Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1573

Đương nhiên là cô bé này cũng đã nói hơi quá một chút.

Thôi, nói quá thì cứ nói quá đi.

Lúc này Nguyễn Tân Tân đứng ở đây so sánh với Đường Vũ Kỳ, đơn giản chính là không bằng người ta.

Cũng không biết là ai cho Nguyễn Tân Tân sự tự tin nó cũng dám đến đây tranh giành tình cảm với bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ.

Hay là tranh giành sự cưng chiêu của cậu ba Nguyễn? Cậu ba Nguyễn giống như là mắt bị mù lắm hả?

Hứa Dinh Dinh đang đứng ở cách đó không xa đều muốn vỗ tay, bé Vũ Kỳ nhà cô thật là lợi hại quá đi thôi.

Con gái của Tô Khiết với cậu ba Nguyễn sao có thể bị ức hiếp dễ dàng như vậy.

Đường Minh Hạo lại không hê cảm thấy bất ngờ chút nào, bản lĩnh cãi nhau của em gái là do đi theo chú Mộ Dung mà luyện ra, ngay cả thằng nhóc cũng không dám gây vào.

Về sau chú Mộ Dung cũng nhận thua, cũng không dám gây chuyện với em gái nữa.

Người nào gây là người đó muốn chết!

“Mẹ ơi mẹ, nó mắng con kìa, nó bắt nạt con kìa.” Nguyễn Tân Tân đã chín tuổi rồi, biết rõ khái niệm đẹp và xấu, bị Đường Vũ Kỳ nói thành cái dạng này nó rất là tức giận, nhưng mà nó biết là nó mắng không lại Đường Vũ Kỳ cho nên đi tìm mẹ giúp đỡ.

Đường Vũ Kỳ hếch cái miệng nhỏ lên, mặt đầy khinh bỉ, đều là người lớn như vậy rồi cãi lộn với nhau thua mà còn đi tìm sự giúp đỡ của mẹ.

Lúc cô bé với chú Mộ Dung cãi lộn với nhau thua thiệt cũng không đi tìm mẹ đòi giúp đỡ, cô bé đều dựa theo bản lĩnh của bản thân mình, cuối cùng cũng đã thắng được.

Giờ phút này những người đứng đây vây xem đều cảm thấy khó chịu với cách làm của Nguyễn Tân Tân, dù sao thì Nguyễn Tân Tân cũng là một đứa nhỏ chín tuổi, mọi người cũng không nói cái gì được.

Đám người cảm thấy loại tình huống như thế này, Triệu Nguyệt Như là mẹ chắc chắn sẽ giáo dục Nguyễn Tân Tân một phen.

Dù sao thì Nguyễn Tân Tân cũng măng chửi Đường Vũ Kỳ trước, hơn nữa mấy lời mắng chửi của Nguyễn Tân Tân vô cùng khó nghe, mà người bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ thì lại uyển chuyển nhiều hơn, một chữ thô tục cũng không có.

“Mày, mày, cái đứa nhỏ này sao lại không có giáo dục như thế hả? Mẹ của mày dạy mày mắng chửi người khác như vậy đó à?” Nhưng mà để cho người ta không nghĩ tới đó chính là Triệu Nguyệt Như không chỉ không phê bình Nguyễn Tân Tân, ngược lại còn trực tiếp hết lên với Đường Vũ Kỹ.

Triệu Nguyệt Như hung dữ trừng mắt nhìn Đường Vũ Kỳ, trong đôi mắt rõ ràng nhiều hơn mấy phần âm tàn, cô ta ghét nhất là người khác nói con gái của cô ta không xinh đẹp, mà con nhóc này lại mắng con gái của cô ta như vậy, thật là đáng ghét!

Đám người: “…”

Măng chửi người?

Lúc nãy Nguyễn Tân Tân chửi người ta khó như vậy, cô ta lại không nói gì, hiện tại cô bé này cũng chưa hề nói một chữ thô tục nào, người ta chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi.

Cô ta còn có mặt mũi nói cô bé này không có giáo dục, con gái nhà của cô ta như thế mới thật sự là không có giáo dục đó.

Có người lớn nào như vậy không, khó trách dạy dỗ con cái trở thành cái dạng này…

Đường Minh Hạo đứng ở cách đó không xa rõ ràng híp hai mắt lại, dám mắng em gái của thằng nhóc, còn dám mắng cả mẹ của thằng nhóc, quả thật là muốn chết rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK