Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 432

Nhìn thấy anh ta như vậy, đôi con ngươi Tô Khiết khẽ lập loè, xem ra anh ta thật sự có biết, nếu như thật sự là như vậy, chuyện này chỉ e là có phiền phức rồi.

Là ai?” Khoé môi Tô Khiết khẽ mím lại, vẫn nhịn không được mà hỏi một câu, cô muốn biết người đàn ông đó là ai, sau khi xác định được người đàn ông đó là ai rồi, cô mới có thể xác định nên ứng đối thế nào.

Chỉ mong người đàn ông đó không phải loại người quá khó đối phó, nhưng những chuyện của năm đó cô đến bây giờ vẫn còn nhớ rất rõ, người đàn ông năm đó rất nguy hiểm, cũng rất đáng sợ!

Tô Khiết âm thầm thở ra một hơi, trong lòng đột nhiên có một loại dự cảm không tốt lắm!

Muốn biết.” Dụ Vỹ Phi nhìn cô, khoé mắt hoa đào nhướng lên, ý cười càng thêm đắc ý.

Tô Khiết không nói chuyện, chỉ nhàn nhạt mà nhìn anh ta một cái, cái ánh mắt đó rất dửng dưng, nhưng lại giống như là một cây băng xuyên qua, lạnh lẽo mà thấu xương!

Dụ Vỹ Phi nhìn ánh mắt của cô, đáy lòng chợt run lên, ánh mắt này của cô thật đáng sợ, anh ta lớn như vậy rồi, là lần đầu tiên nhìn thấy một ánh mắt đáng sợ như vậy.

Được, được, tôi nói với cô anh ta là ai.” Đôi môi Dụ Vỹ Phi khẽ bĩu lên, cái ngữ khí đó cực kỳ không tình nguyện, anh ta không hiểu, mỗi lần rõ ràng đều là anh ta chiếm quyền chủ động, tại sao vừa mới giao tranh thôi, anh ta lại rơi xuống thế hạ phong, biến thành bị động rồi?

Anh ta không hiểu, mỗi lần rõ ràng đều là anh ta chiếm quyền chủ động, tại sao vừa mới giao tranh thôi, anh ta lại rồi xuống thế hạ phong, biến thành bị động rồi?

Nếu Dụ Vỹ Phi đã nhắc đến chuyện này thì đương nhiên là dự định nói với cô rồi, nhưng anh ta càng nghĩ thì càng cảm thấy không thoải mái, sao mỗi lần gặp cô anh ta lại có thể chùn bước trước như vậy chứ, không, tuyệt đối không thể như vậy, anh ta đường đường là nam tử hán mà.

Cô định nói chuyện ở đây sao?” Dụ Vỹ Phi trực tiếp đổi giọng, anh ta sẽ nói với cô, nhưng không thể ở tình huống uỷ khuất thế này.

Anh định đi đâu nói đấy?” Tô Khiết khẽ nhướng mày, tâm tư của Dụ Vỹ Phi cô vừa nhìn là thấu ngay, cô vốn không bất ngờ khi Dụ Vỹ Phi đột nhiên thay đổi chủ ý, nếu như anh ta thật sự ngoan ngoãn thì không phải là Dụ Vỹ Phi rồi.

Dụ Vỹ Phi không phải Bùi Dật Duy, cô đối với Bùi Dật Duy là thái độ quyết liệt, cho dù Bùi Dật Duy đã mua lại 56% cổ phần của Tô thị. Thì cô cũng sẽ không đồng ý hẹn gặp nói chuyện riêng với Bùi Dật Duy đâu.

Dụ Vỹ Phi tuy là một tên nguy hiểm, nhưng anh ta đã giúp qua cô hai lần, con người cô trước giờ luôn niệm tình.

Tuy rằng chuyện đã qua năm năm, Dụ Vỹ Phi trong mắt cô vẫn là một cậu nhóc liều lĩnh bừa bãi.

Đương nhiên, cô càng biết rõ, nếu như hôm nay cô không thể nói chuyện này đàng hoàng với Dụ Vỹ Phi, thì với tính cách của Dụ Vỹ Phi, thật sự sẽ dám đi chọc trời.

Cho nên cô không có từ chối Dụ Vỹ Phi.

Dù thế nào cũng phải chọn một nơi ấm cúng lãng mạn, có thảm đỏ, hoa hồng kiều diễm, ca nhạc du dương… Dụ Vỹ Phi bắt đầu miêu tả, hào hứng vui vẻ.

Tô Khiết: ..”

Sao cô cảm thấy anh ta càng nói thì càng giống hiện trường hôn lễ vậy? Người này đúng thật là cho anh ta chút mặt mũi thì anh ta sẽ càng được nước làm tới mà.

Tô Khiết ngước mắt nhìn Dụ Vỹ Phi, bàn tay từ từ nắm lại thành quyền, nhìn trông ung dung hờ hững mà quay vòng trước mắt anh ta: Dụ Vỹ Phi, thực ra tôi cũng không ngại đổi một cách thức nói chuyện khác đâu, anh thấy thế nào?”

Dụ Vỹ Phi là người thông minh, tuy cô không có nói rõ, nhưng anh ta lập tức hiểu được ý cô, tối hôm đó anh ta đã biết được sự lợi hại của cô rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK