Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 646

Lúc Nguyễn Hạo Thần đi đến cửa phòng tắm thì dừng lại, xoay mắt nhìn thoáng về phía Tô Khiết, dường như lại có một chút phòng bị.

Tô Khiết nằm nghiêng ở trên giường, vẫn duy trì tư thế như cũ, không thấy động đậy, chỉ là đôi mắt nhìn về phía anh dường như lại càng mềm mại đáng yêu hơn, càng quyến rũ hơn.

Nhìn thấy cô như thế này, cậu ba Nguyễn cười cười, buông xuống tia cảnh giác cuối cùng ở trong lòng, sau đó đi vào trong phòng tắm.

Sau khi cậu ba Nguyễn đi vào phòng tắm, Tô Khiết không cử động y như cũ, chỉ là nụ cười trên mặt đã rõ ràng đã phai nhạt đi không ít, không còn vẻ dịu dàng lúc nãy mà đã nhiều hơn mấy phần ý vị thâm trường.

Đợi đến lúc trong phòng tắm vang lên tiếng nước, một lúc lâu sau Tô Khiết mới đứng dậy, sau đó nhanh chóng rời khỏi căn phòng.

Cô cầm một cái thẻ phòng của thư ký Lý đưa cho cô, mở một căn phòng khác ra, sau khi đi vào thì trực tiếp khóa trái cửa phòng lại.

Nguyễn Hạo Thần giày vò cô ở trong nhà còn chưa đủ, ngay cả đi công tác cũng muốn mang theo cô, cô cũng sẽ không để anh theo ý nguyện.

Sau đó Tô Khiết lại tắt nguồn điện thoại.

Đương nhiên là Tô Khiết biết dựa vào tính tình của Nguyễn Hạo Thần, việc này không thể nào kết thúc như vậy được.

Nhưng mà chuyện tiếp theo cô đã lên kế hoạch tốt từ lâu, cho đến bây giờ Tô Khiết cô cũng không phải là một người dễ dàng bị khi dễ như vậy.

Cho nên cô không vội vàng tắm rửa nghỉ ngơi, mà là chờ đợi…

Sau khi Nguyễn Hạo Thần tắm rửa xong thì đi ra ngoài, nhưng lại không nhìn thấy Tô Khiết, có chút giật mình, anh xoay mắt nhìn cả phòng một lân, nhưng mà không thấy được cô, đôi mắt hơi nheo lại.

Anh là ai chứ? Anh là một bậc đế vương trong giới kinh doanh trên thương trường, nếu như giờ phút này anh vẫn còn chưa ý thức được chuyện không đúng, vậy thì cũng không phải là Nguyễn Hạo Thần nữa.

Nghĩ đến lúc nãy cô vừa mới phong tình vạn chủng quyến rũ mình, Nguyễn Hạo Thần âm thầm cắn răng, rất tức giận, rất hận.

Cô cũng hay lắm, vậy mà lại dám giở trò này với anh!

Anh cầm điện thoại di động lên, nhanh chóng gọi qua số điện thoại của cô.

“Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện tại không liên lạc được.”

Cậu ba Nguyễn nhìn chằm chằm vào cái điện thoại ở trong tay, đôi mắt từ từ híp lại. Được, được lắm, cô còn dám tắt máy!

Chỉ là cô cho rằng cô có thể trốn được ở đây hay sao.

Chờ đến lúc anh bắt cô trở về, xem xem anh trừng phạt như thế nào.

Cậu ba Nguyễn lộ ra một nụ cười lạnh, sau đó bấm điện thoại gọi cho thư ký Lý. Cậu ba Nguyễn là người khôn khéo đến mức nào, lập tức liền có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra.

Lúc nãy vừa mới bị cô dụ dỗ nên mới không có suy nghĩ gì nhiều, nhưng mà bây giờ không có cô ở bên cạnh, cơ trí và sự tỉnh táo đáng sợ đó của anh đã hoàn toàn trở về.

“Tổng giám đốc” Lúc này, thư ký Lý đang trên đường, nhìn thấy cuộc gọi của tổng giám đốc nhà mình thì nhanh chóng dừng xe ở một bên để nhận điện thoại.

“Cậu đặt máy phòng vậy?” Cậu ba Nguyễn không vòng vo nửa chữ nào, trực tiếp hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK