Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 982

Tô Trung Dung tính toán rất chu đáo, ông mời các giám đốc điêu hành cấp cao của công ty đến nhà dự tiệc, lại còn vừa thân mật, vừa nghiêm túc thể hiện rõ cho bên ngoài biết hiện giờ nhà họ Tô là của ông ta, ông ta chính là người nắm quyền.

Chỉ là trước đó Tô Trung Dung đã bán cổ phần của bọn họ cho Bùi Dật Duy, dù cho giờ có thu mua lại một số cổ phần nhỏ rải rác thì cũng không đủ vào đâu, ông ta dựa vào cái gì mà đòi tranh quyền chủ tịch của Tô thị?

Điều này thực sự nực cười!!

Nguyễn Hạo Thần vẫn lái xe, không hề có bất kỳ phản ứng nào.

“Thật may là Bùi Dật Duy đã hứa giúp cháu. Hợp đồng mà cháu ký với Bùi Dật Duy có đó không?” Ông cụ Tô lại hỏi thêm một câu.

Nguyễn Hạo Thần vẫn đang không có phản ứng gì, đột nhiên đảo mắt nhìn về phía Tô Khiết, ánh mắt vừa lạnh lùng vừa sắc sảo cứ như đao như kiếm, cơ hồ như muốn lóc sống thịt cô vậy.

Cô được lắm, anh nói muốn giúp Tô thị, cô nhất quyết không đồng ý, cự tuyệt anh, quay đầu một cái là nhận lời giúp đỡ của Bùi Dật Duy, cùng Bùi Dật Duy ký hợp đồng.

Tô thị vốn dĩ là bị Bùi Dật Duy hủy hoại, vậy mà bây giờ cô thà nhận sự giúp đỡ của Bùi Dật Duy chứ không nhận từ anh?

Người phụ nữ chết tiệt này, thế mà lại thật sự chọc anh tức chết được.

“Có.” Tô Khiết đang hơi nghiêng đầu lại nhìn ông cụ Tô, vậy nên lúc Nguyễn Hạo Thần đột nhiên nhìn sang, cô cũng tình cờ bắt gặp ánh mắt của anh.

Khoảnh khắc Tô Khiết bắt gặp ánh mắt của anh, trong lòng cô chấn động, có điều lại thấy vô cùng khó hiểu.

Đang yên đang lành, sao tự dưng anh lại đột nhiên thay đổi sắc mặt, cô lại chọc anh ở đâu rồi à?

“Hợp đồng viết gì vậy? Cháu đã đọc chưa?” Ông cụ Tô hơi nhíu mày, lúc Bùi Dật Duy gọi điện thoại cho ông, cậu ta không hề nói rõ ràng nên ông không biết tình hình cụ thể hiện giờ là thế nào.

Ông cần hiểu rõ tình hình lúc này rồi mới có thể quyết định phải làm gì tiếp theo.

Khóe môi Tô Khiết hơi mím lại, cô đã đọc bản hợp đồng rồi, hợp đồng của Bùi Dật Duy nói rằng tất cả cổ phần đều sẽ trả lại cho ông cụ Tô, thật ra trong tình huống hiện tại của Tô thị, cổ phần của Tô thị vốn dĩ không có giá trị gì cả.

“Cái gì? Tình hình hợp đồng không tốt sao?” Ông cụ Tô thấy Tô Khiết im lặng, vẻ mặt hơi thay đổi.

Nguyễn Hạo Thần cũng nhìn thoáng qua Tô Khiết một lần nữa, anh cũng muốn biết Bùi Dật Duy đã ký hợp đồng gì với cô.

“Ông nội, thật ra lúc trước chú hai đã bán hết cổ phần trong tay họ cho Bùi Dật Duy, có điều lần này trong hợp đồng ghi là Bùi Dật Duy đã trả lại tất cả cổ phần cho ông rồi.” Tô Khiết chưa từng muốn cho ông cụ Tô biết truyện hay này, nhưng mà hiện giờ chuyện này không thể giấu nổi nữa.

Đương nhiên, Tô Khiết đã cố gắng hết sức để chọn một cách nói tốt hơn, bất kể như thế nào, cổ phần bây giờ cũng đã quay lại rồi, kết cục ít ra cũng đã tốt hơn nhiêu so với trước đây.

Mặc dù vậy, Tô Khiết vẫn rất lo lắng, cô khẩn trương nhìn ông cụ Tô, sợ ông nội lại bị đả kích.

Tay cầm vô lăng của Nguyễn Hạo Thần nắm chặt lại, Bùi Dật Duy trả lại toàn bộ cổ phần cho Tô thị?

Chính xác mà nói, Bùi Dật Duy có lẽ đã đưa cổ phần cho cô, phải không?

“Bùi Dật Duy thật sự rất rộng lượng với em.” Một tia lạnh lẽo lóe lên trong đôi mắt nheo nheo của Nguyễn Hạo Thần, Bùi Dật Duy thật sự rất nỗ lực để cứu cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK