Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Ông ấy vẫn có ý thức, bác sĩ nói với chúng tôi, mỗi khi chúng tôi nói chuyện với ông ấy thì ông ấy có khi nghe được.

 Quản gia của nhà họ Lệ đứng một bên cau mày trả lời.

 

Kiều Phương Hạ lúc này mới nhớ tới kiến thức về bệnh lý trước đây cô từng học qua, hình như quả thật có một số người sống thực vật có phản ứng đối với kích thích từ bên ngoài.

 

Giờ phút này, cô cảm thấy mình đang rơi vào một tấm lưới thật lớn, tấm lưới này đang buộc chặt lại từng tấc. 

“Cô còn có cái gì để nói không?” 

Lệ Kiến Đình hỏi cô.

 

Ông ta dừng lại một chút, lại nói tiếp: 

“Nếu không phải Diệp Ngọc tận mắt thấy cô ngày đó đi đến bệnh viện, cô còn muốn giấu diếm đến bao giờ!”

 

Khi Lệ Kiến Đình nói chuyện, Kiều Phương Hạ nghe thấy tiếng bước chân từ cửa truyền đến. Cô quay đầu lại nhìn, người hầu đang đỡ Kiều Diệp

 

Ngọc có khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt đi đến cửa. 

Kiều Diệp Ngọc nhìn cô, hốc mắt ửng đỏ lắc đầu với cô, nhẹ giọng nói: 

“Chị, thật xin lỗi, chị chớ có trách em…

 “Em đã suy nghĩ rất lâu. Em biết em không nên bán đứng chị, nhưng mà lương tâm của em không cho phép. Chị không biết đâu, từ sau khi chú Lệ qua đời, mỗi đêm em đều gặp phải ác mộng, thật xin lỗi.”

 

Kiều Phương Hạ nhìn Kiều Diệp Ngọc, bỗng nhiên trong bụng cuồn cuộn lên từng đợt cảm giác ghê tởm muốn nôn mửa.

 

Kiều Diệp Ngọc đang nói dối.

 

Cô nhịn không được nôn khan, lấy tay gắt gao ôm lấy bụng mình. “Chị thừa nhận đi chị. Nếu chị thừa nhận, nói không chừng ông nội còn có thể buông tha cho chị.”

 Kiều Diệp Ngọc nhẹ nhàng sụt sịt mũi, nghẹn ngào nói. 

“Hoặc là, chị đi tự thủ đi”

 

Nhịp tim Kiều Phương Hạ đập rất nhanh, cả người đều phát run, trước mắt biến thành một màu đen.

 

Cô cũng không biết mình đang làm sao vậy. 

Trước kia không phải là Kiều Diệp Ngọc chưa từng vu oan cho cô, nói dối trước mặt cô, nhưng cảm giác ghê tởm lần này còn mãnh liệt hơn cả.

 “Tôi nhìn bộ dạng làm bộ làm tịch của cô ta mà cảm thấy rất ghê tởm. Người nhà họ Lệ đứng một bên nhìn Kiều Phương Hạ, phản cảm nói: 

“Trực tiếp báo cảnh sát đi, nhân chứng vật chứng đều đã có, còn cái gì để mà hỏi?”



 

Kiều Phương Hạ nghe bọn họ nói xong, hai tay đang áp chặt lấy người gắt gao nắm thành nắm tay, cố gắng chống đỡ không nôn ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK