Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thiên kim tiểu thư của công ty Trí Viễn, không phải là bạn có sao?” Lệ Đình Tuấn tiếp tục hỏi: “Cô đã bàn bạc với cô ta, trước tiên sẽ tung ra những bức ảnh kia, sau đó đợi đến khi sức nóng của dư luận đạt đến cao nhất, liền phơi bày thân phận của Kiều Phương Hạ, phải không?” 

“Em không có!” Đinh Thanh Nhã bị những lời của Lê Đình Tuấn dọa sợ đến mức liền khóc lên, vừa khóc vừa liên tục lắc đầu: “Không phải là em đã bàn bạc với cô ấy! Lúc Trí Viễn tống tiền các anh vài chục tỷ, em thật sự không biết chuyện này!”. 

Ngoài tiếng khóc và liền ngụy biện của Đinh Thanh Nhã thì không có ai dám phát ra tiếng động. 

Kiều Phương Hạ sững sờ một lúc, nhìn Lê Đình Tuấn với vẻ mặt mang vài phần tức giận. 

Cô cho rằng là Đường Minh Kỳ đã làm ra chuyện này, nhưng bây giờ xem ra, lại không phải là Đường Minh Kỳ. 

Cô cho rằng hai ngày này Lê Đình Tuấn đều đang trông chừng Kiểu Diệp Ngọc, đều đi cùng với Kiều Diệp Ngọc. 

“Cút ra ngoài” Lê Đình Tuấn giơ tay lên, ném nốt những bức ảnh còn lại lên người của Đinh Thanh Nhã, nhẹ giọng nói: “Từ nay về sau, không được phép bước chân vào nhà họ Phó một bước”. 

Đây là Lê Đình Tuấn đã vì mặt mũi của Phó Viễn Hạo, tặng cho nhà họ Đinh bọn họ sự ban ơn lớn nhất. 

Sau khi người nhà họ Đinh nhanh chóng bò ra ngoài, vẻ mặt của Lê Đình Tuấn lúc này mới bình tĩnh trở lại. 

Đình Trung ở một bên tò mò hỏi: “Baba, cô tại sao lại khóc rồi rời đi? 

“Bọn họ bắt nạt mẹ con” Lê Đình Tuấn nhẹ nhàng đáp lại, đút cho Đình Trung một thìa súp. 

 

Đình Trung nhìn Kiều Phương Hạ, bỗng lập tức hiểu ra, gật đầu đáp: “Con biết rồi”. 

Kiều Như Hạ nghe thấy hai tiếng "mẹ con” phát ra từ lời của Lê Đình Tuấn, liền ngơ ra. 

Mấy người khác ở một bên không hề cảm thấy trong lời của Lê Đình Tuấn có cái gì không đúng, chỉ có Kiều Như Hạ mới cảm thấy anh tự nhiên có chút gì đó không đúng. 

Chưa kịp nghĩ sâu về điều đó, sắc mặt của Phó Viễn Hạo ở một bên vẫn có chút khó coi, liếc nhìn Kiều Như Hạ vài lần, sau đó mới cầm đũa lên, do dự nói: “Cái người Lục Nhất Minh kia rốt cuộc..” 

“Là bạn trai của người đại diện” Lê Đình Tuấn không đợi Phó Viễn Hạo hỏi, thấp giọng trả lời: “Căn phòng kia là người đại diện của Kiều Phương Hạ mua, Kiều Phương Hạ qua đó ở một đêm, buổi sớm ngày hôm sau liền bị chụp trộm” 

Kiều Phương Hạ đang định mở miệng chuẩn bị giải thích, ai biết rằng Lệ Đình Tuấn dường như hiểu rõ hơn cả cô đêm hôm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, liền nói hết những lời cô muốn nói. 

“Ồ..” Phó Viễn Hạo lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. 

Sau đó lại nói: “Ông cũng thấy Kiều Phương Hạ sẽ không dám làm ra loại chuyện quá giới hạn như vậy? 

Phó Minh Tuyết ở một bên cũng nhìn Kiều Phương Hạ, không nói gì. 

Cho dù chỉ là hiểu lầm, nhưng Phó Minh Tuyết nghe thấy chuyện như vậy, trong lòng cũng cảm thấy không thoải mái. Bản thân bà ấy cũng đã từng trải qua cảm. giác bị phản bội trong tình yêu, vì vậy đối với những chuyện như này thập phần lo lång.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK