Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Phương Hạ không muốn anh đến dỗ dành, trong lúc thẹn quá thành giận đã ra sức hất tay của anh đi. 

Lệ Đình Tuấn biết thời gian vừa qua mình đã làm tổn thương Kiều Phương Hạ, tạm thời cô không thể nào tha thứ cho mình ngay được. 

Anh cũng không hề yêu cầu xa vời là chuyện giữa cô và anh có thể tốt đẹp lại như lúc trước. 

Anh không tiếp tục ép buộc cô nữa, chỉ vươn tay kéo cô ôm vào lòng, lại cúi đầu hôn cố mấy cái, nói khẽ: "Thế nhưng, anh nhớ em lắm." 

Bởi vì nhớ cô, lại nơm nớp lo sợ có người đàn ông khác nhớ thương cô, cho nên chẳng biết xấu hổ cùng chạy đến đây, tạm thời chuyển địa điểm tổ chức cuộc họp thành chỗ này. 

Dù rằng đã biết khả năng cao là bây giờ cô không hề muốn nhìn thấy mình, nhưng lại vẫn thuê một gian phòng ngay đối diện phòng cô thuê. 

Tất cả những chuyện khác đều không quan trọng, điều quan trọng nhất là anh muốn gặp cô, ghen tuông hay tức giận gì cũng đều chỉ là mượn cớ. Đơn giản là bởi vì Kiều Phương Hạ đang ở chỗ này mà thôi 

Kiều Phương Hạ nghiêng sang một bên, không để anh tiếp tục chạm vào mình, một tay chống lên, ngăn giữa anh và cô, chỉ muốn đẩy anh ra. 

Lệ Đình Tuần ôm cô trong ngực mình, không nhúc nhích chút nào, đôi mắt anh chăm chú nhìn dáng vẻ cắn răng nghiến lợi của cô. 

Đợi cô giải tỏa cơn giận một lát, mới lại nói khẽ cô nghe: "Nhớ em đến mức thấy đau" 

Lúc đang nói chuyện, lại túm lấy cánh tay không bị bỏng của Kiều Phương Hạ kéo xuống dưới tìm kiếm. 

"Lệ Đình Tuấn, anh có biết xấu hổ là gì không đấy hả?" Kiều Phương Hạ giống như bị điện giật, ra sức đưa tay lùi về, gấp nhíu mày nói. 

"Ở trước mặt vợ mình, còn lo gì xấu hổ nữa?" Lệ Đình Tuấn trả lời cô bằng giọng khàn khàn. 

Kiều Phương Hạ vừa mới giãy dụa mấy cái, chiếc áo khoác lông bên ngoài đã trượt xuống theo bờ vai, lộ ra chiếc áo ôm ngực bằng len vừa trẻ trung lại vừa gợi cảm màu mận mà cô 

mặc bên trong, Lệ Đình Tuấn đảo mắt nhìn mấy lần, vội vã đưa tay bế ngang Kiều Phương Hạ lên, ném cô xuống giường. 

Kiều Phương Hạ không chịu nghe theo ý anh, trầm giọng nói: "Lệ Đình Tuấn con của anh 

còn ở dưới đấy!" 

Con trai là cái gì? Có thể ăn được không? 

Lệ Đình Tuấn không nói lời nào, thả người đè lên Kiều Phương Hạ, trên là anh, dưới là giường, ngăn cản thất cả đường lui của cô. 

Anh đưa tay tắt đèn. Bàn tay nóng hổi, vén chiếc áo len bó sát người của cô, đẩy hết lên, cắn cằm của cô nói: "Từ nay về sau, loại quần áo như này, chỉ cho phép mặc để mình anh nhìn!" 

Anh cần liên tục một mạch từ chiếc cằm tinh xảo của cô xuống, để lại một đường dấu ấn 

màu đỏ nhạt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK