Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 938

Sau khi ra khỏi phòng bệnh, Tô Khiết nghĩ một lúc, lấy điện thoại ra, nhập số điện thoại của Bùi Dật Duy rồi gọi đi.

Điện thoại mới reo chuông, Bùi Dật Duy đã lập tức nghe máy, giọng nói của anh cũng truyền đến ngay: “Khiết Khiết.”

Giọng nói của anh rất nhẹ nhàng, ấm áp, bởi vì kích động mà có chút run rẩy.

“Ông nội bảo tôi qua bàn chuyện công ty với anh, bàn chuyện công ty không phải nên ở công ty sao?” Lúc này, giọng điệu của Tô Khiết chỉ là đang bàn công việc, dù sao bây giờ đang nói chuyện công chứ không phải chuyện tư.

“Em cũng biết chị cả đang ở công ty, vì vậy đến công ty không được tiện lắm, mà anh cảm thấy không thể nào hẹn ở khách sạn mãi được, nên anh cảm thấy bàn bạc ở nhà vẫn tiện hơn, đương nhiên nếu em muốn đổi nơi khác, chúng ta đổi là được. Hay là em chọn một nơi đi, thật ra anh cảm thấy ở nơi nào cũng vậy thôi, thế nào? Chẳng lẽ em còn sợ anh làm gì em à?” Bùi Dật Duy giải thích liền một hơi, nhưng mà, rõ ràng câu cuối cùng mới là trọng điểm.

Tô Khiết khẽ nhíu mày lại, thật ra, cô biết cô không cần phòng bị Bùi Dật Duy điều gì cả, con người của Bùi Dật Duy cô cũng biết rõ.

Cô và Bùi Dật Duy yêu đương gần hai năm, Bùi Dật Duy mới hôn cô có hai lần, hơn nữa còn là hôn vào trán cô.

Từ trước đến nay Bùi Dật Duy vẫn rất quy củ, không làm gì cô cả, không giống như tên vô lại Nguyễn Hạo Thần kia.

Ánh mắt Tô Khiết khẽ sáng lên, không có chuyện gì cô nhớ đến Nguyễn Hạo Thần làm gì chứ?

Vừa nghĩ đến Nguyễn Hạo Thần, tâm trạng của Tô Khiết lại có chút gợn sóng, không thể nào duy trì trạng thái bình tĩnh thường ngày.

“Hẹn ở nhà hàng đi.” Vốn Tô Khiết cảm thấy không cần thiết phải đổi địa điểm, nhưng không biết tại sao, lúc này cô lại đột nhiên thốt ra một câu như vậy.

Tô Khiết nhớ đến lời ban sáng Nguyễn Hạo Thần nói, cô nghĩ, nếu Nguyễn Hạo Thần đến nhà một người đàn ông gặp thì…

Ánh mắt của Tô Khiết lại nhanh chóng lóe lên, sao cô lại nghĩ đến Nguyễn Hạo Thần rồi, hơn nữa, cô đi đâu, gặp mặt ai thì liên quan gì đến Nguyễn Hạo Thần chứ?

Sao cô phải sợ Nguyễn Hạo Thần biết được?

Có phải là cô trúng độc của Nguyễn Hạo Thần rồi hay không?

Tô Khiết muốn thay đổi ý, định nói không cần đổi địa điểm nữa, nhưng lời nói vừa đến bên miệng, cuối cùng cô vẫn

không thể nói ra thành lời.

Đâu bên kia điện thoại, cơ thể Bùi Dật Duy trở nên cứng nhắc, anh vốn tưởng rằng anh đã nói rõ ràng như vậy rồi, Tô Khiết sẽ không đổi địa điểm nữa, không ngờ cô vẫn kiên trì muốn đổi, hơn nữa còn là đổi đến nhà hàng, bây giờ cô lại phòng bị anh đến mức này sao?

“Được, gần chỗ anh có một nhà hàng khá ổn, anh gửi địa chỉ cho em.” Nhưng mà, Bùi Dật Duy không nói thêm gì nữa, lập tức đồng ý với suy nghĩ đổi địa điểm của cô.

“Được.” Tô Khiết thầm thở phào một hơi, thấp giọng đồng ý, sau đó lập tức cúp máy.

Sau đó, Bùi Dật Duy gửi địa chỉ của nhà hàng cho cô.

Lúc Tô Khiết đến, Bùi Dật Duy đã đặt xong phòng, đang ngồi trong đó đợi cô.

Tô Khiết mở cửa, lập tức nhìn thấy Bùi Dật Duy đang đứng trước cửa sổ hút thuốc, trong phòng có mùi thuốc rất nồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK