Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 648

“A.” Thư ký Lý trả lời lại một câu với vẻ mặt vô cùng nghi ngờ, đang muốn xoay người đi gọi người mở cửa. Chính là vào lúc này, cửa phòng lại được mở ra từ bên trong.

“Tổng giám đốc, có chuyện gì không vậy?” Tô Khiết mở cửa ra, đứng ở bên cạnh cửa, mỉm cười nhẹ nhàng nhìn Nguyễn Hạo Thần, lúc này trên gương mặt của cô mang theo mấy phần vô tội và nghi ngờ không hiếu.

Biểu cảm kia cho dù bất cứ người nào nhìn thì cũng sẽ không hoài nghi cái gì.

Cho nên thư ký Lý thật sự không hề nghi ngờ chút nào.

Nguyễn Hạo Thần chỉ quét mắt nhìn cô một chút, sau đó trực tiếp đẩy cửa ra đi vào.

Nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình có hành động như vậy, lông mày của thư ký Lý nhăn lại. Đã trễ như thế này rồi mà tổng giám đốc còn đi vào phòng của trợ lý Tô, hình như là không thích hợp, dù sao thì trợ lý Tô cũng là con gái mà.

Cho dù tổng giám đốc thật sự có chuyện quan trọng đi nữa cũng không thể như thế này.

“Tổng giám đốc có chuyện gì rất quan trọng à? Nếu như không có thì tôi muốn nghỉ ngơi trước, tôi là người đã có chồng, giờ giấc này mà tổng giám đốc còn đi vào phòng của tôi thì quá không phù hợp đó. Chồng tôi là một người rất hẹp hòi, nếu như anh ấy hiểu lâm thì anh ấy sẽ đánh chết tôi.” Tô Khiết không ngăn cản Nguyễn Hạo Thần lại, hơn nữa còn nhường qua một bên.

Cô đứng ở một bên cúi đầu, giọng nói sợ hãi, một bộ dạng cực kỳ bối rối bất an.

Câu nói này của Tô Khiết thật sự rất đỉnh, bây giờ cô nói mình là người đã có chồng, tiếp theo đó nếu như như Nguyễn Hạo Thần lại nói bọn họ là vợ chồng, chỉ cần cô không thừa nhận thì chắc chắn thư ký Lý sẽ rất nghi ngờ.

Đương nhiên vào thời điểm này, Tô Khiết cũng không quên thuận tiện mắng cậu ba Nguyễn hai câu.

Động tác của cậu ba Nguyễn dừng lại, chuyển tâm mắt nhìn về phía cô, sắc mặt dường như hơi đen.

Anh hẹp hòi? Anh đánh cô?

Anh hẹn hòi lúc nào? Anh đánh cô lúc nào?

Vốn dĩ thư ký Lý đã cảm thấy không thích hợp, nghe thấy lời nói này của Tô Khiết thì liên cảm giác càng không xong, lúc đầu muốn nói cái gì đó, nhưng nhìn thấy vẻ mặt lúc này của tổng giám đốc nhà mình, lời nói ra đến khóe miệng thì lại cứng rắn ép trở vê.

“Cậu có thể đi rồi.” Cậu ba Nguyễn lạnh lùng quét mắt nhìn thư ký Lý, sau đó liền cất bước trực tiếp đi vào phòng.

“Thư ký Lý, anh có thể khuyên nhủ tổng giám đốc giúp tôi được không?” Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo Thần một chút, sau đó lại nhìn thư ký Lý, một bộ dạng như là sắp khóc.

“Trợ lý Tô, căn phòng này là của tổng giám đốc, nếu không thì cô qua căn phòng kế bên đi.” Mặc dù là thư ký Lý sợ hãi, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của Tô Khiết thì thật sự không có cách nào từ chối được.

Lúc này thư ký Lý thật sự không biết tổng giám đốc nhà anh ta có ý gì, mặc dù tổng giám đốc mà anh ta quen biết cũng không phải là người như vậy, không thể nào lại so đo bởi vì một căn phòng.

Nhưng mà anh ta thật sự không thể nghĩ ra nguyên nhân khác, anh ta nghĩ rằng để tổng giám đốc nhà anh ta đi vào căn phòng này, vậy thì để trợ lý Tô đi qua căn phòng khác thì chắc là không có vấn đề gì đâu nhỉ?

“Ừm, được” Tô Khiết rất là hài lòng, liên tục gật đầu, sau đó muốn rời đi như lời của thư ký Lý.

“Tô Khiết, em dám cử động một bước cho tôi nhìn thử xem.” Lúc này, cậu ba Nguyễn đã ngồi ở trên giường, chỉ là mặc dù bây giờ anh đang ngôi nhưng mà khí thế vẫn chèn ép khiến cho người khác hít thở không thông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK