Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1563

Lông mày của Nguyễn Hạo Thần hơi cau lại, nét mặt trầm xuống, nhưng mà lúc nhìn thấy lên mặt bầu bĩnh trước mặt, một giây sau sắc mặt của anh tại hòa hoãn trong nháy mắt, dường như là sợ hù dọa bé gái trước mắt.

Đối với Triệu Nguyệt Như, cậu ba Nguyễn nhìn cũng không thèm nhìn một cái.

Mẹ của Triệu Nguyệt Như là con gái của con trai thứ hai của em trai ông cụ Nguyễn, cũng được tính là họ Tôg gần trong năm đời, mỗi lần tết đến đều sẽ đến nhà lớn nhà họ Nguyễn ăn tết, cũng coi như khá thân thuộc.

Có điều đối với Nguyễn Hạo Thần mà nói cô ta cũng chỉ là một người hoàn toàn xa lạ, hoặc là ngay cả người lạ cũng không bằng.

Người nhà họ Nguyễn người nào cũng là người thấy lợi thì quên đi tình nghĩa.

Sau khi mẹ xảy ra chuyện, ba suy sụp không quản chuyện, vẫn luôn là ông cụ Nguyễn tự mình quản lý Nguyễn thị, lúc anh còn chưa tiến vào Nguyễn thị thì cả nhà người em trai đó của ông thiếu chút nữa đã chiếm đoạt Nguyễn thị.

Sau khi anh tiến vào công ty rồi mới đoạt lại một lần nữa, cũng chính bởi vì nguyên nhân này mà những năm gần đây ông cụ Nguyễn cũng coi như dung túng anh.

“Em họ, đây rốt cuộc là con cái nhà ai vậy?” Triệu Nguyệt Như là người không có mắt nhìn, Nguyễn Hạo Thần không thèm trả lời cô ta mà cô ta vẫn cứ tiếp tục hỏi.

Cậu ba Nguyễn đứng dậy ngước mắt quét nhìn cô ta một cái, cái nhìn đó không mang theo bất cứ tình cảm gì, rất lạnh lẽo rất hung hăng.

Mặc dù là cậu ba Nguyễn đứng lên nhưng mà một cái tay của anh vẫn còn đang nắm bàn tay nhỏ của Đường Vũ Kỳ, kiểu gì không có ý muốn thả ra.

Thân thể Triệu Nguyệt Như rụt lại, âm thầm hít vào một hơi, đối với người em họ này cô ta vẫn luôn thấy sợ hãi, lúc này lại nhìn thấy bộ dạng này của Nguyễn Hạo Thần, cô ta cũng không còn dám nói lung tung nữa.

“Cậu ơi.” Cô gái nhỏ đi theo bên cạnh của Triệu Nguyệt Như lại đột nhiên đi đến kéo lấy góc áo của Nguyễn Hạo Thần.

Cô gái nhỏ có thể cảm giác cậu ba Nguyễn đối với Đường Vũ Kỳ rất dịu dàng cho nên cô bé cũng đi qua đó.

Cậu đã thích con nít phải thì chắc chắn sẽ càng thích cô bé, dù sao thì bọn họ cũng là người thân với nhau.

 

Triệu Nguyệt Như nhìn thấy con gái của mình đi đến đó còn lại kéo góc áo của Nguyễn Hạo Thần, ngẩn người, trong lòng của cô ta hơi lo lắng, sợ là Nguyễn Hạo Thần sẽ đẩy con gái của cô ta.

Lúc đầu cô ta muốn kéo con gái của mình về nhưng mà suy nghĩ lại thì lại dừng lại.

Nguyễn Hạo Thần đối với cô bé này rất là dịu dàng, vậy thì chắc là cũng không hung dữ với con gái của cô ta đâu, nói không chừng Nguyễn Hạo Thần còn có thể thích con gái nhà cô ta, như vậy thì nhà của cô ta liền có thể nhận được không ít chỗ tốt ở trên người của Nguyễn Hạo Thần rồi.

Nguyễn Hạo Thần bị Nguyễn Tân Tân nắm chặt góc áo, di chuyển tầm mắt nhìn một cái, chẳng biết là tại sao anh lại không thích chút nào.

Lúc nãy cô bé kéo anh anh không hề cảm thấy có cảm giác không thích, trái lại là trong lòng còn vui vẻ.

Nguyễn Tân Tân chín tuổi nhìn anh, trong mắt mang theo tính toán, mà cô bé đáng yêu này lúc nãy nhìn về phía anh hai mắt lại sạch sẽ trong trẻo như làn suối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK