Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 483

“Vừa rồi thấy hành động vĩ đại của cô ấy, tôi còn tưởng là nếu để cô ấy nhìn thấy người khác quyến rũ chồng của mình, cô ấy sẽ trực tiếp băm vằm người kia ra!” Lão đại nhìn thoáng qua sắc mặt của cậu ba Nguyễn đang âm trâm như bị đào mộ tổ, lại nhìn thấy Tô Khiết ở bên cạnh như không có chuyện gì, nụ cười trên môi lại càng rõ ràng hơn.

“Đúng vậy, tôi vốn cũng nghĩ như vậy, nhưng tại sao chị dâu lại không hê có chút phản ứng nào vậy?” Tiểu Thất cũng cảm thấy rất nghi ngờ, khác với lão đại, anh ta là thật sự cảm thấy nghi ngờ.

Thật ra, bây giờ anh ta không muốn đánh mạt chược, anh ta muốn nói chuyện với chị dâu, vừa rồi chị dâu thật sự quá uy vũ, anh ta thật sự vô cùng hâm mộ chị dâu.

Nhưng anh năm lại sắp xếp cho anh ta chơi mạt chược.

Đại ca còn dặn dò, lúc chị dâu tới cũng không được chủ động nói chuyện với chị dâu, bởi vì chị dâu quá thông minh, tính cảnh giác quá cao, bọn họ vừa mở miệng chắc chắn sẽ bị bại lộ.

Vậy nên, anh ta chỉ có thể chịu đựng.

“Hoặc là không thấy.” Tiểu Thất cũng nhìn theo vê phía Tô Khiết một cái, nhưng lúc này giọng nói của anh ta có chút yếu ớt, rõ ràng lý do này đến chính bản thân anh ta cũng không quá tin tưởng.

“Làm sao có thể? Vừa rồi người phụ nữ kia đi tới, chị dâu ngồi bên cạnh anh ba, rõ ràng vừa rồi chị dâu còn cố ý nhường chỗ.” Tịch Xuyên quả nhiên là xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.

“Vậy cũng chỉ có một cách giải thích… Đường Lăng nhìn vê phía Nguyễn Hạo Thần, cười như hồ ly, rất rõ ràng lời nói này là cố ý nói cho Nguyễn Hạo Thần nghe, quả thực nói có lẽ là cố ý kích thích Nguyễn Hạo Thần.

“Cái gì?” Tiểu Thất thật sự không hiểu, vậy nên khiêm tốn xin chỉ bảo.

“Không để tâm.” Đường Lăng nhướng mày, chậm rãi bổ xung thêm một câu.

Thật ra đây đã là sự thật mà moi người đều biết, vậy nên giờ phút này Đường Lăng nói ra lời này cũng giống như cố ý kích thích Nguyễn Hạo Thần.

Sắc mặt Nguyễn Hạo Thần đã gân như chìm đến đáy.

“Chị dâu, sao lại uống trà một mình?” Cậu năm Tào nhìn Tô Khiết đang uống trà một mình ở bên cạnh, cuối cũng vẫn không nhịn được, chủ động đi qua chào hỏi.

Giờ phút này, giọng điệu của anh ta đã không mang theo vẻ khinh thường như lúc trước, mà là mang theo vài phần nhiệt tình rất rõ ràng.

Tô Khiết nghe thấy cách xưng hô của anh ta, cô hơi sững người một chút, sau khi cô kết hôn với Nguyễn Hạo Thần, chỉ gặp cậu năm Tào hai lần.

Không, chính xác mà nói thì cậu năm Tào chỉ gặp cô một lần, vì một lần trong đó là lân cô đi đến cục cảnh sát phá án, đã hóa trang nên hoàn toàn khác với bây giờ.

Cậu năm Tào không thể nào nhận ra.

Ngoại trừ lần phá án ở cục cảnh sát kia, cũng chỉ có ở tiệc rượu của cậu Liên.

Lần đó, lúc cô gặp cậu năm Tào, cậu năm Tào luôn môm gọi cô là cô Tô, nghe thế nào cũng giống như xem thường cô.

Bây giờ anh ta lại gọi cô là chị dâu?

Cậu năm Tào gọi cô là chị dâu, Tô Khiết biết rõ điêu này có nghĩa là gì.

Hơn nữa, giọng điệu của cậu năm Tào lúc này tại sao lại nhiệt tình như vậy? Nhiệt tình một cách quái dị…

“Có muốn tôi lấy một ly rượu tới cho chị dâu không?” Cậu năm Tào thấy Tô Khiết không nói gì, trong lòng thậm chí còn có chút căng thẳng một cách khó hiểu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK