Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngập ngừng một chút, ông ta lại nói nhỏ với Lệ Đình Tuấn: "Đã gần trưa rồi, canh vẫn chưa nấu, nếu Phương Hạ bị đau dạ dày vì đói thì làm sao? Về sau nấu sớm hơn đi" 

“Vâng” Lệ Đình Tuấn tiếp tục đáp lại, không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo: “Về sau cháu nhất định nấu sớm hơn” 

“Biết mình sai rồi thì mau đứng lên đi” Kiều Tứ Văn lại ho một tiếng mà nói. 

Lê Đình Tuấn từ trên mặt đất đứng lên, đưa tay đỡ lấy bình oxi của Kiều Tứ Văn hỏi ông ta: "Hay là ông quay trở về phòng riêng đi ạ? Ở đây hơi bất tiện" 

“Tôi phải nói chuyện với Phương Hạ một lát” Kiều Tứ Văn lắc đầu nhìn Phương Hạ trên ghế sô pha: “Đình Tuấn quay lại nấu cơm cho cháu, cháu vẫn còn đổ oan cho người ta. Dù có tức giận cũng không thể ăn nói bậy bạ như vậy được." 

Kiều Phương Hạ thực sự không biết là Lê Đình Tuấn quay về nấu canh cho cô, cô chỉ nghe Đường Nguyên Khiết Đan nói rằng Lê Đình Tuấn đã đi rồi. 

“Cháu hiểu rồi, ông nội” Giọng cô buồn bực trả lời. 

“Trong tháng cháu cũng không nên tức giận, nếu không sau này cháu sẽ đau lòng mà tái phát bệnh vặt” Kiều Tứ Văn suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Hiện tại cháu đi xin lỗi Đình Tuấn, làm lành mối quan hệ trước mặt ông. Chuyện hồi sáng coi như đã qua rồi, không được tức giận nữa” 

Chỉ có điều Phương Hạ im lặng trong vài giây, cô liếc nhìn Lệ Đình Tuấn. 

Cô xin lỗi Lê Đình Tuấn? 

Thấy cô im lặng, Kiều Tứ Văn cau mày nói: "Ông sợ thằng bé bình thường chiều chuộng cháu quá. Tại sao bà Trần nấu bữa sáng cháu không ăn? Bắt cháu xin lỗi là sai sao? Về sau không được phép yếu đuối như vậy!" 

 

Kiều Phương Hạ hơi cúi đầu, vẫn không nói gì như cũ 

Cô phải mất vài giây để chuẩn bị tinh thần, vừa định gượng ép bản thân xin lỗi Lê Đình Tuấn thì Lê Đình Tuấn ở bên cạnh bất ngờ lên tiếng: “Không cần thiết phải xin lỗi, cô ấy không giận cháu là tốt rồi.” 

“Vậy cháu.” 

Lệ Đình Tuấn không đợi Kiều Tứ Văn nói hết, cười nhạt nói: “Cho dù thế nào đi nữa, cháu cũng sẽ không giận dỗi cô ấy, bây giờ sức khỏe của cô ấy mới mà quan trọng nhất, chỉ cần cô ấy ngoan ngoãn ăn cơm là được rồi.” 

“Hơn nữa, cho dù bây giờ cô ấy xin lỗi cháu trước mặt ông thì trong lòng cũng không thoải mái, có khi lại càng thêm giận. Ông nội, ông nói có đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK