở lại bên trong tòa phủ đệ của Lam Quang học viện.

Đồng thời còn đem những chuyện mà ngày hôm nay mình nghe thấy nhanh chóng nói cho ba người Cát viện phó, Đông lão, Dược lão, chỉ là bớt đi bộ phận liên quan tới Thôn Phệ võ hồn.

Đám người Cát Phác Tử nghe xong nhất thời giật nảy cả mình.

Cường giả Huyền Cơ Tông không ngờ đã sớm mai phục ở bên trong toà thành trì này, đồng thời còn bố trí một loại khốn trận nào đó, điều này làm cho trong lòng bọn họ trở nên vô cùng cảnh giác.

Ánh mắt Đông lão sắc bén nói:

- Diệp thiếu, lão giả trong lời của ngươi. Nếu như ta không có đoán sai, hẳn là Thiên Dịch lão nhân của Huyền Cơ Tông, người này từ mấy chục năm trước cũng đã là Võ vương thất cấp đỉnh cao, luyện hồn sư lục phẩm đỉnh cao. Chỉ là mấy chục năm qua, người này vẫn bế quan tu luyện, rất ít xuất hiện ở trong Mộng Cảnh Bình Nguyên, rất nhiều người đều suy đoán hắn đã vẫn lạc. Thế nhưng không nghĩ tới lại đột phá đến Võ Hoàng bát cấp, trở thành luyện hồn sư thất phẩm, lần này thực sự là phiền phức.

Sắc mặt Dược lão cũng cực kỳ âm trầm, lạnh giọng nói:

- Lần này không ngờ Huyền Cơ Tông lại phái ra Thiên Dịch lão nhân, hơn nữa còn giở trò trong bóng tối. Rốt cuộc là muốn làm cái gì? Lẽ nào là muốn đem người của Lam Quang học viện chúng ta một mẻ bắt hết hay sao?

- Còn có Cửu Dương Tông kia nữa, không ngờ đã liên thủ với Huyền Cơ Tông, thật là đáng chết a.

Đám người Đông lão đều cực kỳ tức giận, đồng thời trong lòng cũng trở nên lo lắng.

Thực lực như vậy, nếu như không phải Diệp Huyền đến điều tra, ngày sau đang đàm phán đột nhiên bộc phát ra, Lam Quang học viện bọn họ tất sẽ rơi vào bên trong nguy cơ a.

Sắc mặt Cát Phác Tử nghiêm túc nói:

- Lần này các thế lực lớn trong Mộng Cảnh Bình Nguyên đều tụ tập cùng nhau, làm sao Huyền Cơ Tông lại chắc chắn nếu như động thủ với chúng ta, những người còn lại sẽ khoanh tay đứng nhìn cơ ch?

Lần này song phương hoà đàm là do các thế lực lớn liên thủ tổ chức, nếu như Huyền Cơ Tông dám động thủ với bọn họ trong lúc đàm phán, như vậy mấy thế lực lớn tuyệt đối khác sẽ không đồng ý. Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng mà đám người Cát Phác Tử đáp ứng tới đây hoà đàm.

Đám người Đông lão cũng cau mày, trong lòng nghi hoặc, ngờ vực không thôi.

Lúc này Diệp Huyền đột nhiên trầm giọng nói:

- Nếu như mục tiêu của Huyền Cơ Tông và Cửu Dương Tông không chỉ là chúng ta, bao gồm cả các các thế lực lớn khác thì sao?

Tiếng của Diệp Huyền giống như sấm sét vang vọng ở trong đầu đám người Đông lão.

- Chuyện này không thể nào a.

Mấy người ngơ ngác lên tiếng, nếu như thật sự đúng như Diệp Huyền suy đoán, như vậy cái kia...

- Hít!

Mấy người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, liếc mắt nhìn nhau. Chuyện này quả thực rất lớn a, then chốt chính là bọn họ cẩn thận suy nghĩ một chút cũng đã phát hiện ra lời nói của Diệp Huyền cũng chưa chắc đã không có khả năng.

Nếu như Huyền Cơ Tông và Cửu Dương Tông thật sự liên thủ, hơn nữa Thất Tinh Khôn Nguyên Trận kia còn có chuẩn bị, quả thực sẽ có khả năng để cho ý đồ của đối phương thành công.

- Nếu như đúng là như vậy, chuyện này sẽ trở nên rất là nghiêm trọng.

Mấy người liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt của tất cả đều có vẻ nghiêm túc.

Sắc mặt Cát Phác Tử nghiêm túc nói:

- Chuyện then chốt chính là hiện tại chúng ta nên ứng phó ra sao a?

Dược lão trầm giọng nói:

- Không bằng, lần này hoà đàm chúng ta sẽ từ bỏ trước tiên a?

Cát Phác Tử lắc lắc đầu:

- Không được, lần hoà đàm này là do tám thế lực lớn khác liên thủ thúc đẩy, mấu chốt nhất chính là chúng ta còn cần trao đổi con tin, nếu như tùy ý từ bỏ, không chỉ sẽ chọc cho mấy thế lực lớn khác bất mãn, cũng sẽ làm cho người La gia rơi vào bên trong nguy nan.

Đông lão trầm tư trong chốc lát, cắn răng nói:

- Đã như vậy, vậy chúng ta sẽ vạch trần bí mật của Huyền Cơ Tông, để Huyền Cơ Tông bạo lộ ra.

Cát Phác Tử cũng khẽ lắc đầu một cái, nói:

- Hiện nay những chuyện này đều là do Huyền Diệp chứng kiến, coi như chúng ta nói ra thì những thế lực khác cũng chưa chắc đã hoàn toàn tin tưởng. Ngược lại sẽ bị Huyền Cơ Tông trả đũa. Hơn nữa, coi như thật sự làm cho những thế lực khác nhìn thấy Thất Tinh Khôn Nguyên Trận thì Huyền Cơ Tông cũng có đầy đủ cớ, đến lúc đó chúng ta cũng khó lòng giãi bày a.

- Vậy phải làm sao bây giờ? Rời đi không được, nói ra cũng không được, lẽ nào chúng ta cứ như thế chờ chết?

Sắc mặt Dược lão và Đông lão đều trở nên tái nhợt, cảm thấy vô cùng đau đầu.

- Huyền Diệp, ngươi cảm thấy thế nào?

Đúng lúc này, Cát Phác Tử đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền.

Trong con ngươi của Diệp Huyền tuôn ra một đoàn tinh mang lạnh lùng nghiêm nghị, khóe miệng nở một nụ cười lạnh lùng, lạnh lùng nói:

- Kỳ thực lần này hành trình đi Cổ Dương Thành, nhìn như tai hại đối với chúng ta, kì thực đối với chúng ta cũng có lợi. Tục ngữ có nói, chỉ có ngàn ngày làm tặc, không có đạo lý nào ngàn ngày đề phòng tặc. Nếu như mục tiêu của Huyền Cơ Tông cùng và Dương Tông đúng là Lam Quang học viện chúng ta, như vậy coi như chúng ta tránh thoát lần này thì lần sau bọn họ cũng sẽ có âm mưu, hầu như là khó lòng phòng bị.&

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK