An Đào Đào xách váy, đẩy cửa đi ra ngoài.
Ánh nắng ban mai xuyên qua cửa sổ chiếu vào, chiếu sáng rực rỡ cả người khiến cô như được. phủ một tầng ánh sáng thánh khiết, nhất thời cực kỳ nổi bật.
An Đào Đào nhìn xuống lầu, lại không thấy bóng đáng Lục Sóc đâu.
Không phải nói hôm nay đến nhà chính nhà họ Lục à? Sao sáng sớm ngày ra đã không thấy mặt mũi đâu rồi? Anh quên mất, hay là cố tình cho cô leo cây vậy?
An Đào Đào nhíu mày, sắc mặt đột nhiên trở nên có chút phức tạp, cho cô leo cây cũng tốt, dù sao cô cũng không muốn về nhà chính nhà họ Lục, tiệc gia đình mà, chắn chắn sẽ có rất nhiều người thân, cho nên nhất định sẽ rất phức tạp.
Vừa định quay về phòng, cô lại thấy bên dưới có người đang vẫy tay với mình.
Là Hoàng Sâm.
"Chị dâu, mau xuống đi."
An Đào Đào túm gấu váy của mình, "cộp cộp" chạy xuống, cười hỏi: "Sao thế, lại bị thận hư àm
Hoàng Sâm nghe vậy thì sắc mặt của anh ta thoáng cái cứng đờ, nếu anh ta không nể cô là người phụ nữ của Cửu Gia, anh ta đã giết cô rồi "Cửu Gia bảo tôi đưa chị đi làm tóc. Chị dâu, chị có thể ăn trên xe, thời gian của chúng ta không còn nhiều đâu."
An Đào Đào không phản đối, nhà giàu rất chú trọng vẻ ngoài, nhất định sẽ không để cho cô đầu bù tóc rối mà đi, cho nên chắc chắn cô phải đi làm tóc.
Cô cũng nghe nói những người giàu có phải mất hàng giờ để làm tóc, thật là đáng sợ.
An Đào Đào chọn một ít đồ ăn ngon, đang định lên xe, thì Hoàng Sâm nhìn thấy ngón ta trống không của cô, sợ tới đa đầu cũng tê rần: " Chị đâu, chiếc nhẫn huyết bồ câu mà Cửu Gia mua cho chị đâu rồi?"
Nhẫn huyết bồ câu?
Thứ đó còn bị khóa trong ngăn kéo, bình thường cô không dám lấy ra.
“Hình nhưở trong ngăn kéo.” An Đào Đào theo bản năng xoa xoa ngón đeo nhẫn trên tay trái, nơi đó trống trơn, không có gì cả.
“Mau đeo vào đi, Cửu Gia bảo chị đeo nhẫn đấy.” Hoàng Sâm đột nhiên cao giọng, nghiêm túc nói: “Đây là tiệc gia đình, chị đâu sao có thể không đeo nhẫn cưới được? Nếu bị người ta nhìn thấy, nhất định sẽ cho rằng vợ chồng chị không hòa thuận, sẽ bị người ta chê cười đó."
An Đào Đào bị vẻ mặt nghiêm túc của anh ta làm cho sửng sốt.
Cũng khiến cô nhớ ra, hình như cô đã hứa với Lục Sóc, sau này sẽ đeo nhẫn khi đến bất kỳ tiệc tùng hay bữa tiệc gia đình nào.
May mà hôm nay Hoàng Sâm đã nhắc nhở cô, nếu không chắc chắn cô sẽ xong đời.
“Cám ơn nhé.” An Đào Đào chắp tay cảm ơn: "Sau này nếu cơ thể có chỗ nào không thoải mái, cứ tới chỗ tôi khám bệnh, chắc chắn sẽ chăm sóc tận tình.”
Sắc mặt Hoàng Sâm lại sa sầm, cám ơn thì thôi khỏi cần, anh ta sẽ không bị thận hư nữa đầu.
An Đào Đào lại vội vàng chạy lên lầu, lúc chạy. xuống, trên ngón áp út của cô đã có thêm một chiếc nhẫn, viên kim cương màu đỏ trên chiếc nhẫn tỏa sáng rực rỡ, cực kỳ cao quý, hơn nữa còn tôn lên da tay của cô càng trắng hơn.
'Viên huyết bổ câu độc nhất vô nhị thể hiện địa vị cao quý của cô, cũng chỉ có người phụ nữ của Cửu Gia mới xứng đáng có được nó.
Hoàng Sâm nhìn một cái, cảm thấy mắt mình lại sắp mù rồi.
Chói mắt quá.
“Chúng ta đi làm tóc ở đâu vậy?” An Đào Đào ngồi trong xe, tay trái cẩm bánh bao, tay phải cầm sữa đậu nành, vui vẻ ăn.
Hoàng Sâm nhìn cô qua kính chiếu hậu, đáp: "Đương nhiên là tiệm làm tóc tốt nhất, sang trọng nhất ở thành phố A rồi.
An Đào Đào không thể hiểu được thế giới của những người nhiều tiền, vì vậy cô chỉ có thể đáp lại một cách trống rỗng: "Ổ."
Ăn sáng xong, trong xe rung lên đều đều rất thoải mái, An Đào Đào nhắm mắt lại, vô thức chìm vào giấc ngủ.
Hai mươi phút sau, An Đào Đào nghe thấy. hình như có ai đó đang gọi mình.
Cô sững sờ mở mắt ra, thứ đầu tiên cô nhìn thấy là khuôn mặt của Hoàng Sâm: "Sao đấy? Đã tới chưa?"
Vừa nói cô vừa dụi dụi mắt, giống như một chú thỏ con đang ngái ngủ.
Nhìn thấy dáng vẻ ngơ ngác của cô, Hoàng Sâm chợt ôm tim, chẳng trách Cửu Gia lại quan tâm đến cô như vậy, cô gái nhỏ ngọt ngào mềm mại thế này, ngay cả anh ta cũng bị ngọt ngào cảm hóa nữa mà.
Thấy anh không nói gì, An Đào Đào đột nhiên quay đầu quá, vừa khéo nhìn thấy ngoài cửa xe là ệm làm tóc lớn, nguy nga lộng lẫy, đây thật sự là tiệm làm tóc ư? Không phải là cung điện trong truyền thuyết à?
Cô liếc nhìn mấy cái, bổng chốc hoảng hốt tới tỉnh cả ngủ: "Tôi phải tới làm tóc ở đây á?"
Hoàng Sâm nhìn theo ánh mắt của cô, lập tức gật đầu: “Đúng vậy, tiệm làm tóc này do Cửu Gia đứng tên, bên trong còn có các nhà tạo kiểu chuyên nghiệp, chị dâu cứ yên tâm, bọn họ nhất
định sẽ trang điểm cho chị thật xinh đẹp."
Khi An Đào Đào nghe thế thì sửng sốt.
Tiệm làm tóc giống như cung điện đó thực sự do Lục Sóc đứng tên, anh còn giàu có hơn những gì cô tưởng tượng.
An Đào Đào sững sở bước vào tiệm làm tóc, cô vừa bước vào, các nhà tạo kiểu chuyên nghiệp bên trong liền như đang nghênh đón quân địch, họ nhìn cô từ trên xuống đưới, thiết kế cho cô hàng chục kiểu tóc hoàn hảo cho cô chọn.
“Cô Lục, mời cô nói cho chúng tôi biết cô thích kiểu tóc thế nào.” Các nhà tạo kiểu chăm. chú nhìn An Đào Đào, giọng điệu cực kỳ kính cẩn.
Đây là cô vợ nhỏ của Lục Cửu Gia đó, hàng thật giá thật, đang hot hòn họt trên Weibo.
Hôm nay khi nhìn thấy cô ngoài đời mới thấy cô thực sự siêu xinh, đẹp hơn trong ảnh gấp trắm ngàn lần, vừa nhìn thấy cô, họ có cảm giác tất cả cảm hứng thiết kế đều tuôn ra.
An Đào Đào mở cuốn album ra xem lướt qua. những kiểu tóc trên đó, cô cảm thấy kiểu tóc nào cũng đẹp, khiến cô cũng rất khó chọn lựa.
Cuối cùng, cô đã chọn một kiểu tóc phù hợp với khí chất trẻ trung của mình hơn cả, cũng rất phù hợp với trang phục của cô.
Kiểu tóc này tuy nhìn có vẻ đơn giản, nhưng cắt xén uốn duỗi tới hơn một tiếng vẫn chưa xong, An Đào Đào gật gà gật gù, một lúc sau liền chìm vào giấc ngủ say.
Cũng không biết đã qua bao lâu, cô cảm giác được có người đang vuốt ve mặt của mình, ngón tay của người đàn ông ấm áp, động tác vuốt ve như có luồng điện, khiến cô không tự chủ được mà run lên.
Ai đang chạm vào mặt cô vậy?
Phiển thật đấy...
An Đào Đào chun cái mũi nhỏ, mơ màng mở mắt ra, lập tức bắt gặp đôi mắt đen sâu thảm của Lục Sóc, bình tĩnh không hề có chút gợn sóng, khiến người ta không thể nhìn ra anh đang nghĩ gì.
An Đào Đào chớp mắt, bỗng chốc giật mình bay luôn cơn buồn ngủ.
“Cửu Gia?" Cô mím môi, có chút không chắc chắn gọi thử.
Không phải cô đang ở tiệm làm tóc ư? Sao vừa. tỉnh lại đã nhìn thấy Lục Sóc, chẳng lẽ là cách cô mở mắt ra không đúng hả?
An Đào Đào nhìn xung quanh, phát hiện mình quả thật đang ở trong tiệm làm tóc, đèn bên trong, sáng choang có hơi chói mắt, nhưng sau khi quen rồi là ổn.
An Đào Đào ngẩng cái đầu nho nhỏ lên, tò mò hỏi: "Cửu Gia, anh tới từ lúc nào thế?"
Lục Sóc nhìn cô chằm chằm, phát hiện cô làm tóc xong lại càng xinh đẹp hơn, tóc mái đều được. chải ngược lên, lộ ra vầng trán trơn bóng, khi chớp mắt giống như nước đường tan chảy, làm ngọt môi, ấm áp lòng người.
Thấy ánh mắt Lục Sóc nhìn chằm chằm mình như lửa đốt, An Đào Đào mở to hai mắt, giống như con thỏ nhỏ bị sợ hãi.
Đây là tiệm làm tóc đó, chắc là Lục Sóc sẽ không làm gì cô đâu đúng không?
Ánh nắng ban mai xuyên qua cửa sổ chiếu vào, chiếu sáng rực rỡ cả người khiến cô như được. phủ một tầng ánh sáng thánh khiết, nhất thời cực kỳ nổi bật.
An Đào Đào nhìn xuống lầu, lại không thấy bóng đáng Lục Sóc đâu.
Không phải nói hôm nay đến nhà chính nhà họ Lục à? Sao sáng sớm ngày ra đã không thấy mặt mũi đâu rồi? Anh quên mất, hay là cố tình cho cô leo cây vậy?
An Đào Đào nhíu mày, sắc mặt đột nhiên trở nên có chút phức tạp, cho cô leo cây cũng tốt, dù sao cô cũng không muốn về nhà chính nhà họ Lục, tiệc gia đình mà, chắn chắn sẽ có rất nhiều người thân, cho nên nhất định sẽ rất phức tạp.
Vừa định quay về phòng, cô lại thấy bên dưới có người đang vẫy tay với mình.
Là Hoàng Sâm.
"Chị dâu, mau xuống đi."
An Đào Đào túm gấu váy của mình, "cộp cộp" chạy xuống, cười hỏi: "Sao thế, lại bị thận hư àm
Hoàng Sâm nghe vậy thì sắc mặt của anh ta thoáng cái cứng đờ, nếu anh ta không nể cô là người phụ nữ của Cửu Gia, anh ta đã giết cô rồi "Cửu Gia bảo tôi đưa chị đi làm tóc. Chị dâu, chị có thể ăn trên xe, thời gian của chúng ta không còn nhiều đâu."
An Đào Đào không phản đối, nhà giàu rất chú trọng vẻ ngoài, nhất định sẽ không để cho cô đầu bù tóc rối mà đi, cho nên chắc chắn cô phải đi làm tóc.
Cô cũng nghe nói những người giàu có phải mất hàng giờ để làm tóc, thật là đáng sợ.
An Đào Đào chọn một ít đồ ăn ngon, đang định lên xe, thì Hoàng Sâm nhìn thấy ngón ta trống không của cô, sợ tới đa đầu cũng tê rần: " Chị đâu, chiếc nhẫn huyết bồ câu mà Cửu Gia mua cho chị đâu rồi?"
Nhẫn huyết bồ câu?
Thứ đó còn bị khóa trong ngăn kéo, bình thường cô không dám lấy ra.
“Hình nhưở trong ngăn kéo.” An Đào Đào theo bản năng xoa xoa ngón đeo nhẫn trên tay trái, nơi đó trống trơn, không có gì cả.
“Mau đeo vào đi, Cửu Gia bảo chị đeo nhẫn đấy.” Hoàng Sâm đột nhiên cao giọng, nghiêm túc nói: “Đây là tiệc gia đình, chị đâu sao có thể không đeo nhẫn cưới được? Nếu bị người ta nhìn thấy, nhất định sẽ cho rằng vợ chồng chị không hòa thuận, sẽ bị người ta chê cười đó."
An Đào Đào bị vẻ mặt nghiêm túc của anh ta làm cho sửng sốt.
Cũng khiến cô nhớ ra, hình như cô đã hứa với Lục Sóc, sau này sẽ đeo nhẫn khi đến bất kỳ tiệc tùng hay bữa tiệc gia đình nào.
May mà hôm nay Hoàng Sâm đã nhắc nhở cô, nếu không chắc chắn cô sẽ xong đời.
“Cám ơn nhé.” An Đào Đào chắp tay cảm ơn: "Sau này nếu cơ thể có chỗ nào không thoải mái, cứ tới chỗ tôi khám bệnh, chắc chắn sẽ chăm sóc tận tình.”
Sắc mặt Hoàng Sâm lại sa sầm, cám ơn thì thôi khỏi cần, anh ta sẽ không bị thận hư nữa đầu.
An Đào Đào lại vội vàng chạy lên lầu, lúc chạy. xuống, trên ngón áp út của cô đã có thêm một chiếc nhẫn, viên kim cương màu đỏ trên chiếc nhẫn tỏa sáng rực rỡ, cực kỳ cao quý, hơn nữa còn tôn lên da tay của cô càng trắng hơn.
'Viên huyết bổ câu độc nhất vô nhị thể hiện địa vị cao quý của cô, cũng chỉ có người phụ nữ của Cửu Gia mới xứng đáng có được nó.
Hoàng Sâm nhìn một cái, cảm thấy mắt mình lại sắp mù rồi.
Chói mắt quá.
“Chúng ta đi làm tóc ở đâu vậy?” An Đào Đào ngồi trong xe, tay trái cẩm bánh bao, tay phải cầm sữa đậu nành, vui vẻ ăn.
Hoàng Sâm nhìn cô qua kính chiếu hậu, đáp: "Đương nhiên là tiệm làm tóc tốt nhất, sang trọng nhất ở thành phố A rồi.
An Đào Đào không thể hiểu được thế giới của những người nhiều tiền, vì vậy cô chỉ có thể đáp lại một cách trống rỗng: "Ổ."
Ăn sáng xong, trong xe rung lên đều đều rất thoải mái, An Đào Đào nhắm mắt lại, vô thức chìm vào giấc ngủ.
Hai mươi phút sau, An Đào Đào nghe thấy. hình như có ai đó đang gọi mình.
Cô sững sờ mở mắt ra, thứ đầu tiên cô nhìn thấy là khuôn mặt của Hoàng Sâm: "Sao đấy? Đã tới chưa?"
Vừa nói cô vừa dụi dụi mắt, giống như một chú thỏ con đang ngái ngủ.
Nhìn thấy dáng vẻ ngơ ngác của cô, Hoàng Sâm chợt ôm tim, chẳng trách Cửu Gia lại quan tâm đến cô như vậy, cô gái nhỏ ngọt ngào mềm mại thế này, ngay cả anh ta cũng bị ngọt ngào cảm hóa nữa mà.
Thấy anh không nói gì, An Đào Đào đột nhiên quay đầu quá, vừa khéo nhìn thấy ngoài cửa xe là ệm làm tóc lớn, nguy nga lộng lẫy, đây thật sự là tiệm làm tóc ư? Không phải là cung điện trong truyền thuyết à?
Cô liếc nhìn mấy cái, bổng chốc hoảng hốt tới tỉnh cả ngủ: "Tôi phải tới làm tóc ở đây á?"
Hoàng Sâm nhìn theo ánh mắt của cô, lập tức gật đầu: “Đúng vậy, tiệm làm tóc này do Cửu Gia đứng tên, bên trong còn có các nhà tạo kiểu chuyên nghiệp, chị dâu cứ yên tâm, bọn họ nhất
định sẽ trang điểm cho chị thật xinh đẹp."
Khi An Đào Đào nghe thế thì sửng sốt.
Tiệm làm tóc giống như cung điện đó thực sự do Lục Sóc đứng tên, anh còn giàu có hơn những gì cô tưởng tượng.
An Đào Đào sững sở bước vào tiệm làm tóc, cô vừa bước vào, các nhà tạo kiểu chuyên nghiệp bên trong liền như đang nghênh đón quân địch, họ nhìn cô từ trên xuống đưới, thiết kế cho cô hàng chục kiểu tóc hoàn hảo cho cô chọn.
“Cô Lục, mời cô nói cho chúng tôi biết cô thích kiểu tóc thế nào.” Các nhà tạo kiểu chăm. chú nhìn An Đào Đào, giọng điệu cực kỳ kính cẩn.
Đây là cô vợ nhỏ của Lục Cửu Gia đó, hàng thật giá thật, đang hot hòn họt trên Weibo.
Hôm nay khi nhìn thấy cô ngoài đời mới thấy cô thực sự siêu xinh, đẹp hơn trong ảnh gấp trắm ngàn lần, vừa nhìn thấy cô, họ có cảm giác tất cả cảm hứng thiết kế đều tuôn ra.
An Đào Đào mở cuốn album ra xem lướt qua. những kiểu tóc trên đó, cô cảm thấy kiểu tóc nào cũng đẹp, khiến cô cũng rất khó chọn lựa.
Cuối cùng, cô đã chọn một kiểu tóc phù hợp với khí chất trẻ trung của mình hơn cả, cũng rất phù hợp với trang phục của cô.
Kiểu tóc này tuy nhìn có vẻ đơn giản, nhưng cắt xén uốn duỗi tới hơn một tiếng vẫn chưa xong, An Đào Đào gật gà gật gù, một lúc sau liền chìm vào giấc ngủ say.
Cũng không biết đã qua bao lâu, cô cảm giác được có người đang vuốt ve mặt của mình, ngón tay của người đàn ông ấm áp, động tác vuốt ve như có luồng điện, khiến cô không tự chủ được mà run lên.
Ai đang chạm vào mặt cô vậy?
Phiển thật đấy...
An Đào Đào chun cái mũi nhỏ, mơ màng mở mắt ra, lập tức bắt gặp đôi mắt đen sâu thảm của Lục Sóc, bình tĩnh không hề có chút gợn sóng, khiến người ta không thể nhìn ra anh đang nghĩ gì.
An Đào Đào chớp mắt, bỗng chốc giật mình bay luôn cơn buồn ngủ.
“Cửu Gia?" Cô mím môi, có chút không chắc chắn gọi thử.
Không phải cô đang ở tiệm làm tóc ư? Sao vừa. tỉnh lại đã nhìn thấy Lục Sóc, chẳng lẽ là cách cô mở mắt ra không đúng hả?
An Đào Đào nhìn xung quanh, phát hiện mình quả thật đang ở trong tiệm làm tóc, đèn bên trong, sáng choang có hơi chói mắt, nhưng sau khi quen rồi là ổn.
An Đào Đào ngẩng cái đầu nho nhỏ lên, tò mò hỏi: "Cửu Gia, anh tới từ lúc nào thế?"
Lục Sóc nhìn cô chằm chằm, phát hiện cô làm tóc xong lại càng xinh đẹp hơn, tóc mái đều được. chải ngược lên, lộ ra vầng trán trơn bóng, khi chớp mắt giống như nước đường tan chảy, làm ngọt môi, ấm áp lòng người.
Thấy ánh mắt Lục Sóc nhìn chằm chằm mình như lửa đốt, An Đào Đào mở to hai mắt, giống như con thỏ nhỏ bị sợ hãi.
Đây là tiệm làm tóc đó, chắc là Lục Sóc sẽ không làm gì cô đâu đúng không?