Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1116

Không phải cậu ta đã ly hôn với Tô Khiết rồi sao? Chẳng phải nhà họ Nguyễn của bọn họ đã chọn con dâu mới rồi sao? Mắc gì cậu ta còn đến đây phá rối Tô Khiết nữa?

Anh ta còn nổi nóng với Tô Khiết nhà bà cụ? Mắc gì? Cậu ta có tư cách gì để nổi nóng với Tô Khiết đây?

“Ông cụ, ông cứ trơ mắt ra mà nhìn cậu ta quấy rối bữa tiêc à?” Bà cụ Đường nhìn ông cụ Đường, ý của bà đã quá rõ ràng.

“Cậu quấy rối cái gì đấy?” Tất nhiên ông cụ Đường cũng đã nghe thấy Nguyễn Hạo Thần thấp giọng rống lên với Tô Khiết, tất nhiên trong lòng ông cụ cũng cảm thấy bực bội, bây giờ bà cụ Đường lại còn nổi nóng, tất nhiên ông cụ phải phối hợp với bà ấy rồi.

“Cậu buông tay ra cho tôi.” Ông cụ Đường giơ quải trượng trong tay mình lên rồi vung vào người Nguyễn Hạo Thần.

Mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, có làm sao thì cũng không ngờ ông cụ thật sự động tay động chân.

Nhưng mà những ai biết nội tình đều không khỏi chớp mắt, không phải là ông cụ Đường đánh tùy tiện.

Tô Khiết giật mình, nói thật lòng, cô thật sự cảm thấy hơi kinh ngạc khi thấy Nguyễn Hạo Thần xuất hiện ở đây, đột nhiên nắm lấy tay cô rồi rống lên với cô một cách lạ lùng.

Thấy ông cụ Đường vung quải trượng, Tô Khiết mới sực tỉnh táo.

Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy ông cụ vung quải trượng về phía mình, anh không tránh cũng không né mà chỉ đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích chút nào, thậm chí đến mắt còn không chớp.

Nhưng anh buông tay của Tô Khiết ra, sợ rằng trượng của ông cụ sẽ đánh trúng người cô.

Sau khi buông tay Tô Khiết, bàn tay anh không hề cử động một chút nào, một khắc sau, quải trượng của ông cụ Đường đánh trúng tay anh ngay.

Tất nhiên ông cụ Đường cũng nhìn thấy hết mọi phản ứng của Nguyễn Hạo Thần, ông chớp chớp mắt rồi cười thầm trong lòng, biểu hiện của cậu nhóc này tốt lắm.

Không tránh cũng không né, hơn nữa phản ứng đầu tiên là muốn bảo vệ cho cô bé Tô Khiết.

Ánh mắt Tô Khiết chợt thay đổi, cô nhìn thấy hình như ông cụ đánh hơi nặng.

Nguyễn Hạo Thần cũng không tránh không né?

Có điều Tô Khiết chợt nhớ lại ông cụ đã từng nói với Cố Chính Tuần rằng quải trượng của ông chỉ dành để đánh người nhà họ Đường, hoặc là người được ông xem trọng.

Thế ông cụ có ý gì đây?

Thật ra nhìn thì tưởng ông cụ đánh nặng, nhưng thật ra ông đã nương tay trong lúc đánh.

Gương mặt của mỗi người mỗi khác khi nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần bị đánh, chẳng có bao nhiêu người được ông cụ động tay động chân, hơn nữa còn dùng quải trượng của ông.

Bởi thế, người nào biết chuyện đều nhận ra việc ông đánh anh bằng quải trượng có ý nghĩa sâu xa.

Ông cụ Lý sững sờ rồi nhìn ông cụ Đường với vẻ bất mãn, rõ ràng ông cụ Đường thiên vị, thiên vị quá đáng luôn rồi.

Nguyễn Hạo Thần bị đánh nhưng sắc mặt của anh lại không hề thay đổi, anh vẫn nhìn Tô Khiết chăm chú: “Buổi tiệc tối hôm nay là như thế nào? Em định giải thích với anh ra sao?”

Nguyễn Hạo Thần vừa nghĩ đến việc nhà họ Đường muốn tìm một người đàn ông thích hợp cho cô trong buổi tiệc tối ngày hôm nay, anh nhớ người đàn ông ban nãy nhìn cô chăm chú là không khỏi tức giận.

“Giải thích với cậu? Mắc gì Thấm Nhi nhà chúng tôi phải giải thích với cậu? Cậu là gì của Thấm Nhi nhà chúng tôi?” Tất nhiên bà cụ Đường cũng đã nhìn thấy phản ứng của Nguyễn Hạo Thần, trong lòng bà hơi hài lòng, thế nhưng vừa nghe thấy giọng điệu chất vất của anh là bất mãn ngay. Bà cụ đi đến trước mặt Tô Khiết rồi kéo cô lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK