Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hay là trong lòng Triệu Mai Hoàng em anh chính là loại người như thế?” 

“Ai biết được chứ?” Triêu Mai Hoàng cười nhạt lên tiếng, hỏi ngược lại. 

Cô vừa dứt lời, chỉ cảm thấy trên lưng căng thẳng, một trận trời 

đất quay cuồng, đã bị Phó Thành Đô khiêng lên vai rồi. 

“Phó Thành Đô anh thả tôi ra!” Triêu Mai Hoàng theo bản năng sợ hãi kêu lên một tiếng. 

Hôm qua Phó Thành Đô nhìn thấy tin nhắn Triều Mai Hoàng gửi cho anh, nói muốn hủy bỏ hôn ước, ngay cả quần áo ở sân huẩn luyện còn chưa kịp thay, chỉ cần lấy giấy chứng nhận và điện thoại di động phút chốc không ngừng chạy về đây. 

Sáng hôm nay Triệu Mai Hoàng gọi điện thoại cho anh, anh cũng không nhận được, bởi vì anh đang ở trên máy bay, không có tín hiệu. 

Mấy câu nói mà Triệu Mai Hoàng gửi cho anh, anh xem tới xem lui không biết xem bao nhiêu lần nữa. 

Anh không thể hủy bỏ hôn ước với cô được, trừ khi cô có lí do chính đáng, trừ khi cô thích người khác rồi, nếu không thì anh tuyệt đối không để cô đi! 

Triệu Mai Hoàng tóc tại bù xù bị anh khiêng trên vai, chỉ cảm thấy mất mặt, người khác nhìn qua đây, cô càng cảm thấy mất mặt vô cùng, bịt kín mặt lại không nói lời nào. 

Phó Thành Đô bước đến cổng nhà của mình, nhà của anh ở sát vách với nhà của Phó Viễn Hạo, vắng vẻ không một bóng người, may mà Phó Viễn Hạo thường xuyên sai người hầu qua đây quét dọn giúp. 

Anh ta ấn mật mã, lập tức đẩy cửa đi vào trong, dễ như trở bàn tay hung hăng mở cửa chính ra. 

Đình Trung ôm lấy cái đầu nhỏ nhìn nhà của Phó Thành Đô, bị dọa bởi tiếng ồn của cái cửa, quay đầu lại hỏi Kiều Phương Hạ: “Mẹ ơi, cậu vừa nãy nhìn có vẻ rất hung dữ, bọn họ cãi nhau rồi sao? Cậu sẽ đánh 

mợ phải không?” 

Kiều Phương Hạ suy nghĩ xíu, có lẽ sẽ có đánh, nhưng mà đánh với suy nghĩ của Đình Trung thì không giống. 

 

“Con đi nói cho ông cố!” Đình Trung sốt ruột nói. 

Kiều Phương Hạ kéo Đình Trung lại, nói: “Chờ đánh rồi nói sau đi.” 

Loại chuyện này nói với Phó Viễn Hạo, hẳn là sẽ có chút xấu hổ. 

Đình Trung có hơi không hiểu lắm, trợn đôi mắt nhỏ nhìn Kiều Phương Hạ một hồi, gật gật đầu: “Dạ vâng”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK