Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1212

“Hạo Thần, vừa nãy cháu ở trong phòng vệ sinh chắc chắn đã tận tai nghe thấy rồi, cháu vẫn bị cô ta lừa sao?” Bà cụ Nguyễn lúc này hiển nhiên cũng rất sốt ruột, bà ta thấy Tô Khiết chơi xấu nên không muốn nói nhiều với Tô Khiết mà chỉ muốn khuyên Nguyễn Hạo Thần.

“Cũng may là anh có rất nhiều rất nhiều tiền.” Nhưng Nguyễn Hạo Thần không thèm liếc nhìn bà Nguyễn, chỉ nhìn Tô Khiết từ từ nói.

Ý của anh không thể rõ ràng hơn nữa.

“Ừm, em cũng thích anh có rất nhiều rất nhiều tiền.” Tô Khiết cười càng rạng rỡ, vui vẻ hơn, câu trả lời cũng không thể tuyệt hơn được nữa.

“Ừm, em cũng thích anh có rất nhiều rất nhiều tiền.” Tô Khiết cười càng rạng rỡ, vui vẻ hơn, câu trả lời cũng không thể tuyệt hơn được nữa.

Cô chưa bao giờ là Đức mẹ Maria, trước nay cô vẫn luôn có ân báo ân, có thù báo thù.

Trước kia vì họ là ông bà nội của Nguyễn Hạo Thần nên cô nhịn rồi lại nhịn, bây giờ họ muốn ép cô chết, cô mà không phản lại lẽ nào chờ chết? Tô Khiết biết họ không muốn thấy nhất chính là cảnh này, nhưng cô lại cứ phải cho họ thấy.

Đương nhiên cô làm vậy còn có mục đích khác.

“Hạo Thần, sao cháu lại trở nên như vậy? Cháu thông minh như thế lẽ nào không nhìn thấy bộ mặt thật của cô ta sao?” Bà Nguyễn đã hoàn toàn bị kích động, đôi mắt trợn to không thể tin được nhìn chằm chằm Nguyễn Hạo Thần, hai tay không ngừng run rẩy.

Nguyễn Hạo Thần không để ý đến bà ta, anh ôm Tô Khiết, hôn mạnh lên mặt cô một lần nữa sau đó đột nhiên nói: “Chúng ta đi lấy giấy đăng ký kết hôn đi.”

Vừa nãy cô nói muốn gả cho anh, vậy nên anh phải nắm chắc cơ hội này, nếu không lát nữa chắc chắn cô sẽ lật lọng.

Tô Khiết hơi giật mình, cô chớp chớp mắt, người này được lắm, thấy khe hở là châm kim vào.

“Hạo Thần, cháu điên rồi, cháu không được cưới cô ta, tuyệt đối không được.” Bà Nguyễn đã hoàn toàn thay đổi sắc mặt, mất đi vẻ ôn hoà trước đó, chỉ còn lại sự hung ác khiến người khác sợ hãi.

“Đi, chúng ta đi lấy giấy đăng ký kết hôn.” Nguyễn Hạo Thần chẳng thèm quan tâm tới họ mà ôm Tô Khiết bước ra ngoài.

Khi xem đoạn video giả vờ bị thương họ đăng, tình cảm cuối cùng của anh dành cho nhà họ Nguyễn đã không còn.

Nguyễn Hạo Thần đã hoàn toàn thất vọng về bà nội, mà những lời vừa nãy bà nói với anh trong phòng vệ sinh càng khiến anh hiểu được sự thật tàn khốc.

Nếu được lựa chọn, anh thật sự không muốn sinh trong nhà họ Nguyễn, thật sự không muốn những người thân như vậy.

“Nguyễn Hạo Thần, nếu cháu cưới cô ta thì bà sẽ chết.” Sắc mặt bà Nguyễn trầm xuống, đứng chắn trước mặt họ.

“Cho nên mấy người định ép cô ấy chết, ép tôi chết?” Lúc này Nguyễn Hạo Thần mới quay lại nhìn bà ta, nhìn thấy dáng vẻ lúc này của bà ta, lòng anh càng nguội lạnh.

Họ vì một đứa trẻ chưa biết tên mà ép anh như vậy, họ có từng thực sự nghĩ cho anh không, họ coi anh là gì?

Bao nhiêu năm nay, có khi nào họ thật lòng với anh không?

Anh nghĩ, nếu họ thạt lòng với anh dù chỉ một chút thì sẽ không ép buộc anh như vậy.

“Hạo Thần, bà nội không phải ép cháu, bà chỉ muốn tốt cho cháu thôi.” Bà ta hoàn hồn, thái độ lập tức thay đổi.

Tô Khiết cảm thấy sợ hãi với tốc độ trở mặt của bà ta.

Nguyễn Hạo Thần không muốn để ý tới họ mà ôm Tô Khiết bước đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK