Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1026

“Tạm thời cứ giấu thân phận của tôi đã, kể cả bên phía ba anh luôn, như vậy mới không ảnh hưởng đến truyện về vụ án.” Tô Khiết cũng hiểu rõ, nếu bây giờ mà nói thân phận của cô ra thì rất có thể việc phá án sẽ bị ảnh hưởng bởi những tình cảm cá nhân.

Hơn nữa lúc này cô lại càng không thể để người nhà họ Cố biết về thân phận của mình được, nếu không bọn họ chắc chắn sẽ ra sức chèn ép cô.

“Được rồi, anh hiểu ý em rồi, vốn anh định đợi sau khi kết thúc vụ án này rồi mới công khai thân phận của em, đến lúc đó coi như tạo cho mọi người một điều bất ngờ vui vẻ.” Đường Lăng cũng hiểu ý cô, vậy nên anh cũng đồng ý một cách dứt khoát.

“Chuyện tôi đi phá án tốt nhất cũng đừng để nhà họ Cố biết.” Tô Khiết khẽ híp mắt, vụ án này đã khó giải quyết, nhà họ Cố lại càng khó chơi hơn.

Cho nên nhất định không thể để cho bọn họ biết chuyện cô là người nhà họ Đường, cũng không thể để bọn họ biết cô là một nhà tâm lý học tội phạm.

“Ừ, anh sẽ sắp xếp ổn thỏa.” Đường Lăng gật đầu trả lời, cô đúng là suy nghĩ tỉ mỉ chu đáo thật.

Đường Lăng đưa cô đến khu nhà mà ba mẹ anh ta đang ở.

Anh ta đậu xe trong khu nhà, tự mình mở của xe cho Tô Khiết rồi đưa cô vào trong nhà.

Khu nhà này tập trung thành một cụm, tường rào lại thấp, cho nên chuyện Đường Lăng đưa Tô Khiết về có rất nhiều người đã trông thấy.

Lúc này trên khuôn mặt Tô Khiết vẫn đang mang lớp trang điểm như mọi khi, vậy nên trông cô vẫn có vẻ rất xấu xí, chẳng qua là vì mọi người đang đứng khá xa nên không thấy rõ được.

Mọi người đều đoán rằng có lẽ Đường Lăng đang đưa người yêu về ra mắt ba mẹ.

Người nhà họ Cố tất nhiên cũng đã trông thấy, nhưng vì chuyện này cũng bình thường thôi nên bọn họ cũng không để ý gì.

Đường Lăng và Đường Vân Thành nói Tô Khiết tới đây để hỗ trợ điều tra, ngoài ra cũng không nói thêm gì.

Bởi vì Tô Khiết đã từng tới nhà họ Cố rồi, trong nhà họ cũng có vài người từng trông thấy cô, cũng đã biết tới cái tên Tô Khiết này, thế nên lúc này Tô Khiết sửa luôn cả tên họ của mình, cô dùng tên của mẹ là Đường Thúy Nhi.

Thật ra lúc trước khi mẹ còn ở nhà họ Đường thì có tên là Đường Vân Khuynh, sau khi mẹ tỉnh lại thì đã quên đi rất nhiều chuyện, chỉ nhớ rằng bản thân mình họ Đường, còn lờ mờ nhớ được chữ Thấm, cho nên từ đó bà vẫn luôn dùng cái tên Đường Thúy Nhi này.

Cho nên khi Đường Vân Thành nghe thấy cái tên Đường Thúy Nhi thì ông cũng không nghĩ gì nhiều.

Lúc Đường Vân Thành nhìn về phía Tô Khiết thì ông hơi ngây ra một chốc, cô bé kia trẻ như vậy sao?

Nhưng ông cũng biết rằng núi này cao còn có núi khác cao hơn, cũng không vì thế mà xem nhẹ năng lực của Tô Khiết.

Phạm My vợ ông khi trông thấy cô thì cũng có vẻ rất nhiệt tình: “Cô bé này vừa nhìn là biết rất ngoan rồi, trông dễ thương thật đấy.”

Tô Khiết cũng nhận thấy thái độ của bà Đường khi nói ra câu này rất chân thành, không hề có chút gì dối trá, không phải bởi vì cô tới hỗ trợ Đường Vân Thành điều tra nên cố ý lấy lòng cô.

“Ngoan?” Đường Lăng nhìn thoáng qua Tô Khiết, nụ cười trên môi cũng rõ rệt hơn, anh đã điều tra qua lý lịch của cô, Tô Khiết lúc nhỏ còn nghịch hơn cả con trai, thật sự không phải kiểu ngoan ngoãn gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK