Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1433

Ông cụ Đường và ông cụ Tô đều không lên tiếng.

Khóe miệng của Tô Khiết giật giật, ba người bọn họ vì coi trọng cháu chắt, sau đó bán thẳng cô đi rồi, cứ như thế đồng ý cho cô cùng Nguyễn Hạo Thần đi đăng ký kết hôn?

Ba người này thật sự được!

Nguyễn Hạo Thần nghe thấy lời của bà cụ Đường, trong lòng càng thấy lạ, lông mày rõ ràng nhíu lại, đôi mắt nhanh chóng quét qua người của ba người già, anh bây giờ 100% có thể chắc chắn bọn họ tuyệt đối có âm mưu.

Có điều, vừa rồi bà cụ Đường nói đồng ý để anh cùng Tô Khiết đi đăng ký kết hôn, cơ hội như này cực kỳ khó gặp, anh thật sự không muốn bỏ lỡ cơ hội như vậy.

Mặc kệ ba người này có âm mưu gì, anh sau này sẽ có cơ hội có thể phát hiện, nhưng chuyện đăng ký kết hôn hôm nay bỏ lỡ, không biết còn phải đợi đến khi nào nữa.

Cho nên Nguyễn Hạo Thần vẫn quyết định, trước tiên đi đăng ký kết hôn trước, đây mới là chuyện quan trọng nhất.

Khi Nguyễn Hạo Thần định đứng dậy, điện thoại của anh đột nhiên đổ chuông.

Nguyễn Hạo Thần liếc nhìn số điện thoại, sau đó nghe máy.

“Anh ba, anh với chị dâu ba ở cùng chứ.” Cuộc gọi vừa kết nối, giọng nói của cậu năm Tào truyền đến, chuyện Nguyễn Hạo Thần đến đón Tô Khiết anh ta biết trước, cho nên lúc này anh ta trực tiếp gọi điện cho Nguyễn Hạo Thần.

“Ừm, sao vậy?” Nguyễn Hạo Thần nghe thấy ngữ khí của anh ta không đúng, lông mày hơi nhíu lại, khi anh nói lời này, mắt hơi ngước lên, liếc nhìn Tô Khiết.

“Tô Nghiên Nghiên tỉnh rồi, bọn họ tự mình liên lạc với người của chúng ta nói là muốn làm ghi chép, người của chúng ta sau khi tới đó, Tô Nghiên Nghiên lại trực tiếp vu khống chị dâu ba, nói chị dâu ba kêu bọn bắt cóc bắt cóc cô ta.” Khi cậu năm Tào nói lời này, trong ngữ khí rõ ràng mang theo sự tức giận.

“Em lần đầu tiên nhìn thấy người không biết xấu hổ như thế, chị dâu ba phí tâm phí sức cứu cô ta trở về, cô ta không cảm kích thì thôi đi, vậy mà đánh ngược lại, với lại vốn dĩ đám bắt cóc Lưu Vũ đó muốn bắt cóc chị dâu ba, chẳng qua những tên bắt cóc đó bắt nhầm Tô Nghiên Nghiên, Lưu Vũ vậy mà còn dám quay ngược kiện chị dâu ba?”

Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần từ từ tối sầm lại, mấy người này của nhà họ Tô thật sự không chịu dừng.

“Anh ba, anh với chị dâu ba hay là đến đây một chuyến đi?” Ngữ khí này của cậu năm Tào nói rõ sự việc có hơi nghiêm trọng, cũng rất phiền phức.

“Ừm.” Nguyễn Hạo Thần chỉ trầm thấp đáp một tiếng, bởi vì ông cụ Tô ở đây, cho nên anh không có nói gì nhiều.

Nguyễn Hạo Thần cúp máy thì đứng dậy, kéo Tô Khiết đứng lên: “Đi thôi.”

Tô Khiết vừa rồi đã nhìn ra khi Nguyễn Hạo Thần nghe máy thì biểu cảm không đúng lắm, biết khả năng đã xảy ra chuyện gì rồi, cho nên, cô không có hỏi nhiều, cô đứng dậy, muốn cùng anh đi ra ngoài.

“Này, hai đứa không phải thật sự muốn đi đăng ký kết hôn đây chứ?” Mắt của bà cụ Đường lóe lên, biểu cảm rõ ràng phức hợp hơn vài phần.

“Dạ, bà không dễ gì đồng ý, cháu có thể không trân quý cơ hội này sao?” Nguyễn Hạo Thần rất nghiêm túc trả lời một câu, sau đó bèn dẫn Tô Khiết rời khỏi.

“Thằng nhóc thối này, sao lại biết chọc tức người khác như thế chứ? Lẽ nào Khiết Khiết của chúng ta cứ như thế bị nó bắt đi?”

Trên mặt bà cụ Đường lúc này mang theo vài phần bực tức, lời là bà ta nói, nếu như Nguyễn Hạo Thần thật sự cùng Khiết Khiết đi đăng ký kết hôn, vậy chính là bà ta tác thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK