Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lệ Đình Tuấn xem xét lại, ngay sau đấy nhắn tin hỏi Đường Nguyên Khiết Đan bảo cô ấy xem lại lon rượu trái cây hôm đó hai cô uống ra sao.

 

Lát sau Đường Nguyên Khiết Đan gửi lại tin ghi âm: “Ôi trời! Tôi kiểm tra lại mới thấy là rượu này hết hạn sử dụng! Mấy hôm trước tôi mua ở siêu thị, lát nữa tôi đi tìm bọn họ tính sổ!"

 

Lệ Đình Tuấn nghe Đường Nguyên Khiết Đan nói vậy, không nhịn được nhíu chặt chân mày.

 

Quả nhiên Đường Nguyên Khiết Đan y như Đường Minh Kỷ vậy, thành sự thì ít bại sự có thừa! Trừ gây hoạ ra thì chẳng làm được cái gì cả!

 

Kiều Phương Hạ chỉ cảm thấy hoa mắt choáng váng đầu, do nhiệt kế thì ra ba mươi bảy phẩy một độ, cũng không coi là cao.

 Trong người chỉ cảm thấy buồn nôn.

 

Lệ Đình Tuấn liền gọi điện ngay cho Phó Nhiên gọi điện thoại, hỏi anh ta rằng bị ngộ độc thực phẩm do uống phải rượu quá hạn thì phải làm sao..

 

Phó Nhiên suy nghĩ một chút, hỏi anh:

 "Vẫn còn đang nôn hay sao? Có đau bụng hay không? Nếu không buồn nôn cũng không muốn đi vệ sinh thì uống chút nước muối bổ sung là được. Bây giờ tôi không có ở thành phố Hạ Du, nếu cậu lo lắng quá thì nên đưa cô ấy đi bệnh viện. Nhưng mà chỉ có một lon rượu trái cây quá hạn mấy ngày thôi, theo lý thuyết mà nói thì không có gì đáng ngại, không cần truyền nước muối. 

"Cậu chắc không?" 

Lệ Đình Tuấn cau mày quay đầu lại nhìn Kiều Phương Hạ đang ngồi dựa vào đầu giường. Bây giờ cô mà nằm xuống thì khó chịu đành phải ngồi.

 "Đương nhiên là chắc chắn rồi, uống nhiều nước muối một chút lại truyền thêm ít đường gluco là có tác dụng ngay thôi."

 Phó Nhiên nghiêm túc trả lời. 

“Cậu có thể nghi ngờ nhân phẩm của tôi, nhưng không được nghi ngờ khả năng chữa bệnh của tôi được đâu.

 

Lệ Đình Tuấn cân nhắc xong, đi ra pha cho Kiều Phương Hạ cốc nước muối, đưa cho cô uống.

 

Kiều Phương Hạ uống có một lúc, không thấy tiếp tục nôn gì cả. Nhưng vẫn còn thấy hơi buồn nôn, Lệ Đình Tuấn bấy giờ mới thoáng yên tâm. 



 

Giằng co tới lui hết một ngày, đến buổi tối, Kiều Phương Hạ mới cảm thấy tốt hơn chút.

 

Lệ Đình Tuấn bảo bà Trần đến nấu cho cô chút đồ ăn thanh đạm. Kiều Phương Hạ miễn cưỡng ăn vài miếng, liền buông đũa xuống. 

"Hay là khó chịu?"

 Lệ Đình Tuấn múc cho cô thêm nửa bát canh đậu hũ, nhẹ giọng hỏi. 

“Chắc do vẫn còn hơi tức bụng nên vậy" Kiều Phương Hạ suy nghĩ một chút, trả lời.

 

Dù không có khó chịu như buổi sáng, nhưng vẫn không thể nào ăn được, có chút chán ghét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK