Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phó Minh Tuyết thầy Lệ Đình Tuấn không nói gì, tưởng là Lệ Đình Tuấn đang trách mình không nên mềm lòng với Tô Minh Nguyệt nên một lúc sau bà ta mới thận trọng nói tiếp: “Ngày mai là cuối tuần, hay là con đưa Kiều Phương Hạ đến chỗ mẹ 

ăn tối nhé?" 

"Trước mặt Minh Nguyệt, chúng ta nói rõ ràng hết mọi chuyện, con xem có được 

không?" 

“Muộn rồi” Lệ Đình Tuấn thở dài một tiếng, trầm giọng đáp. 

"Hả? Con nói gì cơ?" Bên Phó Minh Tuyết bỗng nhiên có tiếng ồn ào, bà ta ngơi 

người ra một lúc rồi mới hỏi ngược lại. 

Lệ Đình Tuấn mím khóe miệng, trầm giọng cười một tiếng, đáp: "Không có chuyện gì đâu, con nói là con biết rồi" 

“Vậy thì cứ thế nhé, ngày mai hai đứa qua ăn tối, Minh Nguyệt cũng có mặt. Bây giờ mẹ còn có việc gấp cần giải quyết trước” Phó Minh Tuyết vội vàng nói xong rồi cúp điện thoại. 

Vô Nhật Huy nghe giọng điệu bận bịu cúp máy của đầu dây bên kia, lấy lại điện thoại, hướng mắt nhìn Lệ Đình Tuấn. 

Lệ Đình Tuấn và Kiều Phương Hạ đã cãi nhau thành ra như thế này, đương nhiên là Kiều Phương Hạ chắc chắn sẽ không đồng ý đến chỗ của Phó Minh Tuyết ăn tối 

vào ngày mai, thế nhưng Lệ Đình Tuấn lại đơn phương đồng ý. 

Vẫn còn đang không biết phải thu xếp xử lý như thế nào. 

Kiều Phương Hạ lập tức đến bệnh viện một chuyến gặp Kiều Tứ Văn, tình trạng ngủ mê man của Kiều Tứ Văn đã ổn hơn một chút, chỉ là vẫn chưa nhận ra ai với ai. 

Kiều Phương Hạ ngồi trên mép giường nói một lúc lâu, Kiều Tứ Văn đột nhiên 

ngáp hai cái, dáng vẻ chậm chạp nhìn vào y tá đang đi vào để đo nhiệt độ cho ông 

ấy, nói: "Buồn ngủ." 

Y tá quay đầu nhìn Kiều Phương Hạ, bất lực thì thào: "Ông cụ này thấy chán rồi nên muốn đuổi cô đi đấy". 

"Ai đến thăm ông ấy, ông ấy cũng như vậy hay sao?” Kiều Phương Hạ quay đầu lại nhìn Kiều Tứ Văn đang nằm ở trong chăn, nhẹ giọng hỏi y tá. 

“Ừ” Y tá gật đầu nói: “Không nhận ra ai hết, ai tới cũng có thái độ y chang như vậy. Y tá chúng tôi hỏi ông ấy vài câu cơ thể có khó chịu hay không mà ông ấy cũng đuổi chúng tôi đi, giống như một đứa trẻ con" 

có thể lắng nghe những gì cô nói lâu như vậy là đã kiên nhẫn lắm rồi đấy. 

Mấy ngày trước khi ông Kiều tới, mới chỉ nói chuyện có vài phút mà ông ấy đã bắt đầu khó chịu nổi cáu rồi bấm chuông để cho chúng tôi vào và đuổi ông Kiều đi" 

Kiều Phương Hạ đến đây lúc chín giờ rưỡi, bây giờ cũng đã hơn mười giờ rồi, dựa 

vào những gì y tá nói thì quả thực Kiều Tứ Văn đã rất kiên nhẫn với cô. 

Cô cùng y tá bước ra khỏi phòng bệnh, khi cô đóng cửa thay cho Kiều Tứ Văn, quay đầu lại thấy ông ấy len lén bò dậy và bật ti vi lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK