Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 855

“Dừng xe ở phía trước một chút, tôi đi qua đó xem thử” Tô Khiết cũng chưa từng đi tới thôn Minh Hồ, nhưng mà lúc nhỏ mẹ của cô bị bán cho thôn Minh Hồ, cho nên lúc cô nhìn thấy thôn Minh Hồ thì phản ứng đầu tiên là muốn đi xuống nhìn xem một chút.

Người kia dừng xe lại, Tô Khiết nhanh chóng bước xuống xe đi ra phía trước mấy bước, sau đó nhìn thấy ở phía trước có một chiếc xe đang dừng, mà một người đàn ông đang hơi dựa ở trên xe, hai mắt nhìn thẳng vào cô, hiển nhiên là đang chờ cô.

Bước chân của Tô Khiết dừng lại, ánh mắt nhanh chóng chớp nháy…

Ở nơi như thế này mà gặp được anh, sao Tô Khiết có thể cho rằng đây là trùng hợp được chứ.

Anh không có chuyện gì, không thể nào đến đây được.

Hơn nữa bộ dạng này của anh rõ ràng là đang chờ người, nói chính xác thì anh đang chờ cô.

Cho nên anh đã sớm biết là cô sẽ đi qua chỗ này, cũng đã sớm nghĩ đến cô sẽ xuống xe ở chỗ này. Tại sao chứ? Tại sao anh lại biết cô sẽ xuống xe ở đây?

Tô Khiết hơi ngước mắt lên nhìn về phía trên của anh, ở phía trên của anh có một bảng hiệu rất dễ nhìn thấy, trên đó viết rất rõ ràng: khu du lịch thôn Minh Hồ hoan nghênh quý khách.

Giờ phút này, anh đang đứng ở phía dưới bảng hiệu đó.

Là trùng hợp sao? Hay là do cố ý?

Cô cảm giác dựa vào tác phong của người này, nếu làm chuyện gì thì đều cố gắng sắp xếp cho thật tốt, khả năng trùng hợp không quá lớn.

Nhưng mà tại sao anh lại cố ý ở đây?

Thật ra thì anh xuất hiện ở đây vốn dĩ không bình thường.

“Anh đi về trước đi, tôi gặp được bạn của mình, để tôi kêu bạn của tôi đưa tôi về nhà.” Tô Khiết nhìn ra được Đường Lăng là đang cố ý chờ cô, cho nên cô kêu người vừa mới lái xe đưa cô trở về.

Lúc Tô Khiết xuống xe thì người đó cũng đi xuống xe theo, bởi vì lão đại đã dặn dò anh ta nhất định phải lái xe đưa cô Đường trở về nhà an toàn.

Bây giờ đi được nửa đường thì lại ném người ta ở trên đường, hình như cũng không thích hợp.

Nhưng mà nhìn vẻ mặt của người ở phía trước có vẻ chính trực, không giống như là người xấu, hơn nữa giống như là quân nhân, cho nên tài xế hơi do dự một chút, sau đó vẫn gật đầu đồng ý rồi liền trở lại trên xe.

Tô Khiết trực tiếp đi tới trước mặt của Đường Lăng, nhìn anh, chờ anh mở miệng trước.

“Em chắc chắn là anh đang chờ em à” Ánh mắt của Đường Lăng nhìn về phía cô, không nhịn được cười, cô nhóc này quả nhiên là thông minh. À không, là quá thông minh.

Lúc đâu anh muốn lợi dụng vụ án này để cô trở về, ít nhất cũng có thể để cô ở lại hai ba ngày, nhưng mà có làm thế nào anh cũng không nghĩ tới bây giờ chỉ mới có nửa ngày thôi mà chuyện này đã giải quyết được rối, hơn nữa còn có một kết quả vượt qua dự liệu của tất cả mọi người.

Cô nhóc này thật sự rất giỏi trong việc phá án.

Đường Lăng liên nhớ đến vụ án hiện tại của ba anh, nghe nói mấy ngày nay ba anh đang gấp đến độ tóc sắp bạc trắng, nhưng mà lại không có một chút phát hiện nào cả.

Nếu như để cho cô đi xử lý, không biết là có thể phá án được trong thời gian bao lâu.

Đương nhiên Đường Lăng biết được bản án mà ba mình đã nhận còn khó hơn rất nhiều so với vụ án buôn người này, với lại nó cũng nguy hiểm hơn rất nhiều.

Đương nhiên ở trên địa bàn của anh, anh chắc chắn sẽ không để cho cô gặp nguy hiểm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK