Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1742

“Đường Lăng, anh tại sao lại ở trong phòng của Lâm Bối? Anh tốt nhất giải thích rõ ràng cho tôi?” Đại vương tử nhìn Đường Lăng, mắt rõ ràng nheo lại, nhiều thêm vài phần khí tức nguy hiểm.

“Tôi cần giải thích cho anh cái gì?” Đường Lăng căn bản không thèm quan tâm đến sự tức giận của anh ta, chỉ rất thản nhiên đáp lại một câu.

Anh ta dùng cái gì để giải thích cho Đại vương tử!

“Tránh ra, để tôi vào.” Sắc mặt của Đại vương tử rõ ràng tối sầm, sau đó dùng sức đẩy cửa, muốn đẩy cửa phòng bước vào.

Nhưng, Đại vương tử đẩy, lại không đẩy được, Đường Lăng giống như rất tùy ý giữ cửa, trông giống như không có dùng bao nhiêu sức, nhưng Đại vương tử lại không đẩy cửa phòng ra được.

“Đường Lăng, anh có ý gì?” Trong mắt của Đại vương tử rõ ràng xuất hiện ý lạnh: “Đây là phòng của Lâm Bối, anh cản tôi? Anh muốn làm gì?”

Lúc này, Lâm Bối ở trong phòng tắm tự nhiên nghe thấy đối thoại giữa hai người, cô không ngờ Đường Lăng lại đi mở cửa.

Nhưng cô cũng không thể không thừa nhận, Đường Lăng lúc này mở cửa, mới cản được anh cả gọi người đến, mới giúp cô tránh được nguy cơ có khả năng bại lộ.

Nếu như anh cả thật sự gọi người đến mở cửa, nếu như đến lúc đó cô còn chưa xử lý xong, bị người ngoài nhìn thấy dáng vẻ của cô, cô có khả năng bị lộ, vậy thì thật sự phiền phức.

Đường Lăng nghe ra Đường Lăng lúc này cố tình cản Đại vương tử, cho nên, động tác của cô không ngừng tăng nhanh.

Chỉ là, lúc này cô quá khẩn trương, cho nên quấn thật sự không thuận lợi, có điều, may mà cô cũng đã quấn xong rồi, ít nhất mặc đồ ngủ, từ bên ngoài nhìn không ra được sự khác thường gì.

Lâm Bối soi gương kiểm tra, không có phát hiện sơ hở gì, lúc này mới đẩy cửa phòng tắm ra, đi ra ngoài.

“Anh cả, anh làm gì thế?” Lâm Bối trực tiếp đi ra chỗ cửa phòng, nhìn Đại vương tử, lông mày của Lâm Bối hơi nhíu lại.

“Lâm Bối, Đường Lăng tại sao lại ở trong phòng của em? Anh ta còn cản anh, không cho anh vào, có chuyện gì?” Đại vương tử nhìn thấy Lâm Bối đi tới, rõ ràng hơi ngây ra.

“Bởi vì tối qua em đã hẹn phóng viên, giúp anh Đường làm rõ chuyện của anh ta, cho nên anh Đường sáng nay đến cảm ơn em.” Lâm Bối đầu tiên giải thích chuyện Đường Lăng tại sao xuất hiện ở trong phòng của cô vào lúc này.

Không thể không nói, lời giải thích lúc này của Lâm Bối rất hợp tình hợp lý.

“Chỉ đơn giản như vậy?” Chỉ là, rất hiển nhiên Đại vương tử không có tin, trên mặt của anh ta rõ ràng mang theo sự nghi ngờ.

“Nếu không thì sao?” Lâm Bối ngước mắt, liếc nhìn Đại vương tử, lông mày hơi nhướn lên: “Nếu không anh cả cảm thấy còn có thể có chuyện gì?”

“Nhưng, tối qua em đã nói dối, em…” Đại vương tử nghĩ đến tin tức hôm qua xem được, đôi mắt hơi nheo lại.

“Anh cả, những chuyện này không quan trọng, bây giờ chuyện của anh Đường đã giải quyết rồi, chúng ta có thể trở về rồi.” Lúc này, Lâm Bối chỉ muốn mau chóng trở về, rời khỏi nơi này, cũng cách xa Đường Lăng ra.

Đường Lăng nghe thấy lời của cô, mắt hơi lóe lên, khóe môi hơi nhếch lên, cô muốn rời khỏi như vậy, sợ là không quá khả năng.

“Không chơi thêm hai ngày nữa sao?” Đại vương tử vốn dĩ nghi ngờ giữa Lâm Bối với Đường Lăng có chuyện gì không nói cho người khác được, bây giờ thấy Lâm Bối khẩn trương muốn rời khỏi như vậy, anh ta cảm thấy có khả năng là anh ta nghĩ nhiều rồi.

Nếu như Lâm Bối thật sự có gì với Đường Lăng, chắc sẽ không vội rời khỏi như thế đâu?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK