Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1285

“Tại sao cô ấy lại nằm trên đất?” Tô Khiết càng cảm thấy kỳ quái, chuyện này có chút không hợp lý, cho nên lúc này cô lo lắng Nguyễn Hạo Thần sẽ gặp phải chuyện ngoài ý muốn khác.

“Không biết.” Khi cậu ba Nguyễn làm Cổ Doanh Doanh ngất đi, ý thức của anh không rõ ràng nên không còn nhớ vừa rồi mình đã làm gì.

“Nguyễn Hạo Thần, nghe này, đừng chạm vào cô ấy.” Trong lòng Tô Khiết thở dài, giọng nói rõ ràng cao lên vài bậc: “Anh đừng đến gần cô ấy, cũng đừng để cô ấy đến gần anh.”

Cô không biết người phụ nữ kia đang giở trò gì, nhưng cô biết lúc này Nguyễn Hạo Thần đã uống thuốc, tác dụng của thuốc cũng đã pháy tác, nếu lúc này Nguyễn Hạo Thần chạm vào người phụ nữ đó, nhất định sẽ không kiềm chế được.

Xin hãy tha thứ cho cô ích kỷ, cho dù cô biết Nguyễn Hạo Thần bây giờ không thoải mái, cô cũng không muốn anh động vào người phụ nữ khác.

Lúc này cô thậm chí còn hơi sợ hãi.

Lúc này Nguyễn Hạo Thần vẫn còn có chút nhận thức được, cho nên anh biết cô đang lo lắng cái gì, hơn nữa anh cũng biết tình huống hiện tại của mình nên không dám nhìn chứ đừng nói là đụng vào.

Nhưng mà, lúc này nghe được lời cô nói, Nguyễn Hạo Thần cảm thấy trong lòng đặc biệt thoải mái, người phụ nữ của anh cuối cùng cũng có ý nghĩ chiếm anh làm của mình, Nguyễn Hạo Thần không khỏi nở nụ cười.

Chỉ là tiếng cười khẽ, vi vu, gấp gáp, nghe có chút kỳ quái.

Lần này Nguyễn Hạo Thần không trả lời.

Bây giờ nghe thấy tiếng cười của anh, nhưng lại không nghe thấy câu trả lời của anh, mí mắt Tô Khiết lại giật giật, sau đó đột nhiên cao giọng quát: “Nguyễn Hạo Thần, anh không được phép chạm vào cô ấy, anh không được phép chạm vào cô ấy, nghe chưa?”

Khi Tô Khiết hét lên những lời này, cô liền đạp ga, tăng tốc.

Cô biết bây giờ là lúc phải chạy đua với thời gian, cô chỉ biết mình phải vội vàng chạy qua càng nhanh càng tốt, không lo được cho những thứ khác.

Nguyễn Hạo Thần lại cười: “Thật là bá đạo.”

Người phụ nữ của anh thật là bá đạo, nhưng anh thích thế, anh thích cô thế này, thích cô lo lắng cho anh, thích bộ dáng ghen tuông của cô…

“Nguyễn Hạo Thần, đừng cười, em không có nói đùa với anh, nếu anh dám động vào người phụ nữ đó, sau khi em qua, em…” Tô Khiết có chút hung tợn, nghĩ đến dọa anh.

“Làm sao?” Nguyễn Hạo Thần cầm điện thoại khẽ nhướng mày, ý cười trong giọng nói càng nhiều một chút, lúc này nghe giọng nói của cô, anh cảm thấy thân thể có vẻ không có khó chịu như vậy.

Chính vì cuộc điện thoại với cô, anh mới có thể duy trì được chút tỉnh táo cuối cùng này.

“em sẽ xử anh.” Tô Khiết mắng có chút tàn nhẫn, bởi vì cô muốn anh nhận ra tính chất nghiêm trọng của chuyện này, cho nên cô nói có chút tàn nhẫn.

Ừm, hơi hung ác.

Tuy nhiên cũng không hoàn toàn khiến anh sợ hãi.

“Thật là tàn nhẫn.” Nguyễn Hạo Thần sửng sốt một chút, sau đó thầm hít một hơi, cô thật sự quá tàn nhẫn.

Xử anh? Cô nỡ lòng sao?

“Cho nên, đừng chạm vào cô ấy, nhớ kỹ.” Tô Khiết lại nhấn mạnh.

Tô Khiết nghĩ đến anh bị đánh thuốc, lúc này trong phòng còn có một người phụ nữ không mặc quần áo, cô không khỏi căng thẳng, thậm chí sợ hãi, lần đầu tiên, cô nhận ra mình có mong muốn chiếm hữu cậu ba Nguyễn mãnh liệt đến vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK