Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 778

“Ừm.” Nguyễn Hạo Thần trầm giọng đáp lại, nhưng ý cười trong mắt có vẻ sâu hơn một chút.

Nhưng mà, lần này, anh không nói gì nữa mà nhanh chóng cúp máy.

Khoảnh khắc cúp máy, nụ cười trên mặt Nguyễn Hạo Thần lập tức biến mất, ánh mắt trở nên lạnh lùng, toàn thân tràn ngập lạnh lẽo và uy nghiêm.

Đối phương trong lúc nhất thời hai chân như nhữn ra, thân thể không khỏi phát run.

“Đồ đã giao cho các người rồi, tôi muốn thấy người của tôi bình an vô sự trở về.” Nguyễn Hạo Thần nhìn tên cầm đầu, hơi thở lạnh lẽo dường như có thể làm đông cứng người ta.

Vốn dĩ cứu vài người cũng không khó, nhưng nước C nhiều núi, nhiều hầm mỏ, mỏ quá nhiều và đa dạng, muốn tìm được người thì quá khó, chủ yếu là quá lãng phí thời gian.

Hơn nữa, đối phương quá tàn nhẫn, nếu chậm trễ, đối phương rất có thể sẽ trực tiếp giết người của bọn họ.

Nguyễn Chí là một ví dụ, đối thủ đã giết Nguyễn Chí, sau đó mang xác anh ta đến để đe dọa họ.

“Vâng, vâng, anh yên tâm, chúng tôi sẽ lập tức thả bọn họ ra.” Đối phương đã có được thứ họ muốn, tự nhiên không muốn có thêm rắc rối nữa, vì bọn họ sợ Nguyễn Hạo Thần.

Trong phòng làm việc của Nguyễn Hạo Thần, Tô Khiết lấy xe mô hình trên giá sách xuống, nghĩ đến con trai cô nhìn thấy sẽ rất vui vẻ, cô liên không nhịn được vui vẻ.

Đúng lúc này, điện thoại của Tô Khiết lại reo lên.

Tô Khiết ngẩn người một chút, cô vốn tưởng rằng lại là cuộc gọi của Nguyễn Hạo Thần, nên không nghĩ nhiều, nhanh chóng câm điện thoại trên bàn lên.

Chỉ là, sau khi nhấc điện thoại lên mới phát hiện, không phải Nguyễn Hạo Thần gọi đến, mà là của ông cụ Nguyễn.

Tô Khiết suy nghĩ một chút, sau đó nhận điện thoại: ‘Alo.”

Giọng điệu khách sao mang theo sự xa cách.

“Chuyện của người phụ nữ họ Mộng đó, cô biết là được rồi, tuyệt đối không được nói cho bất kỳ ai, bao gồm cả người nhà họ Tô.” Ông cụ Nguyễn nói một lèo như vậy làm Tô Khiết ngây ra.

Tô Khiết khẽ cau mày, chuyện của người phụ nữ họ Mộng? Có chuyện gì vậy?

Người phụ nữ họ Mộng? Những gì Tô Khiết có thể nghĩ đến lúc này là Mộng Nhược Đình có liên quan đến Nguyễn Hạo Thần.

Nhưng chuyện ông cụ Nguyễn nói là chuyện gì? Rốt cuộc là chuyện gì mà khiến ông cụ Nguyễn đặc biệt gọi đến dặn dò cô?

Tô Khiết nghĩ đến chuyện mà ông cụ Nguyễn đã nói lúc trước, mấy ngày trước, ông chuyển cổ phần của Nguyễn Thị ở trong tay ông cho người khác, lúc đó phản ứng đầu tiên của cô là nghĩ đến Mộng Nhược Đình, sau đó, cô lại cảm thấy không phải là Mộng Nhược Đình.

Nhưng bây giờ, ông cụ Nguyễn đặc biệt gọi điện thoại cho cô nói vê người phụ nữ họ Mộng đó? Vậy thì, có vẻ như chỉ có khả năng là Mộng Nhược Đình thôi.

“Vâng, con biết rồi.” Tô Khiết thấp giọng đáp, đương nhiên cô không thể nói cho người khác biết chuyện của Mộng Nhược Đình, thật ra, những chuyện riêng tư của Nguyễn Hạo Thần cô sẽ không đi nhiêu chuyện, huống hồ cô cũng không biết nhiều chuyện về Mộng Nhược Đình.

“Vậy được rồi.” Ông cụ Nguyễn trả lời một tiếng rồi cúp điện thoại.

Tô Khiết khẽ cau mày, ông cụ này thật có chút quái lạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK