Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 73

Cho dù Mạc Thường Bân đã bốn mươi lăm tuổi nhưng còn chưa kết hôn, lấy đâu ra vợ chứ?

Hơn nữa, Mạc Thường Bân thích đàn ông, điều này không tính là bí mật ở thành phố A.

“Ồ? Ngài Mạc còn chưa kết hôn à? Vậy không biết ngài Mạc thích kiểu phụ nữ thế nào?” Tô Khiết nói chuyện nghe dường như rất tùy ý, trong mắt lại có phần sắc bén.

Vừa vặn ngược lại với những điều Cậu năm Tào nghĩ, trước khi tới đây Tô Khiết đã nghiêm túc xem qua vụ án, hiểu rõ tất cả chi tiết, ngay cả chuyện Mạc Thường Bân còn chưa kết hôn, hơn nữa thích đàn ông, cô đương nhiên cũng biết. Nhưng thông qua thăm dò vừa rồi của cô, có vẻ như tin tức này cũng không phải là thật, Mạc Thường Bân tuyệt đối là thích phụ nữ.

Bên ngoài phòng thẩm vấn, Cậu năm Tào nghe được lời nói của cô liền kích động muốn che mặt. Anh cả tìm người nào tới vậy? Nếu sớm biết thế này, cậu ta thật sự không nên để cho người phụ nữ kia vào phòng thẩm vấn.

Nhưng cũng may là cậu ta đang giúp anh ba giữ cô lại. Theo tốc độ của anh ba, lúc này chắc hẳn cũng sắp chạy tới rồi.

Mà giờ phút này Nguyễn Hạo Thần đã đến…

Nguyễn Hạo Thần cũng không chọn chỗ, tùy tiện đỗ xe rồi xuống xe, nhanh chóng đi vào trong.

Trong phòng thẩm vấn, tất cả vẫn còn tiếp tục.

Tô Khiết hỏi vấn đề nhìn như không có chút ý nghĩa nào, nhưng mỗi vấn đề của cô đều có mục đích riêng, chỉ là người khác không thể hiểu được, đương nhiên Mạc Thường Bân cũng không hiểu.

Đúng, Mạc Thường Bân che giấu rất tốt nhưng không giấu được ánh mắt cô. Chỉ sợ có chút khác thường rất nhỏ thôi, cô cũng có thể chính xác lại nhanh chóng nắm bắt được – đây vốn là công việc của cô.

Vấn đề này của cô chỉ là kiểm tra kết quả cô vừa thử dò xét thôi.

Cô nhìn thấy, sau khi cô đưa ra câu hỏi, trên mặt Mạc Thường Bân rõ ràng lúng túng quá mức và nổi giận không được tự nhiên, bất kỳ ai cũng nhìn ra được phần lúng túng và nổi giận này, nhưng Tô Khiết lại thấy khi ông ta nghe cô nói vậy, sâu bên trong đôi mắt thoáng hiện ra vẻ đau xót, còn có chút tâm lý tự ti không rõ ràng, cơ thể ông ta dường như cũng thoáng cứng đờ.

Tô Khiết biết rất rõ ràng phản ứng nào là thật, phản ứng nào là cố ý làm cho người khác nhìn.

“Nghe nói Ngài Mạc làm kinh doanh rất lớn, tuổi này còn chưa kết hôn cũng không có con cái, ngài không sợ sản nghiệp lớn như vậy sẽ không có người kế thừa sao…” Giọng điệu của Tô Khiết có chút thay đổi giống như đang hóng chuyện lại giống như có chút hâm mộ.

Mạc Thường Bân nghe được lời này của cô, cơ thể hơi cứng đờ đã chậm rãi bình tĩnh lại.

Bên ngoài phòng thẩm vấn, Cậu năm Tào lại càng đen mặt hơn. Người phụ nữ này rốt cuộc tới làm gì vậy?

Khóe miệng Tô Khiết hơi cong lên, đột nhiên lại nói thêm một câu: “Nhưng cũng có thể để cho anh chị em của Ngài Mạc tới kế thừa những thứ này.”

“Tôi không có anh chị em nào cả.” Mạc Thường Bân vội vàng trả lời một câu. Trong nháy mắt đó, Tô Khiết phát hiện cơ thể ông ta mới vừa thả lỏng đã trở nên cứng đờ. Cảm xúc trong đôi mắt ông ta có hơi phức tạp, nhưng Tô Khiết vẫn nắm bắt được điều cô muốn có.

“Được rồi.” Trong phòng thẩm vấn, Tô Khiết đột nhiên kết thúc cuộc thẩm vấn.

Chuyện cô muốn biết cũng đã có đáp án.

Được rồi? Cậu năm Tào sửng sốt. Đây là chuyện gì với chuyện gì vậy? Chỉ nói nhảm vài câu như vậy là được rồi? Cô lại kết thúc như vậy sao?

Làm vậy thật quá trò đùa à?

Cũng may, từ sau khi cô vào phòng thẩm vấn, cậu ta đã không ôm hy vọng gì, chỉ có điều anh ba nói phải giữ người lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK